Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Côn Luân.

Ba vị Côn Luân tử gặp nạn làm cả Côn Luân rung động mãnh liệt. Mỗi vị Côn Luân tử đều được tuyển chọn kĩ càng, thông qua vô số cuộc tỉ thí mới lựa chọn ra được. Mỗi một người trong bọn họ đều có thực lực cực mạnh và thiên phú kinh người, mỗi một người trong bọn họ đều là tài sản quý giá nhất của Côn Luân.

Vậy mà lần này lại có ba vị Côn Luân tử gặp nạn.

“Là di chỉ viễn cổ ở Liên Tôn tự.” Sào Hưng vẻ mặt ngưng trọng, ba gã Côn Luân tử gặp nạn, đối với Côn Luân mà nói tổn thất đó là rất lớn.

Sào Hưng thấy loại tổn thấte này so với mất đi mấy giới thì còn lớn hơn nhiều. Côn Luân tử được chọn lựa vô cùng phức tạp và nghiêm khắc, cơ hồ có thể khẳng định, Côn Luân tử chắc chắn sẽ trở thành chiến lực mạnh nhất của Côn Luân, mỗi người trong số bọn họ đều có vinh quang và tiền đồ vô hạn.

Giới bị mất còn có thể đoạt lại.

Nhưng mỗi vị Côn Luân tử chết đi, muốn tìm kiếm người thay thế là không có khả năng.

Côn Luân tử được lựa chọn từ trong toàn bộ đệ tử Côn Luân, chính là thiên tài, chết một người là bớt đi một người. Muốn bổ sung chỉ có thể sàng lọc trên phạm vi lớn nhưng mà thiếu niên thiên tài chọn ra từ các môn phái rốt cuộc trung thành với Côn Luân tới mức nào, điều này rất khó đánh giá.

Một khi Côn Luân mất đi lực ngưng tụ, thứ mà bọn họ dựa vào thì Côn Luân sẽ không còn là Côn Luân nữa.

Sào Hưng nhận thức rất sâu về vấn đề này và hơn xa người bình thường nên mới tràn ngập ưu phiền. Ba gã Côn Luân tử đồng thời gặp nạn, điều này nói lên thực lực của đối phương vô cùng cường đại.

“Là Mạc Vân Hải.” Lâm Khiêm thốt ra bốn chữ. Vẻ mặt hắn vẫn như bình thường, tựa hồ không bị ảnh hưởng chút nào.

“Chắc là vậy.” Sào Hưng đồng ý với phán đoán của Lâm Khiêm, hắn trầm giọng nói: “Ngoại trừ Mạc Vân Hải, những thế lực khác không có khả năng. Thiên Hoàn không quá nhiệt tình với di chỉ này, lực lượng phái ra vô cùng hữu hạn.”

“Những người khác thì sao?” Lâm Khiêm đột nhiên hỏi.

Sào Hưng hiểu ý tứ trong lời nói của Lâm Khiêm: “Mọi người đều rất tức giận, đều muốn báo thù cho mấy người Niếp Thần! Nhân duyên của Niếp Thần vô cùng tốt, đệ tử thích Chân Lăng Mộng cũng rất nhiều.”

Lâm Khiêm gật đầu: “Đều phái tất cả ra ngoài để bọn họ lịch lãm một chút.”

Sào Hưng cực kì hoảng sợ: “Vậy chẳng phải là….”

Lâm Khiêm khoát khoát tay, bình tĩnh nói: “Thiên phú dù có tốt mà không được ma luyện cũng không thể nào phát triển thành đại thụ được. Thiên phú bọn họ không tồi nhưng quá ít kinh nghiệm. Trong bọn họ có rất nhiều người trước đây không phải là thiếu niên xuất chúng gì, bọn họ cần có thời gian để thích ứng với thân phận mới.”

Trong Côn Luân tử có rất nhiều người ở thời đại linh lực không tính là xuất sắc, bởi vì thiên phú tu luyện linh lực của bọn họ rất bình thường. Sau khi tiến vào thời đại thần lực thì thiên phú tu luyện thần lực của bọn họ được bùng nổ, thân phận biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Địa vị, biến hóa thân phận tới quá đột ngột, rất nhiều người trong bọn họ không kịp thích ứng với loại chuyển biến này.

