Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trên đỉnh núi, Cốc Lương Đao đang ngồi một mình xuất thần nhìn về phía xa.

“Nghĩ tới đâu rồi?”

Đằng sau truyền tới một giọng nói, Hiểu đã tới rồi. Trong mắt hắn hiện lên vẻ bình tĩnh, có thể mơ hồ thấy được vẻ quan thiết trong đó, hắn biết rõ quyết định này đối với bản thân Cốc Lương Đao là khó khăn tới mức nào.

“Không biết.” Cốc Lương Đao lắc đầu, giọng khàn khàn nói: “Hiểu, ngươi cảm thấy sao?”

“Bất luận ngươi lựa chọn thế nào.” Hiểu giả vờ nhún vai như bình thường: “Ngay cả khi ngươi muốn diệt Tây Huyền ta cũng không phản đối, chỉ cần ngươi muốn là được.”

Hai mắt Cốc Lương Đao đã có lại chút thần thái, hắn bật cười nói: “Ta sao có thể diệt Tây Huyền được chứ?”

“Sở dĩ, ờ… tiếp nhận Tây Huyền cũng là một chuyện rất bình thường.” Hiểu thoải mái nói: “Ngươi không nên tạo áp lực quá lớn cho bản thân, ngươi không phải chúa cứu thế. Dù cho ngươi đáp ứng Chung Đức thì Tây Huyền vẫn sẽ diệt vong. Đến lúc đó đã không còn Tây Huyền mà chỉ còn Cốc Lương Đao.”

Sắc mặt Cốc Lương Đao thoáng giãn ra, hắn không hiểu hỏi lại: “Chung Đức vì sao lại lựa chọn ta chứ?”

“Không biết.” Hiểu giơ hai tay, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói: “Ngươi cũng biết ta là thủ quỹ tầng dưới cùng của Tây Huyền, bí mật cấp cao như thế làm sao ta biết được.”

Cốc Lương Đao bị Hiểu trêu liền vui vẻ trở lại, mất một lúc lâu mới bình thường trở lại nói: “Ta và Song Vũ vừa mới nói chuyện, hắn ở Mạc Vân Hải nghe nói mẹ trẻ muốn làm hành động gì đó rất lớn.”

“Mạc Vân Hải đâu phải là loại bấm bụng bỏ qua.” Hiểu cười nói: “Mấy tên gia hỏa này chẳng ai có tốt tính cả. Ồ, Song Vũ nói như thế nào?”

“Hắn cũng giống ngươi thôi.” Cốc Lương Đao cười cười, trong mắt hiện lên chút ấm áp.

“Vẫn vậy mà.” Hiểu không quan trọng nói: “Dù sao trước đây chúng ta cũng là tiểu nhân vật, Tây Huyền có quan hề gì với chúng ta chứ? Suy nghĩ nhiều để làm gì? Hắn tặng, ngươi muốn, vậy cầm đi, không muốn, vậy cự tuyệt là được rồi. Lẽ nào ngươi cũng muốn giành thiên hạ?”

“Tranh giành thiên hạ?” Cốc Lương Đao trầm mặc một hồi lâu rồi bật cười nói: “Ta không có bổn sự như vậy, tâm nguyện của ta chính là không phụ đám huynh đệ đi theo là đủ rồi.”

“Trong lòng mọi người đều rõ mà.” Hiểu an ủi Cốc Lương Đao: “Thân nhân của mọi người đều đến nơi rồi, chúng ta cũng coi như thiếu của Chung Đức một cái ân. Nếu như ngươi không muốn tiếp nhận thì chúng ta sẽ nghĩ cách trả lại cho Chung Đức.”

“Chung Đức dự định đem một phần ba Thiên Hoàn cấp cho Tả huynh đệ, để cho bọn họ ngăn cản Thiên Hoàn.” Cốc Lương Đao trịnh trọng nói: “Giao cho chúng ta khoảng năm trăm giới. Hắn sẽ giúp chúng ta thanh trừ một lần nữa.”

“Năm trăm giới!” Hiểu hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng hơn.

“Có nhận được không?” Cốc Lương Đao nhìn về phía Hiểu, Hiểu chính là tổng quan nội chính của hắn, không ai biết rõ bọn họ có gì hơn Hiểu.

“Không nhận được.” Hiểu lắc đầu, lộ vẻ khổ sở: “Cơ sở của chúng ta quá mỏng. Năm trăm giới, chỗ hổng về nhân thủ là quá lớn.”

Hiểu ngửa bàn tay ra tính: “Tình huống bây giờ của Tây Huyền chúng ta đều biết rõ, tầng quản lý cơ bản đều bị mấy gia tộc kia lũng đoạn, những người này khẳng định sẽ bị Chung Đức thanh trừ. Chúng ta có thể đề bạt một số người phía dưới nhưng mấy năm nay Tây Huyền đã thối nát, muốn dựng cái khung này lên không phải là việc dễ dàng gì.”

Hiểu không khỏi khẽ than một cái: “Bây giờ ta đã phục tiểu Mạc ca rồi, mấy năm trước hắn đã bắt đầu chuẩn bị, mặc dù không có ai lợi hại nhưng trung tầng lại có một nhóm lớn, bây giờ thì đã phát huy được tác dụng rồi!”

“Đó là một đám quái thai.” Cốc Lương Đao cười khổ liên hồi, hỏi ngược lại: “Nhiều nhất chúng ta có thể tiếp nhận được bao nhiêu giới?”

“Nếu như chúng ta chỉ dựa vào bản thân thì chỉ một trăm năm mươi giới!” Hiểu báo ra một con số cụ thể: “Đây là do đại ca ở Tây Huyền có uy vọng không thấp, có thể mượn hơi một số người. Nếu thêm Chung Đức nữa thì chưa chắc đã không có khả năng nhưng đây sẽ trở thành một họa ngầm rất lớn.”

Cốc Lương Đao cười khổ liên hồi nhưng trong mắt hổ ý chí chiến đấu lại dâng trào.

-------------------------------

Do có Côn Luân nhúng tay vào nên nội loạn của yêu tộc càng thêm kịch liệt. Bên ngoài nhìn vào thì thấy chênh lệch giữa song phương không lớn lắm.

Cao thủ trong tay Minh Nguyệt Dạ đa phần đều là cao thủ thần lực của thời đại tân sinh, hơn nữa nàng còn nắm giữ bí mật tối cao về thần lực yêu tộc. Rất nhiều người đã quên mất, nàng còn nắm giữ liên minh thiên tài, trong mắt cao tầng thì tổ chức này không có tính ứng dụng thực tế.

Nắm giữ thần quyết cường đại nhất của yêu tộc, thủ hạ lại là một đám thiếu niên tài hoa hơn người. Liên minh thiên tài được Minh Nguyệt Dạ chú trọng, tư tưởng cấp tiến của nàng được nhiều thanh niên chấp nhận.

Sáu bảy năm chuyên tâm kinh doanh, thực lực thủ hạ của Minh Nguyệt Dạ nhanh chóng bành trướng.

Giống như soái giai của ma tộc rất khó tu luyện thần lực, yêu tộc thần lực cũng có đặc điểm tương tự, lực lượng của thiên yêu đã cố định không thích hợp để tu luyện thần lực nữa.

Khi trưởng lão hội hiểu được điều này thì đã muộn.

Nhưng ở phương diện này trưởng lão hội không có cao thủ, bọn họ vẫn nắm giữ thiên yêu truyền thống, kẻ có yêu thuật cường đại nhất.

Về tiềm lực phát triển thì thiên yêu không bằng những thiếu niên thiên tài kia và chênh lệch thực lực giữa song phương cũng không quá lớn

Một phương là tồn tại đỉnh cao của yêu thuật truyền thống, một phương là thiên tài trẻ tuổi tu luyện thần lực.

Lại thêm Côn Luân nhúng tay vào, song phương đã xảy ra va chạm kịch liệt.

Ai cũng biết, đến lúc này song phương đã không thể hòa giải được nữa. Xung đột kịch liệt không ngừng diễn ra, song phương tử thương vô số.

