Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thiên Hoàn!

Sau khi có kết quả điều tra, bất luận là Hồng Tiêu hay là Thương Lăng Tuyết đều cảm thấy tình thế vô cùng nghiêm trọng, lập tức báo cáo kết quả này lên trên.

Thiên Hoàn đã tấn công Mạc Vân Hải trên toàn bộ thị trường. Rất nhiều thương hội có quan hệ mật thiết chuyên cung cấp tài liệu cho Mạc Vân Hải đã bị Thiên Hoàn không ngừng tạo áp lực, ép phải ngừng hợp tác với Mạc Vân Hải.

Điều này làm tài liệu cung ứng cho Mạc Vân Hải xuất hiện gián đoạn.

Mà ở phương diện thần trang, Thiên Hoàn bắt đầu trắng trợn mở rộng Thiên Hoàn thần trang, đồng thời điều chỉnh hạ giá thành. Mà những thế lực vốn đặt hàng với Mạc Vân Hải, dưới áp lực và mê hoặc của Thiên Hoàn đã chuyển sang đặt hàng Thiên Hoàn hết.

Số lượng bán ra của Mạc Vân thần trang giảm mạnh, càng đáng sợ chính là giá thành của Mạc Vân thần trang thành phẩm lại tăng cao.

Mạc Vân thần trang sở dĩ có thể tạo ra được thanh danh tốt như vậy, có một nguyên nhân cực kì then chốt chính là Thiên Hoàn không có phản ứng gì. Nhiều năm trôi qua, Thiên Hoàn đã sớm có thói quen người tới cửa cầu, ở tu chân giới không có môn phái nào ở phương diện luyện khí có thể cạnh tranh với bọn họ.

Mà Thiên Hoàn bây giờ bị đại trưởng lão cảnh tỉnh bắt đầu nghĩ lại hành vi của bọn họ.

Nếu nói Mạc Vân Hải chỉ có thể là mới nổi thì Thiên Hoàn không thể nghi ngờ chính là lão đại của toàn bộ thị trường. Ngàn năm qua, Thiên Hoàn vẫn đứng ở trên đỉnh của thị trường, ngàn năm không ngừng kinh doanh, xúc tu của nó đã thâm nhập vào tất cả các ngóc ngách của tu chân giới. Bọn họ có được danh tiếng, tài nguyên, quan hệ, con đường, đều không phải thứ mà Mạc Vân Hải mới quật khởi có thể so sánh được.

Trước đó Thiên Hoàn chưa từng coi Mạc Vân Hải là đối thủ, trong mắt họ, Mạc Vân Hải không cùng một cấp bậc.

Thiên Hoàn đã phải trả giá rất lớn cho thái độ kiêu căng của bọn họ.

Thế nhưng bây giờ khi mà Thiên Hoàn đã thức tỉnh, bọn họ bắt đầu dùng thái độ tích cực hơn để ứng xử với thị trường. Thiên Hoàn như vậy sẽ bộc phát ra sức mạnh vô cùng kinh người.

Toàn bộ thị trường lập tức xuất hiện thay đổi.

Thiên Hoàn đã lộ ra răng nanh của mình, trong lĩnh vực mà bọn họ kinh doanh cả ngàn năm, ngay cả Côn Luân cũng không thể chống lại được. Bọn họ thực sự quá quen thuộc với tất cả những thứ này, trong mắt họ mấy thứ này căn bản không phải là bí mật gì đáng nói.

Thiên Hoàn công kích so với Mạc Vân Hải tưởng tượng còn sắc bén hơn.

Trong nửa tháng ngắn ngủi, gần bốn thành thương hội đang cung ứng tài liệu cho Mạc Vân Hải đã ngừng giao dịch, đầu nhập vào trận doanh của Thiên Hoàn.

Tất cả những điều này diễn ra quá nhanh, nhanh tới mức Mạc Vân Hải không có thời gian phản ứng.

Sản xuất thần trang bị đình trệ.

Mạc Vân Hải phải đối mặt với nguy cơ trước nay chưa từng có.

-------------------------------

Trong thức hải, sắc mặt của Bồ yêu và Vệ đều rất âm trầm.

Mạc Vân Hải gặp nguy hiểm đã sớm thông qua thập chỉ ngục báo tới Bồ yêu. Bồ yêu và Vệ đều là loại thành tinh, lập tức ý thức được chỗ khó của vấn đề.

Bọn họ không nghĩ tới, Thiên Hoàn lại bỏ qua sĩ diện, trực tiếp cướp giật thị trường với bọn họ. Hơn nữa Thiên Hoàn với khả năng hô phong hoán vũ trên thị trường cũng khiến hai người cảm thấy khiếp sợ.

Trước đó truyền tống trận của Mạc Vân Hải đã bị ảnh hưởng, bây giờ chỉ có vài tòa truyền tống trận là hoạt động bình thường, tài liệu cung ứng đã trở thành một vấn đề. Mà chiêu này của Thiên Hoàn lại trực tiếp đẩy Mạc Vân Hải vào tử địa.

Rất nhiều tài liệu phẩm giai không cao nhưng lại tiêu thụ rất nhiều, một khi không cung ứng đủ thì chỉ không có mỗi thần trang là ngừng trệ. Mặc dù Tây Huyền có thể cung cấp tài liệu nhưng không có khả năng nhận toàn bộ tài liệu từ Tây Huyền. Thế cục Tây Huyền rất hỗn loạn, rất nhiều nơi sớm đã trở thành hoang phế.

Chiêu này của Thiên Hoàn có thể nói là nhanh độc chuẩn!

Thần trang ngưng trệ đồng thời ảnh hưởng tới Tây Huyền, bởi vì Mạc Vân Hải không thể hoàn thành đúng hạn.

Bồ yêu và Vệ đều là dạng nhìn thấu nhân tâm, bọn họ biết rõ thế tiến công của Thiên Hoàn tuyệt đối không giới hạn ở điều này. Nếu như bọn họ là Thiên Hoàn thì vào thời điểm này nhất định sẽ phái người tới Tây Huyền.

Mạc Vân Hải có thần trang, Thiên Hoàn cũng có thần trang, năng lực sản xuất của Thiên Hoàn so với Mạc Vân Hải còn cường đại hơn.

Hơn nữa, một khi Thiên Hoàn quăng ra mồi nhử kết minh, Tây Huyền căn bản không có khả năng chống cự lại.

Thiên Hoàn so với Mạc Vân Hải thì cường đại hơn nhiều, một khi Thiên Hoàn đã bỏ qua ý nghĩ công chiếm Tây Huyền thì đối với Tây Huyền Thiên Hoàn càng thích hợp trở thành minh hữu hơn Mạc Vân Hải.

Thực lực của Thiên Hoàn rất cường đại!

Mà bây giờ, Mạc Vân Hải gặp nguy rồi!

Ba cường địch đang rình rập vòng quanh!

Cửu đại thiền môn tứ bề thọ địch, bản thân lại còn nội loạn liên miên, không thể nào chống lại được sự liên thủ của tam cường, khả năng chi cắt là rất lớn. Dù cho Mạc Vân Hải liên thủ với cửu đại thiền môn cũng không thể ngăn cản được bước tiến của tam cường.

Chỉ sợ tới lúc đó, cửu đại thiền môn vì sinh tồn mà buông tay đầu hàng.

Đến lúc đó Mạc Vân Hải chỉ sợ chỉ còn con đường diệt vong.

Thiên Hoàn đã nhìn ra được trọng tâm của Mạc Vân Hải!

Bồ yêu và Vệ đổng thời nhìn nhau, hai người đều buồn bực thở dài một tiếng.

Mạc Vân Hải nguy rồi!

------------------------------

Sào Hưng nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu ngon, vẻ mặt thích thú: “Chiêu này của Thiên Hoàn thật là chuân, dương mưu, đường đường chính chính dương mưu, một kế này đánh bay Mạc Vân Hải, Mạc Vân Hải nguy rồi.”
(Âm mưu có nghĩa là âm thầm làm chuyện xấu! Âm mưu và dương mưu giống nhau ở chỗ chỉ muốn đạt được kết quả tốt nhất. Chỗ khác biệt giữa chúng là âm mưu có sơ hở có thể tìm ra, mà dương mưu là theo thế mà động, theo thế mà phát, không có dấu vết để tìm ra, so với âm mưu thì cao minh hơn nhiều cũng khó thực hiện hơn nhiều.)
Lâm Khiêm cũng cười nói: “Sắp tới chúng ta sẽ được yên lặng một khoảng thời gian rồi, phối hợp với Thiên Hoàn cho tốt. Ra lệnh cho chiến tướng ở biên cảnh Tây Huyền lùi về hậu phương, thay Tây Huyền giải nỗi sầu này.”

Tâm trạng hai người rất tốt.

So sánh với Tây Huyền gần đất xa trời, Mạc Vân Hải bừng bừng sức sống mới chính là gai trong thịt của Côn Luân. Mạc Vân Hải ở ma giới thể hiện ra sức mạnh vô cùng cường đại, thắng như chẻ tre, càng làm cho Côn Luân từ trên xuống dưới cảm thấy bất an.

Nếu ý đồ chiến lược kia của Thiên Hoàn thành công, cục diện tam cường bao vây tiêu diệt Mạc Vân Hải sẽ không còn xa.

Lúc đó Mạc Vân Hải có chạy đằng trời.

Không ai nghĩ tới Mạc Vân Hải nhìn qua thật vô cùng cường đại lại có nhược điểm trí mạng như vậy. Đòn công kích liên hoàn của Thiên Hoàn đã vạch trần điểm yếu của Mạc Vân Hải trước mặt mọi người.

Địa bàn của Mạc Vân Hải quá nhỏ!

Từ góc độ an toàn thì điều đó rất có lợi cho phòng thủ. Nhưng đối với một tehé lực lấy luyện khí làm hạch tâm thì đây không thể nghi ngờ chính là một nhược điểm trí mạng. Một khi nguồn cung nguyên liệu bị chặt đứt thì sẽ phải đối mặt với hoàn cảnh cực kì nguy hiểm.

Chiến bộ, chiến tướng, vào lúc này hết thảy đều không thể phát huy tác dụng.

Đây là một chiến trường khác.

Trong lòng Sào Hưng chợt động, nghĩ ra một kế: “Chúng ta có thể kêu mấy người trong cửu đại thiền môn làm ầm chuyện này lên rồi khuyên năm môn phái kia. Thiên Hoàn tất nhiên cũng sẽ làm theo, bên trong cũng có người của họ mà.”

“Ý này hay.” Hai mắt Lâm Khiêm sáng ngời: “Với tính cách của mấy lão gia hỏa kia, ở vào thởi điểm vi diệu như này khẳng định sẽ đứng vào thế trung lập để không đắc tội với hai bên.”

“Trung lập là được rồi.” Trong mắt Sào Hưng hiện lên một tia hàn mang: “Vào thời điểm này mà đứng ở thế trung lập, Mạc Vân Hải chính là họa vô đơn chí!”

“Lần này Mạc Vân Hải có chạy đằng trời cũng không hết nắng!” Lâm Khiêm trầm giọng nói, thần sắc lộ vẻ kích động hiếm thấy.

Mạc Vân Hải chính là họa lớn nhất trong tâm hắn!

------------------------------

“Sứ giả của Thiên Hoàn đã đi gặp chưởng môn rồi.” Thủ hạ thấp giọng bẩm báo.

Gương mặt tràn ngập vết thương giống như được làm từ tượng đá của Chung Đức không thể hiện chút tình cảm nào: “Bọn họ nói gì?”

Người mà sứ giả của Thiên Hoàn tới gặp trước tiên là Chung Đức. Chỉ là Chung Đức tránh khôn gặp. Chung Đức cũng là người chu đáo, đối phương tới Tây Huyền không gặp chưởng môn trước mà lại bái kiến hắn trước, đó là một tâm tư vô cùng độc ác.

Nếu chưởng môn không phải biết rõ hắn chỉ còn sống được ba năm nữa thì những việc như này cũng khó không sinh ra lòng ngờ vực vô căn cứ.

“Bọn họ nói, Mạc Vân Hải đã không còn khả năng hoàn thành thần trang, bọn họ đồng ý cung cấp thần trang cho chúng ta.” Thủ hạ cẩn thận bẩm báo: “Bọn họ nói những thần trang này là chuyên môn sản xuất cho Tây Huyền. Hơn nữa, bọn họ nguyện ý kí minh ước với chúng ta. Song phương không xâm chiếm lẫn nhau, hơn nữa một khi Côn Luân xâm chiếm Tây Huyền thì Thiên Hoàn cũng sẽ tuyên chiến với Côn Luân, minh ước trong mười năm.”

Bên cạnh chưởng môn có người của Chung Đức nên hắn biết rất rõ.

“Sau đó thì sao?” Chung Đức không biểu cảm hỏi.

“Chưởng môn không trả lời chỉ kêu qua mấy ngày lại bàn tiếp.” Thủ hạ nói.

“Chưởng môn động tâm rồi.” Chung Đức thản nhiên nói.

Quả nhiên, đúng như Chung Đức dự liệu, vào buổi tối chưởng môn liền đi tới quân doanh của Chung Đức.

“Chuyện kết minh của Tây Huyền, Chung Thúc thấy thế nào?” Chưởng môn không nói nhiều, đi thẳng vào vấn đề.

Về việc thần trang thì đó là chuyện nhỏ.

“Chưởng môn thấy thế nào?” Chung Đức mặt không biểu cảm hỏi ngược lại.

Chưởng môn trầm ngâm nói: “Ta cảm thấy rất khả thi. Chúng ta liên minh với Mạc Vân Hải cũng vì chống lại Côn Luân và Thiên Hoàn. Nếu như liên minh cùng Thiên Hoàn thì không nghi ngờ càng có lợi hơn, có thể có được mười năm hòa bình.”

Chung Đức mặt không biểu tình lắng nghe, trong lòng có chút hơi kinh ngạc. Hắn vốn tưởng rằng chưởng môn sẽ bị thuốc mê của đối phương làm cho choáng váng, không ngờ chưởng môn cũng có thể nhìn ra được liên minh này cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn trong mười năm.

“Có thời gian mười năm, Tây Huyền ta có sức để hồi phục, từ đó chưa chắc đã không thể tranh giành với thiên hạ!” Trong mắt chưởng môn hiện ra một vô tận phấn khích.

Mười năm!

Giá như có thời gian mười năm, chưởng môn tràn ngập lòng tin với nội tình của Tây Huyền tuyệt đối có thể quật khởi một lần nữa. Đến lúc đó, không có Chung Đức, hắn sẽ độc chiếm quyền lớn…

Trong mắt Chung Đức hiện lên sự mỉa mai, nhưng chưởng môn đang phấn khích nên không để ý thấy điều này.

“Ta không đồng ý.” Chung Đức chậm rãi nói.

Chưởng môn đang vô cùng phấn khích giống như bị giội một gáo nước lạnh, hắn đứng ở đó kinh ngạc nhìn Chung Đức. Một lúc lâu sau mới không tin hỏi: “Chung thúc vì sao không đồng ý?”

Hắn không rõ vì sao Chung thúc lại không đồng ý, gấp giọng nói: “Chung thúc sợ Thiên Hoài trái với minh ước sao? Bọn họ đồng ý dùng chưởng môn minh ước.”

Chưởng môn minh ước đối với bất cứ môn phái nào mà nói cũng là thứ không được vi phạm. Bởi vì chưởng môn minh ước nếu bị làm trái, toàn bộ môn phái đều sẽ bị ảnh hưởng, thực lực của toàn bộ tu giả đều sẽ bị giảm sút.

Trong lịch sử, chưởng môn minh ước chưa bao giờ bị làm trái.

“Ta không đồng ý.” Chung Đức mặt vẫn không biểu cảm dứt lời xoay người rời đi.

Chưởng môn Tây Huyền ngơ ngác đứng ở đó.

-----------------------------

“Đại nhân, ngài vì sao không đồng ý?” Thủ hạ của Chung Đức không hiểu hỏi. Hắn đã đi theo Chung Đức trấn thủ Uyên Sát lao nhiều năm, là tâm phúc của Chung Đức.

Hắn cảm thấy rất kì quái, bất luận nhìn từ góc độ nào, kết minh với Thiên Hoàn thì Tây Huyền đều có lợi hơn.

Chung Đức giống như không nghe thấy, như tượng đá nhìn chăm chú vào màn đêm phía xa.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK