Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nụ hôn này có chút giống như phát tiết, bỗng nhiên, hắn khẽ cắn vành tai nàng, thanh âm ái muội nói: "Nếu về sau nàng trêu chọc hoa đào khắp nơi thì đừng nghĩ xuống giường."

Ở cửa phòng, Mặc Khê nhìn nam nhân đè lên Mộ Như Nguyệt, đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng lên, nhanh chóng phóng về phía Dạ Vô Trần.

Dạ Vô Trần khẽ híp mắt, oanh một tiếng, trên người bộc phát lực lượng cường đại, ép Mặc Khê lùi về sau vài bước.

"Ngươi... ngươi không được khi dễ Như Nguyệt!" Mặc Khê cắn chặt môi, phẫn nộ trừng mắt nam nhân tuấn mỹ như thần kia, "Vừa rồi Như Nguyệt rất lo lắng cho ngươi, sao ngươi có thể khi dễ nàng?"

Trong đầu óc đơn thuần của Mặc Khê, nam nhân này chẳng những đè lên người Như Nguyệt, còn cắn nàng, khiến môi nàng bị sưng đỏ lên, rõ ràng chính là khi dễ nàng.

Hơn nữa, Như Nguyệt gầy như vậy, sao có thể chịu nổi thể trọng của hắn? Lỡ đè hỏng rồi làm sao bây giờ?

Mộ Như Nguyệt nhịn không được trừng mắt Dạ Vô Trần một cái.

Gia hỏa này, rõ ràng nhìn thấy Mặc Khê xuất hiện nên mới cố ý làm như vậy, đúng là cái lu giấm chua...

"Mặc Mặc, yên tâm đi, hắn không có khi dễ ta", Mộ Như Nguyệt khẽ cười nói, "Cũng không còn sớm nữa, ngươi đi nghỉ ngơi đi."

Mặc Khê chớp chớp mắt, nửa tin nửa ngờ nói: "Thật sao? Như Nguyệt, ngươi đừng sợ hắn, ta nói rồi, sau này ta sẽ bảo hộ ngươi, sẽ không để bất cứ ai khi dễ ngươi, nếu hắn dám khi dễ ngươi, cứ nói cho ta biết, ta nhất định sẽ chạy tới bảo hộ ngươi..."

Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Ta dễ bị khi dễ vậy sao?"

Mặc Khê nhấp nhấp môi: "Vậy.... ta đi trước, nếu hắn khi dễ ngươi, nhất định phải kêu ta..."

Lúc rời đi, Mặc Khê còn nhìn về phía nam nhân đè trên người Mộ Như Nguyệt.

Rõ ràng hắn khi dễ Như Nguyệt, tại sao Như Nguyệt lại nói hắn không khi dễ nàng? Vậy thế nào mới xem là khi dễ?

Nhìn theo thân ảnh gầy yếu, đơn bạc dưới ánh trăng, Mộ Như Nguyệt bất giác nhớ tới lời hôm nay hắn nói, trong lòng không khỏi đau xót, nhất thời không thu hồi tầm mắt...

Bỗng nhiên, dị vật đâm vào trong cơ thể nàng, loại cảm giác kia khiến thân thể Mộ Như Nguyệt run lên.

"Dạ Vô Trần, chàng còn chưa đủ? Chúng ta bất quá chỉ mới hơn hai tháng chưa gặp mặt, chàng không thể tiết chế một chút sao?"Dạ Vô Trần nhìn chằm chằm nàng: "Đừng quên, đối với nàng thì mới hơn hai tháng, đối với ta thì đã hơn một năm, hơn nữa, vừa rồi ai bảo nàng thâm tình nhìn hắn..."

Ánh mắt hắn rất ai oán, giống hệt như một oán phụ bị vứt bỏ.

"Cho nên, ta chỉ có thể dùng phương pháp này làm nàng thu hồi tầm mắt."

Mộ Như Nguyệt sửng sốt, vừa rồi nàng chỉ bất giác nhớ đến thân thế bi thảm của Mặc Khê mà thôi, nàng thâm tình nhìn hắn khi nào?

Tựa hồ biết Mộ Như Nguyệt sắp biện giải, cho nên Dạ Vô Trần dứt khoát dùng động tác kịch liệt ngăn lại lời nàng muốn nói...

Nắng sớm chiếu xuống Thái tử phủ, Dịch Thiếu Thần vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy hai người từ trong phòng đi ra, ánh mắt hắn đảo qua Mộ Như Nguyệt, sau đó dời qua nam nhân tuấn mỹ như thần bên cạnh, trong mắt hiện lên một tia sáng.

Đây chính là Quỷ Vương trong truyền thuyết? Quả nhiên là đệ nhất mỹ nam Thiên quốc, mà càng khiến Dịch Thiếu Thần không ngờ tới là, hắn chính là vị phu quân mà Mộ Như Nguyệt muốn tìm...

Có lẽ chỉ có nam nhân ưu tú như vậy mới xứng đôi với nữ tử này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK