Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Tường An

Tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này?

“Phượng Kinh Thiên, sao ngươi lại đến địa ngục?”

Hơn nữa, trên người Phượng Kinh Thiên không phải loại chỉ có người chết mới có.

Hắn còn sống!

“Ta cũng không rõ lắm, chỉ nhớ là không cẩn thận bị một trận gió cuốn đi, chờ đến khi tỉnh lại thì đã ở nơi này, còn ngươi, sao lại đến đây?”

Sắc mặt Mộ Như Nguyệt tối sầm.

Hắn bị một trận gió cuốn tới địa ngục? Vận khí này thật sự là tốt đến mức làm người ta đố kỵ! Còn mình thì phải thông qua cửu trọng hỏa mới có thể tiến vào địa ngục.

Có điều, cũng nhờ vậy mà nàng mới thu phục được cửu trọng hỏa…

“Ta tới đây tìm Vô Trần.”

“Dạ Vô Trần?” Phượng Kinh Thiên khẽ nhướng mày: “Dạ Vô Trần ở địa ngục?”

“Đúng vậy!” Mộ Như Nguyệt gật gật đầu: “Hắn vào địa ngục là vì giao dịch với người khác, lần này ta tới đây vì muốn tìm hắn mà thôi.”

“Nữ nhân, ta từng nợ ngươi một ân tình!”

Ánh mắt Phượng Kinh Thiên trầm xuống, nói: “Cho nên, ta sẽ tìm được hắn cho ngươi!”

“Được.”

Đối với Phượng Kinh Thiên, Mộ Như Nguyệt không khách khí chút nào, bỗng nhiên, nàng tựa hồ nghĩ tới điều gì, hỏi: “Sao ngươi lại trở thành thành chủ Phượng thành?”

Phượng Kinh Thiên bĩu môi: “Bởi vì thành chủ tiền nhiệm của tòa thành này bị ta xử lý rồi, ta liền trở thành tân thành chủ, vốn dĩ thành này tên là Biện Cổ thành, ta ghét bỏ tên này khó nghe nên đổi thành Phượng thành.”

Mộ Như Nguyệt sờ sờ mũi, nàng rất muốn nói, tên Phượng thành càng khó nghe hơn…

“Đúng rồi”, Phượng Kinh Thiên ngừng một chút, đáy mắt xẹt qua tia âm lãnh, “Lam Nguyệt cũng ở nơi này!”

“Lam Nguyệt? Không phải nàng đã chết rồi sao?”

Mộ Như Nguyệt khiếp sợ, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại.

Nơi này không phải đại lục mà là địa ngục!

Ở địa ngục, dù thân thể ngươi đã chết nhưng linh hồn vẫn có thể bảo tồn…

“Lúc trước không khiến nàng hồn phi phách tán đúng là đáng tiếc, nếu hủy diệt cả linh hồn nàng, có lẽ ngay cả địa ngục nàng cũng không thể tồn tại, đúng rồi, Lam Nguyệt hiện đang ở chỗ nào?”

Sắc mặt Phượng Kinh Thiên càng thâm âm trầm: “Nàng được lĩnh chủ thu làm nghĩa nữ, năm lần bảy lượt muốn lĩnh chủ bức bách ta cưới nàng, đều bị ta cự tuyệt! Vị lĩnh chủ kia thực lực cường đại, hiện giờ ta mới tới địa ngục không lâu nên còn chưa phải là đối thủ của hắn! Nếu không, ta đã sớm hủy diệt linh hồn nữ nhân kia rồi! Có điều, mấy ngày nữa là tới cuộc chiến ma thú công thành, lúc đó bọn họ nhất định sẽ đến!”

“Cuộc chiến ma thú công thành?”

“Đúng vậy!” Phượng Kinh Thiên gật đầu, nói: “Ở địa ngục, trước nay ma thú đều chán ghét nhân loại, càng đừng nói tới bị nhân loại khế ước, bọn chúng thà chết chứ không làm nô lệ cho nhân loại! Hơn nữa, cứ cách mỗi một năm, ma thú sẽ phát động tổng tiến công nhân loại, đến lúc đó, người của các thành sẽ liên hợp lại cùng nhau chiến đấu với ma thú, cũng chính là khi đó, lĩnh chủ sẽ xuất hiện.”

Nghe Phượng Kinh Thiên nói vậy, Mộ Như Nguyệt trầm mặc.

“Vừa rồi ngươi nói, ngươi xử lý thành chủ tiền nhiệm nên có thể kế thừa vị trí của hắn, vậy nếu ta giải quyết lĩnh chủ kia, ta có thể trở thành tân lĩnh chủ không?”

Phượng Kinh Thiên gật gật đầu: “Địa ngục cá lớn nuốt cá bé, mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần giết hắn, ngươi có thể thay thế vị trí của hắn.”

“Tốt.” Mộ Như Nguyệt cười nói: “Chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta mà muốn tìm người ở địa ngục thì không khác gì mò kim đáy bể, có lẽ bị trí lĩnh chủ là một lựa chọn không tệ…”

Phượng Kinh Thiên khẽ cau mày, nhắc nhở: “Nữ nhân, ta biết thiên phú của ngươi rất mạnh, nhưng thực lực của vị lĩnh chủ kia đã đạt tới tôn thượng cao cấp rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK