Editor: Tường An
“Ha ha!” Tức Mặc Quy cười lạnh, mặt không biểu tình nói, “Nhân loại, ngươi cho rằng như vậy là có thể đánh bại ta sao? Ha ha ha! Đáng tiếc, ta là tộc tưởng đương nhiệm của giao nhân tộc, sao có thể không có át chủ bài?”
Nói tới đây, hắn lại cười phá lên.
Theo tiếng cười của hắn, bầu trời chợt tối sầm xuống, mây đen dày đặc, cuồng phong nổi lên, mọi người đều có thể cảm nhận được cỗ khí thế bức người kia…
“Các ngươi đều chết hết đi cho ta!”
Oanh!
Ầm ầm ầm!
Trên không trung, cuồng phong dần ngưng tụ thành một cơn lốc màu xanh biếc, mãnh liệt xoáy về phía Mộ Như Nguyệt…
Nữ tử nhân loại này dám chém đứt tay con hắn, còn không nghe theo mệnh lệnh của hắn, vậy hắn sẽ khiến nàng ngay cả cơ hội hối hận cũng không có…
“Tiểu Nguyệt!”
Vô Vong vừa quay đầu liền nhìn thấy một màn kinh người này, tim hắn suýt nữa ngừng đập, trong đấu bất giác hiện ra một cảnh tượng…
Cũng dưới bầu trời âm u như thế, cuồng phong nổi lên, nử tử tuyệt mỹ nở nụ cười thê lương nhìn hắn…
Một thân bạch y nhiễm máu cùng nụ cười kia khắc sâu vào lòng hắn, đời đời kiếp kiếp không thể quên…
Không!
Hắn tuyệt đối không thể để Tiểu Nguyệt xảy ra chuyện!
Oanh!
Bỗng nhiên, trên người Vô Vong bộc phát khí thế cuồn cuộn, cả không trung càng thêm âm trầm.
Cuồng phong thổi tung một đầu tóc đen làm hắn thoạt nhìn tựa như thần tiên cao cao tại thượng…Sau đó, một cảnh tượng khiến người ta cả đời khó quên đã xảy ra…
Cơn lốc vốn đang hướng về phía Mộ Như Nguyệt lại nhanh chóng chuyển hướng qua phía Vô Vong, giống như bị hấp thu vậy…
“Này… sao lại thế này?”
Tức Mặc Quy ngây ngẩn.
Tuy công kích vừa rồi hắn không vận dụng toàn bộ lực lượng, nhưng sao lại có người có thể hấp thu công kích của người khác?
Trong lúc mọi người không rõ đang xảy ra chuyện gì, trên người Vô Vong chợt xuất hiện một cơn lốc mãnh liệt, ầm ầm xẹt qua không trung, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tức Mặc Quy, hất tung thân thể hắn ra ngoài…
Phanh!
Tức Mặc Quy ngã mạnh xuống đất, sắc mặt tái nhợt nhìn Vô Vong mắt đỏ như máu…
Vô Vong chậm rãi đi về phía Tức Mặc Quy, lúc này, Tức Mặc Quy rõ ràng cảm nhận được tử thần đang đến gần, tựa hồ nam nhân này chỉ nhẹ nhàng nhấc tay là có thể lấy đi tính mạng hắn…
Chẳng qua, Tức Mặc Quy cũng không sợ hãi, cười nhạo nói: “Nhân loại, biết tại sao giao nhân tộc chúng ta chưa từng bị nhân loại tiêu diệt không? Đó là vì giao nhân tộc chúng ta còn có một cường giả tuyệt thế, vị cường giả kia sẽ không xuất hiện trừ phi giao nhân tộc gặp nguy cơ trọng đại, ha ha ha!”
Có điều, muốn cảm ứng được vị cường giả kia, cần phải có lệnh bài của giao nhân tộc!
Mà hắn sở dĩ chưa giết người Y gia chính là vì tộc trưởng Y gia cất giấu lệnh bài.
Ngay vừa nãy, người hắn phái đi cuối cùng đã tìm được lệnh bài, nhưng chưa kịp giết đám người Y gia thì cảm nhận được bên này xảy ra biến cố…
Tức Mặc Quy vừa dứt lời, một khối lệnh bài lập tức xuất hiện trong tay hắn…
“Lão tổ tông, hiện giờ gia nhân tộc gặp nạn, thỉnh lão tổ tông ra tay tương trợ!”
Vô Vong khẽ nhíu mày, chậm rãi ngẩng đầu lên liền nhìn thấy không trung hiện ra một lỗ hổng…
Sau đó, một thân ảnh mặc áo bào xám tro xuất hiện trước mắt mọi người…