Lâm Khiêm rất không hài lòng, hắn cảm thấy những Côn Luân tử bây giờ không có được khí lượng như những đệ tử Côn Luân hạch tâm trước kia.

Lúc đó đệ tử Côn Luân hạch tâm có kiêu ngạo thâm nhập vào cốt tủy, bọn họ không bao giờ tha thứ cho việc người khác mạnh hơn bọn họ, cỗ khí lượng này luôn kích thích bọn họ, làm cho bọn họ càng ngày càng yêu cầu cao hơn đối với chính bản thân mình.

Sào Hưng hiểu ra nhưng cũng có chút lo lắng: “Cứ như vậy chỉ sợ thương vong sẽ khá lớn.”

Lâm Khiêm thản nhiên nói: “Năm mươi Côn Luân tử có thể inh ra năm tên cao thủ đỉnh giai thì ta đã thỏa mãn rồi. Đóa hoa trong nhà ấm, ta không cần, Côn Luân cũng không cần.”

“Ta hiểu rồi.” Sào Hưng gật đầu không nói thêm gì nữa.

-------------------------------

Mấy người Tả Mạc thủ ở trước cửa bốn cung, tới một người giết một người.

Không có thể lực nào có thể chống lại bọn họ, rất nhanh, toàn bộ di chỉ chỉ còn lại mỗi bọn họ.

“Cuối cùng cũng không còn ai cướp đoạt với chúng ta nữa.” Tả Mạc cảm khái, trong lòng tràn ngập vui vẻ, bộ mặt tiểu nhân đắc chí hiện rõ.

Những người khác cũng cười, bây giờ bọn họ đã bao hết cả tràng.

“Bây giờ chúng ta đi cung nào?” Tả Mạc hỏi Quỷ Vụ đồng.

Quỷ Vụ đồng suy nghĩ một chút: “Đông cung không thể đi, trước đây có một cường giả lợi hại của bộ lạc thái dương tiến vào Đông cung rồi chết. Mấy cung khác chắc cũng tương tự…”

Nói tới đây giọng Quỷ Vụ đồng càng ngày càng thấp xuống.

Mặt Tả Mạc tái đi, trợn mắt nhìn: “Đây là ngươi nói ngươi rất thuộc sao?”

Quỷ Vụ đồng lúng túng đáp: “Cái này... Cái kia... Kì thực đi...”

Tả Mạc xoa trán thở dài, được rồi, kỳ thực mấy thứ đó đều không khác nhau nhiều.

Suy nghĩ một chút, trong mấy người này thì mình chơi đùa với lửa nhiều nhất, nhân tiện nói: “Đi thôi, đi Hạ cung!”

Những người khác tự nhiên không có ý kiến gì.

Ở đại môn làm bằng đồng thau của Hạ cung có điêu khắc một mặt trời đang bùng nở giống như một đóa hoa, khi tay Tả Mạc ấn lên đồng thau thì đóa hoa mặt trời đó đột nhiên trở nên sáng ngời, cửa cung không một tiếng động mở ra.

Ánh sáng sáng ngời từ trong cửa cung tràn ra ngoài, một mảnh trắng xóa, mọi người không khỏi nheo mắt lại.

Một lúc sau khi mắt đã thích ứng được với ánh sáng ạnh, lúc này cảnh tượng mới hiện ra rõ ràng.

------------------------------

Ma thần điện.

Một bóng người chậm rãi từ trong huyết trì bước ra, nếu như Vi Thắng nhìn thấy bóng người này nhất định sẽ thất kinh. Ô Siết! Rõ ràng là Ô Siết đã ngã xuống trước mặt hắn vậy là giờ lại còn sống.

Ô Siết sắc mặt tái nhợt, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

Vưu Tây Nhã Khắc cười mỉm nói: “Gặp được người nào rồi? Sao bị đánh thảm vậy?”

“Vi Thắng!” Trên mặt Ô Siết hiện ra vẻ tôn kính.

Mọi người không khỏi động dung.

“Thiếu chút nữa là không về được.” Ô Siết vẫn còn sợ hãi nói: “Vi Thắng quả nhiên không hổ là một trong những kiếm tu mạnh nhất, quá mạnh!”

“Có thể trốn thoát được một mạng từ trong tay Vi Thắng thì cũng đủ rồi.” Vưu Tây Nhã Khắc bĩu môi nói.

Mọi người đều lộ vẻ tán đồng.

Sắc mặt Ô siết dù tái nhợt nhưng hai mắt lại sáng ngời, sáng bóng một cách kì dị: “Đánh một trận với Vi Thắng, ta được lợi không ít. Trong nửa năm tất sẽ có đột phá.”

Mấy vị khác nghe thấy thế thì không khỏi lộ vẻ mừng rỡ.

Thực lực Ô Siết tăng thêm một bước có nghĩa thực lực của Ma Thần điện sẽ càng mạnh hơn.

Chiến tranh mấy năm nay ở ma giới luôn được duy trì liên tục, chiến đấu lớn nhỏ đều có và chưa bao giờ ngừng lại. Xung đột giữa Ma Thần điện và các thế lực khác chưa bao giờ ngừng lại nhưng càng chinh chiến thì Ma Thần điện càng trở nên mạnh hơn.

Ma thần trong Ma Thần điện từ ba vị tăng lên thành năm vị.

Địa bàn của Ma Thần điện cũng tăng lên không biết bao nhiêu lần. Ma Thần điện đã trở thành một trong những thế lực cường đại nhất của Bách Man cảnh. Ma Thần điện cường đại làm cho cuộc sống bên trong khu vực họ thống trị rất tốt, tín ngưỡng cũng trở nên ổn định hơn, Ma Thần môn càng cường đại hơn.

Nhưng cuộc chiến giữa liên minh Ma Soái và Mạc Vân Hải đã làm bọn họ chấn động.

Hai vị đỉnh giai chiến tướng của liên minh Ma Soái ngã xuống dẫn tới liên minh Ma Soái tụt dốc không phanh, xung đột xung quanh nhanh chóng tăng lên. Một mình Hi công tử không thể nào ứng phó kịp, trong mấy tháng ngắn ngủi, địa bàn của liên minh Ma Soái liền bị giảm đi một phần năm.

Ma Thần điện thấy vậy cũng rất lo sợ.

Liên minh Ma Soái và Ma Thần điện có cùng cấp bậc nhưng chỉ cần một chiến dịch thất bại mà tình thế đã trở nên vô cùng nguy cấp.

Bất cứ ai cũng đều biết rõ, liên minh Ma Soái chỉ sợ sẽ biến thành thế lực loại hai.

Trừ phi có đỉnh giai chiến tướng mới gia nhập vào liên minh Ma Soái, nếu không liên minh Ma Soái chỉ có một vị đỉnh giai chiến tướng chỉ sợ khó thoát khỏi vận mệnh địa bàn thu nhỏ lại.

Xung đột trước mắt chỉ là vừa mới bắt đầu thôi.

Các vị lão đại của Ma Thần điện đều nhìn thấy rõ, áp lực đang gia tăng mãnh liệt, Ma Thần điện có ba vị đỉnh giai chiến tướng, đại ma thần, Vưu Tây Nhã Khắc và đệ tứ ma thần.

Mặc dù Tê Giác ma thần và Ô Siết cũng có thể mang binh đi đánh nhau nhưng ở phượng diện chiến tướng thì còn chênh lệch với đỉnh giai chiến tướng một khoảng lớn.

Mạc Vân Hải!

Ai cũng không ngờ tới, Mạc Vân Hải lại mạnh như vậy!

Biệt Hàn chỉ cần dùng sức bản thân đã giết chết được hai vị đỉnh giai chiến tướng, điều này thật khiến người ta sợ hãi. Hơn nữa ba vị ma thần đã từng đánh nhau với Tả Mạc, ấn tượng vô cùng sâu sắc, bọn họ biết rất rõ, với tính cách của Tả Mạc thì tuyệt đối không làm việc mình phải chịu thiệt.

Nghiệt bộ của Biệt Hàn nhất định có cách bổ sung!

Nếu không Tả Mạc tuyệt đối không đáp ứng Biệt Hàn làm như thế.

Hai vị đỉnh giai chiến tướng ngã xuống dẫn tới phòng tuyến của liên minh Ma Soái liên tục gặp thất bại.

Mặc dù Biệt Hàn không ra tay nhưng Đường Tự bộ, A Trát Cách chiến bộ, Hôi Doanh, ba chiến bộ giống như ba thanh chủy thủ sắc bén đem phòng tuyến liên minh Ma Soái cắt cho loạn lên.

Mạc Vân Hải với thế sét đánh không kịp bưng tai đoạt được mười ba giới to có nhỏ có!

Liên minh Ma Soái đã quá sợ hãi, căn bản không thể nào phản kháng được. Rơi vào đường cùng, liên minh Ma Soái chủ động co cụm, nhượng lại một lượng lớn địa bàn.

Mạc Vân Hải thế càng như chẻ tre.

Lúc trước không phải không có thế lực nào dám mơ ước, họ nhìn thấy Biệt Hàn đã quay về Mạc Vân Hải. Hiện giờ chỉ có ba chiến bộ càn quyét và không có Nghiệt bộ, bọn họ không coi ra gì, huống hồ bọn họ có chiếm lợi thế sân nhà.

Hơn bốn mươi thế lực nhỏ hợp thành một liên quân khổng lồ, nỗ lực đoạt lấy khối thịt mỡ này.

Nhưng rất nhanh ba chiến bộ Đường Phỉ đã cho bọn họ biết thế nào là lợi hại.

Ở trên chiến trường, Đường Tự bộ trong bảy ngày liên tục khổ chiến hai mươi mốt tràng, không ngủ không nghỉ, hai mươi mốt trận toàn thắng!

Hôi Doanh vạn dặm tiền hành đột nhiên xuất hiện ở phía sau lưng đối phương, phá tan mười ba trọng trấn, thiêu hủy bảy thành chuyên để tiếp tế.

A Trát Cách chiến bộ ở giữa điều hành, dương đông kích tây, phân tán lực lượng của liên quân, sau đó hội hợp với Đường Phỉ đánh tan chủ thể của liên quân!

Thi thể khắp mặt đất!

Máu chảy thành sông!

Liên quân lập tức sụp đổ.

Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, ba chiến bộ hoàn toàn không nghỉ ngơi chỉnh đốn mà giống như bầy sói, không ngừng truy đuổi tàn quân.

Liên quân sụp đổ đã mất đi toàn bộ ý chí chiến đấu, bọn họ chỉ biết trốn, cố gắng trốn!

Tàn binh bị ba chiến bộ đuổi rát, cơ hồ không phí chút sức lực nào liền đoạt được từng giới một.

Bốn mươi bốn giới!

Khi thống kê xong thì ma giới lần thứ hai rung động!

Chiến lực cường đại của Mạc Vân Hải khiến thiên hạ mở mắt.

Bọn họ không phải là Biệt Hàn, ngoại trừ A Trát Cách thì những người khác đều không có danh tiếng gì. Nhưng trong cuộc chiến liên tục này, bọn họ đã biểu hiện ra sức chiến đấu cường đại và tu dưỡng chiến tướng cực sâu làm người ngoài phải sáng mắt.

Người ta lại nhớ tới Ma Phàm chiến bộ đánh một trận mà thành danh.

Bốn chiến bộ không hề có một cái nào yếu.

Đấu pháp của những chiến bộ này cũng rất khác nhau, nhưng lại có nhiều điểm chung, kỉ luật sâm nghiêm, ý chí ngoan cường!

Toàn bộ ma giới đều kinh hô

Mạc Vân Hải tới rồi!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK