Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn ánh mắt cổ quái của mọi người, Mộ Như Nguyệt cũng không giải thích điều gì. Lúc này Vu Sơn tựa như nhớ tới cái gì, từ trong vạt áo lấy ra một thiếp mời màu bạc đưa tới trước mặt nàng.

“Tháp chủ, đây là thiệp mời của Tiên Y Môn, sáng nay Đan tháp chúng ta mới nhận được.”

Tiên Y Môn?

Ánh mắt Mộ Như Nguyệt khẽ động, nhìn tấm thiệp mời, gật gật đầu, cất thiệp mời vào trong ngực: “Nếu đã nhận được thiệp mời, Đan tháp chúng ta cũng nên nỗ lực tỷ thí một phen, ngươi đi chuẩn bị một chút đi.”

“Vâng, tháp chủ.” Trong lòng Vu Sơn vui vẻ, thanh âm kích động.

Hắn không ngờ sẽ có một ngày mình có tư cách bước vào Tiên Y Môn...

“Vô Trần, làm sao vậy?” Đột nhiên, Mộ Như Nguyệt cảm thấy nam nhân bên cạnh không thích hợp, khẽ cau mày nói: “Xảy ra chuyện gì?”

“Có cường giả tới”, trong mắt Dạ Vô Trần hiện lên một tia lãnh ý, “Hơn nữa, đã đến Tiêu gia...”

“Tiêu gia?”

Tim Mộ Như Nguyệt run lên, sắc mặt có chút lo lắng. Lúc nàng muốn nói chuyện, lại thấy Tử Thiên Cảnh vội vội vàng vàng đi tới.

Hắn nhìn thấy thần sắc lạnh lẽo của hai người, sắc mặt trầm xuống: “Các ngươi cũng cảm nhận được?”

Dạ Vô Trần gật đầu, dung nhan tà mị trịnh trọng chưa từng có. Bất luận đối mặt với dạng địch nhân gì hắn cũng không đặt vào mắt, nhưng hiện giờ, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng.”Cường giả chân nguyên, hơn nữa không chỉ có một....”

“Chân nguyên?” Mộ Như Nguyệt nghi hoặc nhìn nam nhân.

Dạ Vô Trần càng cau mày chặt hơn: “Trên Thiên Địa Huyền Hoàng, chính là cường giả chân nguyên, chỉ có võ giả đạt tới cảnh giới thiên nguyên mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của chân nguyên.”

Trong lòng Mộ Như Nguyệt lộp bộp.

Nàng vẫn luôn cho rằng thiên nguyên là cảnh giới cao nhất, không ngờ tầm mắt nàng còn quá nông cạn, trên thiên nguyên còn có chân nguyên, nhưng nhiều cường giả như vậy tới Tiêu gia làm gì?

Nếu bọn họ hướng về phía Tiêu gia, nàng có thể mặc kệ, nhưng hiện tại cha mẹ đang ở Tiêu gia...

“Viêm Tẫn”, Mộ Như Nguyệt rũ mắt, nói, “Về sau phát sinh chuyện gì, ngươi và Tiểu Bạch cũng không được ra ngoài!”

Trong đan thư, Viêm Tẫn tựa như cảm nhận được nỗi bất an, muốn mạnh mẽ phá tan trói buộc, cảm giác nguy hiểm kia làm hắn điên cuồng táo bạo, nhưng làm thế nào cũng không ra được....

Trong Tiêu gia, Thánh Nguyệt phu nhân và Tiêu Thiên Vũ đang nói chuyện, đúng lúc này, vô số hơi thở cường đại như mây đen đầy trời kéo đến, mọi người lập tức biến sắc.

“Không tốt!”

Sau núi, lão tổ tông chợt mở mắt ra, trong mắt xẹt qua tia sắc bén xen lẫn kinh ngạc: “Chân nguyên! Có ít nhất 10 chân nguyên! Thế tới rào rạt, từ khi nào Tiêu gia chọc phải nhiều cường giả chân nguyên như vậy?”

Nhưng lão tổ tông cũng không kịp nghĩ nhiều, thân thể hắn chợt lóe, đứng thẳng trên không trung.

Bạch y bay múa, tiên phong đạo cốt, lão giả khoanh tay mà đứng, ánh mắt lãnh lệ nhìn về phía mấy thân ảnh đang bay nhanh đến.

Lúc này mọi người đều cảm nhận được khí thế bên ngoài, sắc mặt ngưng trọng.

“Các hạ là người phương nào, tới đây có gì chỉ giáo?”

Đó là một đám bạch y nữ tử, dung nhan tuyệt sắc, đặc biệt là vị nữ tử dần đầu, khí chất ưu nhã, băng thanh ngọc khiết, thanh thuần tuyệt mỹ như phù dung trong nước, mang đến cảm giác không thể khinh nhờn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK