Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay từ đầu hắn còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng cuối cùng lại có chút lực bât tòng tâm, nhìn tình huông này, săc mặt Duy Gia càng tái nhợt, lại không đủ sức xen vào... Oanh! Thiên Lăng nện một quyền vào người Đậu Tịnh Quân, khiến hắn phải lui về sau mắy bước, khóe miệng tràn ra tia máu. Hắn lau chùi vết máu, ngước mắt nhìn hai lão giả phía trước, khí thế toàn thân lại lần nữa bộc phát... "Thiếu chủ, ta khuyên ngươi một câu, ngoan ngoãn nghe lời chúng ta, nếu không chỉ sợ có một sô chuyện không tiện xử lý!" Vô Tôn nâng mắt, mặt lạnh nói. "Ta sẽ không trở về!" vè mặt Đậu Tịnh Quân kiên định, "Ta muốn ở lại giúp cữu cữu, dù có chết cũng không nghe lời các ngươi!" Oanh! Chỉ trong nháy mắt, toàn thân hắn bao trùm khí thế cường hãn, thân thể xẹt qua không trung nhằm về phía hai lão giả... Vô Tôn cười lạnh, vè mặt không cho là đúng, hắn chậm rãi nâng tay lên, lòng bàn tay nổi lên một trận cuồng phong, quét về phía Đậu Tịnh Quân.

Đậu Tịnh Quân biến sắc, vội vàng lấy trường kiếm ra, hung hăng chém xuống, lập tức chém cuồng phong thành hai nửa, ập về phía đại thụ phía sau.

Ầm một tiếng, đại thụ đổ xuống, bụi bay đầy trời...

Cả tiền viện Duy Gia cũng chấn động vài cái.

Nhưng Đậu Tịnh Quân cũng bắt đầu thở hồng hộc, mệt mỏi không thể phát ra lực lượng nữa.

Trong lúc hắn đang thả lỏng, Thiên Lăng giơ trường kiếm lên, bắn ra một tia sáng màu đen về phía ngực Đậu Tịnh Quân, làm thân thể hắn rơi xuống như diều đứt dây.

Phanh!

Thân thể rơi mạnh xuống mặt đất, Đậu Tịnh Quân phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ.

"Tịnh Quân!" Duy Gia siết chặt nắm đấm, phẫn nộ nhìn hai lão giả trên không trung, "Bất luận thế nào Tịnh Quân cũng mang họ Đậu, các ngươi ra tay với hắn như vậy, không sợ Đậu gia chủ trách phạt sao?"

Vô Tôn cười lạnh nói: "Hiện tại, người nắm quyền quản lý Đậu gia, là nữ nhi ngươi!"

Sau lưng phu nhân có Thiên Ma Môn làm hậu thuẫn, gia chủ cũng không dám cãi lời nàng, nếu nàng muốn, cho dù giết Đậu Tịnh Quân cũng không có ai dám nói gì...

Nhưng phu nhân lại không thể mang thai, cho nên nàng chưa từng có ý nghĩ sẽ giêt Đậu Tịnh Quân. Có điều, ờ Đậu gia, phu nhân yêu thương con nuôi mình hơn, ngược lại, thiếu chủ Đậu Tịnh Quân này thì không có địa vị gì... "Cữu cữu!" Đậu Tịnh Quân ho khan hai tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, lau vết máu bên khóe miệng, ngước mắt nhìn hai lão giầ. "Ta nói rồi, ta tuyêt đối sẽ không trờ về Đậu gia, có bản lĩnh thì các ngươi cứ giết ta đi!" ánh mắt Đậu Tịnh Quân tràn ngập điên cuồng, "Trước kia ta chỉ có thể âm thâm trợ giúp cữu cữu, bây giờ ta không muốn núp trong chỗ tối nữa, tại sao ta không thể bảo hộ cữu cữu của ta? Ngươi trờ ve nói vơi nữ nhân kia, tình mẫu từ giữa ta và nàng đã hêt, từ nay về sau, ta sẽ ở lại đây che chở Duy gia!" Vừa nghe lời này, Lâm Phong nóng nảy, nếu Đậu Tịnh Quân không rời khỏi Duy gia thì hắn cũng không thể động thù với Duy gia được... Hiện giờ chỉ có thể trông chờ vào hai vị trưởng lão này... "Hừ!" Thiên Lăng hừ lạnh, hơi thở âm lãnh dần biến thành một trận cuồng phong mạnh mẽ, tựa như có thể phá hủy tất cả, làm người ta không rét mà run.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK