“Nhã quý... Cơ cô nương”, Mộ Như Nguyệt vừa định nói hai chữ quý phi nhưng nghĩ đến thân phận hiện tại của Cơ Như Nhã, lại nuốt trở vào, “Đã xảy ra chuyện gì?”
Thân thể Cơ Như Nhã hơi chấn động, cắn môi nói: “Từ sau khi rời khỏi Hoàng cung, ta và biểu ca định cư ở đây, những người này là lưu manh ở địa phương này, bọn họ... bọn họ nhìn trúng ta, cho nên...”
Không cần nói hết lời, Mộ Như Nguyệt cũng biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nói thật, đối với Cơ Như Nhã, nàng cũng không có ấn tượng gì lắm, chỉ nhớ rõ nữ nhân này chủ động tới cửa tìm nàng nói về chuyện Thánh Nữ Môn, cũng chính vì vậy nên nàng mới ra tay cứu giúp.
Từ ngày đó rời khỏi Hoàng cung đến nay cũng đã mấy năm, mấy năm nay đều không nghe tin tức gì về nàng, ai ngờ lại gặp được ở chỗ này...
“Mộ cô nương, ngươi và Quỷ Vương đã thành thân đi?” Cơ Như Nhã mỉm cười, ánh mắt chân thành chúc phúc, “Tình cảm của Quỷ Vương đối với Mộ cô nương thế nào chúng ta đều nhìn rõ, cho nên các ngươi cũng coi như thần tiên quyến lữ, trời sinh một đôi.”
Mộ Như Nguyệt khẽ mỉm cười, xòe tay ra, hai viên đan dược lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
“Đây là Tiên Hoàng đan, có thể giúp võ giả đột phá đến cấp thiên phú, chẳng qua nếu cưỡng chế tăng thực lực, cả đời này chỉ có thể dừng ở cấp bậc này, không thể tiến bộ được nữa, các ngươi thử suy xét một chút xem.”
Cơ Như Nhã cùng biểu ca của nàng đều hơi sửng sốt, sau đó là cực kì khiếp sợ.
Thiên phú? Đó chính là cấp bậc mà võ giả tha thiết mơ ước, bọn họ cũng có thể đạt được thực lực đó sao? Nhưng đối với lời Mộ Như Nguyệt nói, trước nay Cơ Như Nhã đều rất tin tưởng....
“Cảm ơn”, thanh âm Cơ Như Nhã nghẹn ngào, hai tay run run nhận lấy hai viên đan dược, “Thiên phú của ta và biểu ca đều không mạnh, cả đời này cũng không mong sẽ có tiến bộ gì lớn, cho nên có thể đột phá tới cấp thiên phú đã rất tốt rồi, chúng ta rất thỏa mãn.”
“Không cần cảm ơn, đây là ngươi nên có được.”
Mộ Như Nguyệt cười khẽ, xoay người đi đến bên cạnh Dạ Vô Trần: “Vô Trần, chúng ta đi thôi, mọi người còn đang chờ chúng ta phía trước...”
“Tốt.” Dạ Vô Trần cong môi cười, ánh mắt sủng nịnh nhìn nữ tử bên cạnh...
Nhìn bóng dáng hai người đi xa, trong lòng Cơ Như Nhã ngũ vị tạp trần. Nàng thật may mắn lúc trước đã chọn giao hảo với nữ tử này, mà không đắc tội nàng như những người khác.
Nếu không, hiện tại nàng làm sao có thể may mắn như vậy?
Nữ nhân này không phải thánh mẫu, sẽ không vô duyên vô cớ giúp đỡ người khác, hôm nay nàng ra tay cứu giúp, bất quá là nhớ cảm tình lúc trước thôi....
“Biểu ca, cả đời ta, may mắn lớn nhất ngoại trừ gặp được ngươi, còn có quyết định của mình lúc trước, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nàng, ta đã biết nàng không đơn giản, nhưng không ngờ hiện tại có thể trưởng thành đến mức này....”Cơ Như Nhã nở nụ cười, rúc vào ngực nam nhân, nét mặt tràn đầy hạnh phúc.
Bất quá những người khác thì không bình tĩnh như vậy, mọi người đều chấn động nhìn theo bóng dáng hai người đi xa....
“Tiên Hoàng đan? Đây là thứ gì, sao trước đây chúng ta chưa từng nghe nói?”
“Nghe tên là biết công hiệu của Tiên Hoàng đan rất cường hãn, chậc chậc, đó chính là cường giả thiên phú a, ở đại lục Thần Vũ một cường giả thiên phú đã có thể hủy diệt một quốc gia!”
“Cho dù không thể đột phá nữa, nhưng chỉ cần có thể đạt đến thiên phú, còn có ai không thỏa mãn? Chúng ta nỗ lực cả đời cũng không thể đạt tới cấp bậc này...”