Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vu Sơn hừ lạnh một tiếng: "Cô nương cứ yên tâm đi, Tứ thiếu gia sẽ không xảy ra sai lầm gì, nhưng nếu tứ thiếu gia dùng đan dược của ngươi, phỏng chừng tính mạng cũng khó bảo toàn, nơi này đã không cần cô nương, xin mời trở về đi."

Mộ Như Nguyệt cười nhạt, không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi.

Nhìn thân ảnh bạch y tiêu sái rời đi kia, ánh mắt Hoàng đế có chút áy náy, dù sao cũng là bọn họ mời nàng tới đây, bây giờ lại đuổi nàng đi....

"Trần Phàm, ngươi giúp ta chuẩn bị chút lễ vật đưa đến Tiêu gia, coi như đền bù cho nàng phí công đến đây một chuyến, nếu nàng là đan dược sư, vậy ngươi cứ lấy dược liệu tặng nàng đi."

"Vâng, bệ hạ." Trần Phàm ôm quyền, xoay người đi ra cửa...

"Nha đầu, ngươi cứ tính như vậy sao?" Mộ Như Nguyệt vừa bước ra khỏi đại trạch, trong đầu liền truyền đến thanh âm của Viêm Tẫn.

Mộ Như Nguyệt nhướng mày, cười như không cười: "Yên tâm đi, bọn họ sẽ nhanh đến thỉnh ta, viên đan dược kia không thể chữa khỏi cho hắn, bất quá nếu hắn không nghe lời khuyên của ta, xem ra chúng ta chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm thi trùng độc..."

Người ta đuổi nàng đi, chẳng lẽ nàng còn mặt dày ở lại đó?

Xin lỗi, Mộ Như Nguyệt nàng sẽ không làm chuyện như vậy.

-------------

Tiêu gia yên tĩnh, gió thu thổi lá diệp chậm rãi bay xuống.

Sau khi Mộ Như Nguyệt trở lại Tiêu gia liền bắt đầu tu luyện, không biết có phải hài tử trong bụng hỗ trợ hay không, tốc độ tu luyện của nàng nhanh hơn trước rất nhiều...

Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ phá tan sự yên tĩnh của Tiêu gia: "Hỗn đản Tiêu gia lăn ra đây cho lão tử!"

Nghe thanh âm này, Tiêu Tam gia đang ở cùng tiểu thiếp của mình sợ tới mức lăn từ trên giường xuống đất, hắn vội vàng mặc quần áo chạy ra.

Trong sân, một nam nhân trung niên khoanh tay mà đứng, sắc mặt phẫn nộ, phía sau hắn là một đám người tay cầm vũ khí, ánh mắt hùng hổ trừng về phía Tiêu Tam gia đang chạy ra.

"Ta còn tưởng là ai", Tiêu Tam gia mỉm cười tiến lên, chào hỏi: "Yến gia chủ, đã lâu không gặp a."

Bang!

Một bàn tay hung hăng đánh tới khiến Tiêu Tam gia ngã trên mặt đất.

Tiêu Tam gia lập tức trợn tròn mắt, che má, phẫn nộ chỉ vào Yến Phi: "Yến gia chủ, người ta thường nói đưa tay không đánh mặt người tươi cười, ngươi... ngươi dám đánh ta?"

"Ta chính là đánh ngươi!" Yến Phi nhướng mày, hai mắt hừng hực lửa giận, "Ta không những đánh ngươi, ta còn muốn diệt trừ Tiêu gia các ngươi, người tới, đập cho ta! Hôm nay lão tử không diệt các ngươi, tên lão tử sẽ viết ngược lại!"

Lập tức, đám người Yến gia đều chia ra, đánh nhau với người Tiêu gia.

Nhìn những chậu hoa đắt tiền bị đập nát kia, Tiêu Tam gia đau lòng, sắc mặt khó coi.

"Yến Phi, ngươi dám đập phá Tiêu gia? Tốt, rất tốt, người tới, mau mời tất cả trưởng lão đến đây cho ta, một mình ta không đánh lại ngươi, nhưng Tiêu gia chúng ta nhiều người hơn, dù ngươi có mạnh hơn nữa cũng không đánh lại nhiều người chúng ta."

Yến Phi không cho là đúng, cười lạnh nói: "Tam cẩu Tiêu gia, hiện tại giờ Yến gia được thánh sủng, Tiêu gia của ngươi có cái gì? Huống chi, chúng ta gia nhập vào phe Nhị Hoàng tử, có Nhị Hoàng tử chống lưng thì sao phải sợ các ngươi?"

Tiêu Tam gia biến sắc.

Yến Phi nói không sai, Yến gia có Nhị Hoàng tử làm hậu thuẫn, còn Tiêu gia không có gì cả...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK