Diện mạo nam nhân này rất bình thường, không có gì nổi bật.
Nhưng mà, một thân khí thế sắc bén kia lại khiến người ta khó có thể bỏ qua, đặc biệt là đôi mắt như chim ưng, phảng phất như có thể nhìn xuyên đêm tối....
"Thanh y đại nhân."
Đông Phương Lượng cung kính cúi đầu, vẻ mặt tràn đầy kính ngưỡng.
Thanh y nam nhân nhướng mày, ánh mắt sắc bén đảo qua Đông Phương Lượng: "Không phải ta đã nói, hiện tại là thời khắc mấu chốt ta bế quan, không cho phép ai tới quấy rầy ta!"
"Nhưng mà, đại nhân, gần đây Đông Phương gia xảy ra chút chuyện..." Đông Phương Lượng do dự nói, "Chỉ sợ kế tiếp sẽ gặp nguy cơ..."
Thanh y nam nhân cười lạnh: "Ngươi nói nguy cơ, không phải là Âu Dương gia và Điền gia liên thủ đối phó Đông Phương gia các ngươi đi?"
Đông Phương Lượng sợ hãi liếc mắt nhìn hắn: "Đại khái... còn có Nam Cung gia!"
Dù tứ đại gia tộc đã sớm không hợp nhau, nhưng tam đại gia tộc liên thủ đối phó một gia tộc, chuyện này vẫn rất hiếm khi xuất hiện.
Bất quá, ai bảo hắn đi nhầm một nước cờ, mất đi minh hữu cực tốt là Nam Cung gia.
"Trong tứ đại gia tộc, người cường đại nhất bất quá là cường giả chân nguyên thôi, không đáng để sợ hãi", thanh y nam nhân mặt không biểu tình nói, "Mà ta đã sớm đột phá tới chân nguyên rồi cho nên căn bản không cần phải kiêng kị những người đó, chẳng qua từ chân nguyên đến vô thượng còn cần một giác ngộ, nếu không cảm nhận được loại giác ngộ này, ta rất khó đột phá vô thượng, nhưng mà thời điểm ta sắp giác ngộ lại bị ngươi cắt ngang, Đông Phương Lượng, chuyện này ta nên tính sổ với ngươi thế nào đây?"Tim Đông Phương Lượng run rẩy.
Không ai hiểu tính tình vị thanh y đại nhân này hơn hắn, nhưng nếu lúc này không đến tìm hắn, nói không chừng ba ngày sau, mấy gia tộc kia sẽ liên thủ đối phó Đông Phương gia...
"Thanh y đại nhân, ta biết sai rồi", Đông Phương Lượng cúi đầu nói, "Bất quá, Âu Dương gia có hai thiên tài trẻ tuổi, hai thiên tài này tuyệt đối là đứng đầu, không phải thanh y đại nhân muốn hấp thu linh hồn thiên tài để nâng cao thực lực của mình sao? Nếu có thể có được linh hồn của hai người kia, nói không chừng có thể thành công đột phá cảnh giới vô thượng..."
Đáy mắt Đông Phương Lượng xẹt qua tia âm hiểm, nở nụ cười âm lãnh.
Chỉ cần hấp dẫn sự chú ý của thanh y đại nhân, dù mình không ra tay, hai người kia cũng chắc chắn phải chết...
Thanh y trầm mặc nửa ngày mới nói: "Ngươi nói thật?"
"Thanh y đại nhân, sao ta dám gạt ngươi?" Đông Phương Lượng vội vàng nói, "Trong đó có một nam nhân thực lực rất mạnh, hẳn là cũng là chân nguyên giống ta, còn nữ tử kia mặc dù không cường đại như vậy nhưng có thể dùng một chiêu nháy mắt đã hạ gục nữ nhi ta, có lẽ là ở cảnh giới huyền nguyên, Thanh y đại nhân, ta dám cam đoan, sau khi ngươi nuốt linh hồn của bọn họ liền có thể đột phá đến vô thượng."
Không thể không thừa nhận, Thanh y quả thật động tâm, một cơ hội tốt như vậy nếu lãng phí sẽ không bao giờ có nữa...
"Đông Phương Lượng, ngươi hẳn là biết điểm mấu chốt của ta, hi vọng ngươi không gạt ta, nếu không, ta sẽ làm ngươi nếm thử thủ đoạn của ta!" Ánh mắt thanh y hơi trầm xuống, lạnh giọng nói.
"Thanh y đại nhân, làm sao ta dám gạt ngươi, ba ngày sau sẽ là đại hội tứ đại gia tộc, đến lúc đó, ngài có thể tự mình đến xem linh hồn hai người bọn họ có thích hợp hay không."