Ngoại trừ cao thủ ám chiến, chiến đấu giữa song phương đã sớm không giới hạn ở bất cứ phương diện nào nữa.

-------------------------------

Mặt Vưu Cầm Liệt không chút biểu cảm, từ khi Nam Nguyệt trở về áp lực của hắn đột nhiên tăng mạnh.

Tranh đấu giữa trưởng lão hội và Minh Nguyệt Dạ đã lan tới gần bọn họ.

Mọi người đều nhìn vào Vưu Cầm Liệt, nhịp thở của bọn họ trở nên gấp gáp hơn, bọn họ có dự cảm hậu trường của lão đại sắp được đưa ra ánh sáng rồi.

“Chúng ta sẽ giúp đỡ Minh Nguyệt Dạ trưởng lão.” Vưu Cầm Liệt thản nhiên nói.

Mọi người đều lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai hậu trường của lão đại là Minh Nguyệt Dạ trưởng lão! Trên thực tế, khi Minh Nguyệt Dạ nói tới Lương Vi thì bọn họ đã có suy đoán, hậu trường của lão đại có phải là Minh Nguyệt Dạ trưởng lão hay không. Mà đám người Nam Nguyệt dường như cũng xác nhận điều này, những gia hỏa tuổi còn trẻ nhưng lại quá mức lợi hại này sao lại giống những thiên tài trong truyền thuyết của liên minh thiên tài đến thế?

“Khụ!” Vưu Cầm Liệt giả bộ ho một cái: “Mọi người nhớ cho kỹ, trước đó chúng ta chưa làm cái gì cả.”

“Đúng đúng đúng, chúng ta chẳng làm cái gì cả!”

“A! Chúng ta làm cái gì! Mỗi ngày đều ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn mà!”

“Ta lúc nào cũng bế quan.”



Mọi người đều lộ vẻ như “ta hiểu rồi” “ta biết rồi”.

“Khụ!” Vưu Cầm Liệt lộ ra vẻ mặt lãnh khốc vô tình: “Nhiệm vụ lần này chúng ta làm rất tốt, cấp trên cũng rất thỏa mãn. Nhiệm vụ sau này mọi người phải nỗ lực nhiều hơn.”

Mọi người không khỏi vui sướng, bọn họ được “tẩy trắng” rồi.

Vưu Cầm Liệt thật sự tạo dựng mối quan hệ với Minh Nguyệt Dạ.

Tranh đấu giữa trưởng lão hội và Minh Nguyệt Dạ đã lan tới địa bàn của hắn. Hắn lập tức nhận ra đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, liền không chút do dự o bế Minh Nguyệt Dạ, đem địa bàn của mình chắp tay dâng cho đối phương.

Vưu Cầm Liệt tuổi còn trẻ mà có thủ đoạn như vậy lập tức được cấp trên của hắn tán thưởng.

Đây cũng là do đặc điểm của Minh Nguyệt Dạ, bọn họ thích thanh niên, bởi vì đại đa số bọn họ đều là thanh niên. Vưu Cầm Liệt tuổi còn trẻ mà đã có được địa bàn lớn như vậy là đã thể hiện rõ được tài năng của mình. Thêm nữa lúc này chính là lúc Minh Nguyệt Dạ trắng trợn mượn hơi thế lực các nơi, Vưu Cầm Liệt lập tức được bổ nhiệm làm người phụ trách tối cao của vùng này.

Vưu Cầm Liệt cũng không phụ sự ủy thác, lập tức triển khai kế hoạch tẩy trừ lực lượng của trưởng lão hội. Vưu Cầm Liệt xuất thân trong thế giới ngầm nên rất quả quyết sát phạt, vào lúc này hắn tựa như một thanh đao vô cùng sắc bén và rất vừa tay.

Bồ yêu lặng lẽ lẻn vào trong thập chỉ ngục, sửa chữa ngụy tạo báo cáo điều tra của Vưu Cầm Liệt, không tạo ra chút sơ hở nào.

Thời cuộc rung chuyển, các phương yêu tộc không khỏi lo lắng, rất nhiều người thậm chi cho rằng cuộc nội đấu này sẽ kéo dài, thậm chí có khả năng dẫn tới việc yêu tộc bị phân liệt.

Nhưng không ai nghĩ tới nó lại kết thúc nhanh như vậy.

Minh Nguyệt Dạ tài trí thủ đoạn hơn người một lần nữa phát huy tác dụng.

Lúc mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào nội đấu của yêu tộc, Mộc Hi quân đoàn thần không hay quỷ không biết lặng lẽ phát động tiến công với Côn Luân!

Không sai, là Côn Luân, bá chủ thiên hạ Côn Luân!

Mộc Hi quân đoàn với khí thế kinh người liên tục chiếm được bảy giới của Côn Luân!

Quân đội khiếp sợ, yêu tộc khiếp sợ, trưởng lão hội khiếp sợ, thiên hạ khiếp sợ!

Là Côn Luân đó!

Minh Nguyệt Dạ lại có gan động thủ với Côn Luân, nàng hung hăng đạp Côn Luân một cước, thể hiện ra phong thái vô cùng cứng rắn của mình.

Làm người ta bất ngờ nhất chính là việc Minh Nguyệt Dạ đã thành công!

Khi kết quả trận chiến này truyền về yêu tộc, mọi người đều như phát điên! Minh Nguyệt Dạ đã đoạt lại được những yêu giới rơi vào tay giặc, danh vọng đạt tới cực điểm, không những được dân chúng ủng hộ, ngay cả những gia tộc quyền thế vốn ủng hộ trưởng lão hộ cũng bắt đầu quay ngoắt một trăm tám mươi độ!

Một yêu tộc cường đại là phù hợp với lợi ích của các phương!

Tình thế cơ hồ hoàn toàn nghiêng về phía Minh Nguyệt Dạ.

Đối mặt với Minh Nguyệt Dạ đánh một trận nổi danh, trưởng lão hội co rút trở lại, bọn họ bắt đầu ẩn đi. Vào giờ phút này mà xung đột với Minh Nguyệt Dạ thì đúng là không có đầu óc.

Bọn họ biết rất rõ, tiếp theo Minh Nguyệt Dạ sẽ phải đối mặt với cơn giận dữ sấm sét của Côn Luân.

Côn Luân từ trên xuống dưới đều vô cùng tức giận!

Từ lúc nào lại có người dám chủ động tấn công Côn Luân chứ?

Tôn nghiêm của bá chủ không cho phép kẻ nào xâm phạm!

Côn Luân không chút chần chừ, Mục Huyền xếp thứ tám trong thập đại chiến tướng suất lĩnh sáu chiến bộ hùng hổ tiến tới biên cảnh của yêu tộc.

Đại chiến sắp diễn ra!

Tràng đại chiến giữa Côn Luân và yêu tộc đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người trong thiên hạ.

Mọi người đều muốn xem, Côn Luân thân là bá chủ thiên hạ lấy lại những gì đã mất như nào, mọi người cũng muốn nhìn xem Minh Nguyệt Dạ được ca tụng là ‘đệ nhất nữ nhân’ sẽ ứng phó ra làm sao?

Côn Luân phải thông qua chiến đấu để lấy lại sĩ diện, mà Minh Nguyệt Dạ cũng cần thắng lợi để nhận được sự ủng hộ của dân chúng, một khi thất bại thì nàng sẽ trở thành tội nhân vì khơi mào chiến tranh, lúc đó toàn bộ danh vọng có được đều sẽ chìm xuống sông xuống biển. Tình thế của trưởng lão hội lập tức xoay chuyển, nàng sẽ phải đón nhận đả kích, mọi người sẽ tràn ngập nghi vấn về nàng. Nếu như nàng thắng thì nàng tin chắc rằng trưởng lão hội sẽ không còn một chút cơ hội nào nữa.

Song phương đều cần dành phần thắng!

Đây đã định trước sẽ là một trận chiến vô cùng khốc liệt!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK