Đương nhiên Mộ Như Nguyệt không nghe thấy những lời bàn tán đó, dù có nghe cũng sẽ không để ý. Dù sao, đối với Nhã quý phi, nàng giúp như vậy là đủ rồi, kế tiếp thế nào thì phải dựa vào chính bản thân bọn họ.
Nếu bọn họ không đến Trung Châu mà ở lại đại lục Thần Vũ, người có thể đánh bại bọn họ đã rất ít rồi, có thể sống cả đời không lo...
“Nguyệt Nhi, xảy ra chuyện gì?” Nhìn thấy Mộ Như Nguyệt đi đến, Thánh Nguyệt phu nhân khẩn trương hỏi.
“Không có gì, gặp một người quen thôi”, Mộ Như Nguyệt cười nhạt, “Nương, chúng ta đi thôi, lần này rời đi, sau này có lẽ sẽ không trở lại đại lục Thần Vũ nữa...”
Nói thật, phải rời khỏi nơi này, mọi người có chút lưu luyến, nhưng bọn họ cũng hiểu rõ căn cơ chân chính của bọn họ là ở Trung Châu, chỉ có đến nơi đó mới có thể trưởng thành nhanh hơn...
Lần này, trong đội ngũ dĩ nhiên còn có chiến đội Thí Thiên, trong mấy năm Mộ Như Nguyệt rời khỏi Thánh Cảnh, các thành viên chiến đội Thí Thiên đều đột phá đến thiên phú trung cấp rồi, tốc độ như vậy cũng khiến Mộ Như Nguyệt hoảng sợ.
Bất quá, sau khi nghe nói Tiêu lão cho bọn họ đặc quyền vào trong Thánh trì tu luyện, Mộ Như Nguyệt cũng không ngạc nhiên nữa, nhưng thực lực này vẫn chưa đủ, cho nên Mộ Như Nguyệt lại dùng đan dược giúp bọn họ tăng lên thiên phú cao cấp....
Dọc đường đi, Lý Lộ rất tò mò, không ngừng lải nhải hỏi đông hỏi tây, cuối cùng đoàn người rốt cuộc đến Phong Vân đế quốc...
“Chủ tử, đây là Đan tháp sao? Nhìn thật khí phái.”
Lý Lộ hưng phấn, không hề chú ý thấy sắc mặt Mộ Như Nguyệt hơi trầm xuống....
Nàng híp mắt nhìn Đan tháp trước mặt, đáy mắt hiện lên tia sáng không dễ phát hiện: “Hình như Đan tháp xảy ra chuyện gì.”
Nếu không, ngoài cửa sẽ không yên tĩnh như vậy....
“Chủ tử, ngài đã trở lại?”
Đúng lúc này, một nam nhân vội vã chạy ra, lúc nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, hai mắt liền sáng ngời.
Mộ Như Nguyệt nhận ra nam nhân này là người của chiến đội, hình như tên là Chiến Thiên, nàng khẽ nhíu mày, hỏi: “Trong thời gian ta không ở đây, có phải Đan tháp đã xảy ra chuyện gì không?”Lúc này sắc mặt Chiến Thiên mới trầm xuống, muốn mở miệng, nhưng cuối cùng lại nuốt trở vào.
Nhìn sắc mặt hắn, Mộ Như Nguyệt đã hoàn toàn xác định Đan tháp đã xảy ra biến cố.
“Chiến Thiên, lập tức nói cho ta biết, rốt cuộc đã có chuyện gì?”
“Chủ tử”, Chiến Thiên rũ mắt, che giấu sát khí nơi đáy mắt, hít sâu một hơi, nói: “Chuyện này rất phức tạp, hay là để Vu Sơn đại sư giải thích đi.”
Trong lòng Mộ Như Nguyệt trầm xuống, dung nhan tuyệt mỹ lạnh lẽo: “Chiến Thiên, theo ta vào trong, ta muốn biết rõ ràng trong khoảng thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các ngươi lập tức nói cho ta biết, một chữ cũng không được giấu giếm!”
“Vâng, chủ tử.”
Chiến Thiên cúi đầu đáp, Mộ Như Nguyệt trở về, giống như tìm được tâm phúc, đồng thời cũng khiến hắn bình tâm lại...
Mộ Như Nguyệt để các vị trưởng lão đưa bài vị Tiêu Vân vào Tiêu gia, còn những người khác ở lại Đan tháp. Nghe tin Mộ Như Nguyệt trở về, người trong Đan tháp đều kích động, từ trong phòng tu luyện chạy ra....
Lúc này, bầu không khí trong phòng họp cực kì nghiêm túc, Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt đảo mắt mọi người trong phòng: “Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc Đan tháp đã xảy ra chuyện gì?”