Bên trong đại sảnh, không chỉ có phu thê Tiêu Thiên Vũ, cả Tiêu lão gia cũng tới, tất cả mọi người đều đang chờ Mộ Như Nguyệt. Thời gian thong thả trôi qua, một thân ảnh tuyệt mỹ lọt vào tầm mắt mọi người.
Thiếu nữ chậm rãi đi vào, ánh mắt lướt qua mọi người, dừng trên người Tiêu Phong: “Ta đã luyện chế thành công Luyện hóa đan, đại ca, ngươi ăn Luyện hóa đan vào trước, sau đó Vô Trần sẽ giúp ngươi giải trừ phong ấn trong cơ thể.”
Tâm tình mọi người đều căng thẳng, ánh mắt nhìn về phía đan dược trong tay thiếu nữ.
Tiêu Phong gật đầu, không hề do dự cầm đan dược nuốt xuống, 'phịch' một tiếng, hắn chỉ cảm thấy có lực lượng nào đó đấu đá lung tung trong cơ thể, sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.
“Phong Nhi!”
Thánh Nguyệt phu nhân căng thẳng, nắm chặt tay Tiêu Thiên Vũ.
Hiện tại nàng chỉ có thể tin tưởng vào nữ nhi cùng con rể...
“Vô Trần.” Mộ Như Nguyệt nhìn về phía Dạ Vô Trần.
Bốn mắt chạm nhau, Dạ Vô Trần gật đầu với nàng, 'oanh' một tiếng, bàn tay hắn đặt trên lưng Tiêu Phong, lực lượng màu đen từ lòng bàn tay hắn chảy vào cơ thể Tiêu Phong.
Lực lượng mạnh mẽ tiến vào làm thân thể Tiêu Phong dễ chịu một chút, nhưng khuôn mặt anh tuấn lãnh khốc vẫn tái nhợt, mày kiếm nhíu chặt, vẻ mặt thống khổ.Nhưng mặc kệ đau đớn cỡ nào, Tiêu Phong cũng không phát ra một chút thanh âm nào...
Oanh!
Ầm ầm ầm!
Lực lượng cùng phong ấn bên trong cơ thể đối kháng nhau, Tiêu Phong nắm chặt nắm đấm, sắc mặt tái nhợt làm tâm Thánh Nguyệt phu nhân cũng đau đớn theo, hận không thể chịu đựng thay hắn.
Chỉ có Mộ Như Nguyệt không có bất kì biểu tình gì, thân là nam nhi Tiêu gia, hắn không thể không chịu được chút đau đớn đó, huống chi, đối với Tiêu Phong, đây là kỳ ngộ...
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, trên người Tiêu Phong phát ra một cỗ lực lượng cường đại, cỗ lực lượng này ngày càng tăng lên, trực tiếp đột phá từ võ giả cấp chín lên ngụy thiên phú, cho đến đỉnh ngụy thiên phú mới dừng lại. Mộ Như Nguyệt tin tưởng chỉ cần một lần kỳ ngộ, hắn có thể đột phá.
Bất quá bây giờ đã là cực hạn...
“Đây là chuyện gì xảy ra?” Tiêu lão gia ngây ngẩn, tại sao tôn tử lại lập tức đột phá.
Mộ Như Nguyệt nở nụ cười nhạt: “Nếu chủ nhân phong ấn này hảo tâm hạ phong ấn cho hắn, sao ta có thể không lợi dụng? Đem lực lượng phong ấn chuyển hóa thành lực lượng của đại ca, cho nên hắn mới có thể đột phá.”
Nam Cung Tử Phượng...
Mộ Như Nguyệt khẽ nheo mắt, một ngày nào đó nàng sẽ thanh toán hết thảy nợ nần với nữ nhân này.
Cùng lúc này, trong sơn mạch cách đó không xa, Nam Cung Tử Phượng đột nhiên mở to mắt, sắc mặt biến đổi, hộc ra một ngụm máu tươi.
Nàng lau vết máu bên khóe miệng, sắc mặt khó coi: “Nàng lại có thể giải trừ phong ấn của ta, còn lợi dụng lực lượng của phong ấn để nam nhân kia đột phá!”
Càng làm Nam Cung Tử Phượng đau lòng hơn chính là, chuyện này đều là Dạ Vô Trần giúp đỡ Mộ Như Nguyệt....
Vì sao cả kiếp trước lẫn kiếp này, Vô Trần ca ca đều yêu nữ nhân này? Nếu đời này nàng có thể gặp Vô Trần ca ca trước nữ nhân kia, có phải trong mắt Vô Trần ca ca chỉ có nàng hay không?
Hiện giờ Nam Cung Tử Phượng hiển nhiên đã quên, kiếp trước nàng tiến vào Tử gia từ rất sớm nhưng đến cuối cùng Tử Hoàng vẫn không thèm liếc nhìn nàng lấy một cái, mà yêu Mộ Như Nguyệt xuất hiện sau nàng....
“Mộ Như Nguyệt, cho dù ngươi cường đại thì thế nào? Ngươi luôn luôn có người mà mình quan tâm!”