Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngón tay Mộ Như Nguyệt nhẹ nhàng vuốt ve vòng tay, đáy mắt xẹt qua một tia sáng: “Ta đối với Ma giới khá xa lạ, từ khi tới đây cũng chưa ra ngoài đi dạo lần nào, không biết Đỗ cô nương có thể dẫn ta đi tham quan một chút không?”

Kỳ thật, Mộ Như Nguyệt vẫn rất có hảo cảm với Đỗ Phỉ Phỉ này.

Ít nhất, so với Lệ phi tâm cơ phức tạp, nha đầu điêu ngoa thiên chân này thích hợp với Vưu Hi hơn…

“Được a.” hai mắt Đỗ Phỉ Phỉ sáng lên, bắt lấy cánh tay Mộ Như Nguyệt, cười hì hì nói: “Đi thôi, ta dẫn ngươi đi dạo, đúng rồi, ngươi có thể nói cho ta biết vì sao ngươi có thể biến thái đến vậy không?”

Đây mới là mục đích chính yếu của Đỗ Phỉ Phỉ.

Nàng rất muốn biết nữ nhân này tu luyện thế nào mà có thể biến thái như vậy…

“Này, các ngươi… các ngươi đừng đi a…”

Thấy hai người rời đi, trong lòng Vưu Hi cực kỳ mất mát.

Tốt xấu gì Đỗ Phỉ Phỉ cũng đuổi theo mình nhiều năm như vậy, tại sao bây giờ lại bắt cóc nhân loại kia đi rồi? Ngược lại còn ném mình ở đây…

Chẳng qua hiện tại Đỗ Phỉ Phỉ đang rất tò mò phương pháp tu luyện của Mộ Như Nguyệt, cho nên lần này thật ra là lần đầu tiên tạm thời bỏ quên Vưu Hi…

Trên đường phố, hai thân ảnh bất giác hấp dẫn ánh mắt mọi người…

“Kia không phải là Đỗ Phỉ Phỉ, cháu gái Thừa tướng đại nhân sao?”

“Đỗ Phỉ Phỉ này có thể xem là nhân vật cực kì tôn quý ở Ma thành, ngoại công nàng là tướng quân đại nhân, gia gia là Thừa tướng tôn quý, lại được Ngô Vũ đại sư thu là đệ tử đóng cửa, phải biết rằng, Ngô Vũ đại sư kia là người của Đan dược đường ở Ma thành…"

“Vậy nữ nhân bên cạnh Đỗ Phỉ Phỉ là ai?”

“Không biết, nhìn hình như là nhân loại…”

“Nhân loại? Không thể nào, ta nghe nói Thất hoàng tử mang về một nhân loại, còn muốn cưới nàng kia làm phi, tại sao nàng lại đi cùng Đỗ Phỉ Phỉ? Không phải bọn họ là tình địch sao?”

Nhưng nhìn bộ dáng hảo hữu của các nàng căn bản không giống tình địch…

“Đúng rồi”, Đỗ Phỉ Phỉ dừng chân, tò mò nhìn Mộ Như Nguyệt, “Ngươi là Thất hoàng tử rốt cuộc là thế nào?”

Mộ Như Nguyệt nhún vai: “Hắn nhặt ta về từ rừng ma giới, lại không cách nào rời khỏi nơi này, chỉ có thể đoạt được quán quân trận luận võ mới có thể đưa ra một yêu cầu với Ma hoàng, không ngờ Ma hoàng lại triệu kiến chúng ta, còn muốn ta trở thành phi tử của hắn, Thất hoàng tử vì muốn bảo hộ ta mới cố ý nói như vậy…”

“Thì ra là thế.” Đỗ Phỉ Phỉ bừng tỉnh gật gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, quay đầu hỏi Mộ Như Nguyệt: “Ma thành này cũng khá tốt, sao ngươi phải rời đi?”

“Ma thành tuy tốt nhưng không phải nơi ta nên lưu lại, ta phải rời khỏi nơi này, bởi vì còn có một người chờ ta cứu mạng… Hơn nữa, ta có dự cảm, sau khi ta đến Ma giới, vị hôn phu của ta nhất định sẽ theo ta đến đây, nếu ta vẫn lưu lại chỗ này thì sẽ không gặp được hắn.”

“Vị hôn phu?” Đỗ Phỉ Phỉ chớp chớp mắt, “Ngươi có phu quân?”

“Đúng vậy.” Mộ Như Nguyệt cười nói, “Chúng ta thành thân đã nhiều năm, còn có hai hài tử, chẳng qua một nhà chúng ta vẫn luôn chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều…”

Giờ khắc này, trong đầu Mộ Như Nguyệt hiện ra khuôn mặt tuấn mỹ của Dạ Vô Trần, ánh mắt trở nên nhu hòa…

Lần đầu tiên Đỗ Phỉ Phỉ nhìn thấy Mộ Như Nguyệt như thế, không hề lạnh nhạt xa cách, toàn thân lộ ra hơi thở ôn hòa, mềm mại…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK