Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Tường An

“Này, ngươi nói tiếp đi, chuyện sau đó thế nào? Biểu ca ngươi có truyền ra tin tức gì nữa không? Ma thành có biến cố lớn có ảnh hưởng gì đến chúng ta hay không?”

“Ha ha.” Người nọ cười nói, “Lần này vì thỏa mãn các ngươi, lúc biểu ca ta truyền tin ra, ta đã cố ý dò hỏi một chút tình huống cụ thể. Nghe nói, Thất hoàng tử và Ma hoàng đồng thời nhìn trúng một nữ tử tuyệt mỹ, Ma hoàng muốn bức bách nàng vào cung làm phi, nhưng nàng kia không đồng ý, Ma hoàng tức giận liền hạ lệnh muốn giết nàng…”

“Thời điểm mấu chốt, phu quân của nữ tử tuyệt mỹ kia từ trên trời giáng xuống cứu vị nữ tử kia, biểu ca ta nói, nam nhân trên trời giáng xuống kia tuấn mỹ như thần tiên, một kiếm chém đứt đôi người, nếu không phải biểu ca ta né tránh nhanh, sợ là khó thoát khỏi cái chết, hơn nữa, ngay cả Ma hoàng cũng không thể ngăn cản bọn họ rời đi!”

“Sau đó, Ma hoàng vô tình phát hiện phủ tướng quân có mật đạo thông ra ngoài thành, hơn nữa, hôm đó còn có người nhìn thấy ngoại tôn nữ Đỗ Phỉ Phỉ của tướng quân dẫn đôi phu thê kia đi, cho nên Ma hoàng liền giam hết phủ tướng quân và phủ thừa tướng lại, buổi trưa ba ngày sau xử trảm trên quảng trường Ma thành…”

Mọi người nghe hắn nói, đột nhiên có một người hỏi: “Đúng rồi, ngươi nói lâu như vậy, chúng ta còn chưa biết nàng kia tên gì, bộ dạng thế nào đâu.”

“Cái này… ta chỉ biết nữ tử kia một thân bạch y, dung nhan tuyệt sắc, hình như tên là Như Nguyệt gì đó, đúng rồi, là Mộ Như Nguyệt, không sai, chính là tên này…”

Dạ Tư Hoàng đột nhiên đứng bật dậy, gương mặt nhỏ nhắn lập tức trầm xuống.

“Ma hoàng? Một Ma hoàng nho nhỏ cũng dám có ý đồ với mẫu thân của bản đế, ma long, chúng ta đi Ma thành một chuyến!”

Dứt lời, hắn xoay người muốn đi ra cửa.

Lúc này, tiểu nhị đang lục tục mang thịt ưng lên, thấy Dạ Tư Hoàng rời đi, vội vàng hô: “Vị tiểu công tử này, thịt hắc ưng của ngươi…”

“Không cần.”

Không cần?

Ma long trợn tròn mắt, trời biết nó đói bụng bao lâu rồi, chủ nhân lại không cho nó ăn thịt, thời điểm này sao có thể không cần.

Nghĩ đến đây, thân thể nó dần dần biến lớn lên, há cái mồm máu to, vô số thịt hắc ưng lập tức giống như bị hút vào miệng ma long, một ngụm nuốt hết một trăm cân thịt ưng, sau đó thỏa mãn ợ một cái…

Giờ khắc này, tất cả mọi người trong tửu lâu đều ngây dại, cho đến khi một tiếng kêu sợ hãi vang lên mới đột nhiên hoàn hồn, toàn bộ đều kích động quỳ rạp xuống đất…

“Ma long đại nhân, là ma long đại nhân, ta đã từng nhìn thấy đồ đằng ma long đại nhân…”

“Trời ạ, con rắn đen kia thế nhưng là ma long đại nhân biến thành, vậy tiểu hài tử này là ai, tại sao lại có ma long đại nhân trong truyền thuyết?”

Mọi người hung hăng hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc nhìn thân ảnh nho nhỏ phía trước…

Ma long đại nhân trở về, sợ là Ma thành sẽ nổi lên một trận phong ba…

Ma thành, hoàng cung.

Một người nôn nóng từ ngoài cửa điện chạy vào, hơi khom người nói: “Khởi bẩm bệ hạ, tư tế đại nhân cầu kiến.”

“Tư tế?” Ma hoàng hơi sửng sốt, nhíu mày nói: “Lúc này tư tế đại nhân đến có chuyện gì? Cho hắn vào đi.”

“Vâng, bệ hạ!”

Thái giám chậm rãi lui xuống, nhanh chóng mời một lão giả tiên phong đạo cốt từ ngoài điện đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK