Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mạc Vân Hải.

Hồng Tiêu cẩn thận xem xét báo cáo trong tay, bộ dáng của nàng giống như trong báo cáo có mọc hoa vậy. Người ở phía dưới không dám nói gì. Hồng Tiêu đã được chỉ định là một trong hai vị tổng quản, là do phía trên trực tiếp ra lệnh, đối với những kẻ dưới như bọn họ thì chỉ có một con đường để lựa chọn, đó chính là phục tùng mệnh lệnh.

Huống hồ, trước đây Hồng Tiêu chăm sóc Hồng Tiêu đoạn, đó là một thế lực hắc ám nên cả người không khỏi toát ra sự tàn nhẫn sát phạt.

Trong một thời gian ngắn, đám người này đã bội phục nàng sát đất.

Thảo nào người ta có thể đảm đương chức vị tổng quản, trình độ quá mức lợi hại!

Cho tới nay, trong bọn họ có lưu truyền một tin tức rằng hai vị tổng quản quản lý hai đoàn đội đang cạnh tranh với nhau. Tin tức này như có mũi có mắt, ngay cả Hồng Tiêu tổng quản cũng chưa bao giờ phủ nhận. Đối với những người này mà nói, lợi ích so với bất cứ thứ gì đều đáng tin hơn, chia sẻ lợi nhuận và địa vị mới là thứ họ quan tâm nhất. Người cạnh tranh tồn tại càng cần tới sức của bọn họ.

Đây đại khái giống như cùng chung một mối thù.

Hồng tổng quản lần đầu tiên lộ ra biểu tình ngưng trọng như thế!

Kẻ phía dưới đều đang đoán thầm trong lòng, trao đổi ánh mắt với nhau.

Ánh mắt Hồng Tiêu đúng ra rất ngưng trọng, báo cáo này nhìn qua thì không có gì quá đặc biệt nhưng với kinh nghiệm phong phú của Hồng Tiêu thì nàng ngửi được từ trong đó có chút gì đó nguy hiểm.

Đối với cuộc sống hiện tại nàng vô cùng thỏa mãn. Nàng không phải vượt Thương Lăng Tuyết, vượt qua mười năm sống trong hắc ám, nàng biết thân nhân của mình còn sống, biết bản thân đang được ban ân. Đối phương muốn khống chế nàng thì có quá nhiều cách, trên tay nàng cũng dính đầy máu tanh, đã rất quen thuộc với những thủ đoạn đáng sợ kia.

Hoàn toàn khác với Thương Lăng Tuyết đang giãy dụa, nàng không chút do dự liền đáp ứng.

Một cuộc sống hoàn toàn mới khiến nàng vô cùng khó quen. Không có hắc ám, tất cả đều diễn ra dưới ánh sáng. Cấp trên không cấm nàng sử dụng thủ đoạn nhưng ngoại trừ một số ít đối thủ ngoan cố còn lại nàng rất ít khi sử dụng thủ đoạn hắc ám.

Đây là một thế giới hoàn toàn mới, một cuộc sống mới.

Nàng rất thỏa mãn, đặc biệt khi nhìn thấy nụ cười thiên thần của nhi tử, nghĩ tới tiền đồ của nó, hi vọng lặng lẽ cùng hắn lớn lên.

Đây chính là động lực mới của nàng.

Nàng vô cùng quý trọng, quý trọng cơ hội không dễ mà có được này nên nàng càng thêm nỗ lực.

Tuyệt không thể thua Thương Lăng Tuyết!

Công việc của nàng vô cùng thuận lợi, thực lực của cấp trên rất mạnh làm nàng ngay từ đầu đã chiếm được ưu thế trên thị trưởng, đối với Hồng Tiêu phải đau khổ cướp đoạt điều đó trong bóng tối thì công việc này có thể dùng hai từ thoải mái để hình dung.

Nhưng nàng sống lâu trong thế giới ngầm, đối với nguy hiểm luôn có trực giác rất nhạy bén.

“Đem báo cáo tháng trước đưa cho ta.” Nàng lạnh lùng nói.

Thủ hạ lập tức tìm kiếm, rất nhanh báo cáo tháng trước đã được hiện lên trên thận ảnh.

“Thanh hoa mộc, thiên tinh sa, hồng quang lộ châu, ba loại tài liệu này ai cung cấp?” Nàng hỏi nhanh.

Thủ hạ lập tức tìm kiếm, một lát sau báo cáo lại: “Bây giờ là Minh Đô thương hội, trước kia là Lâm Phúc thương hội.”

“Giá của Minh Đô thương hội so với giá của Lâm Phúc thương hội thì cao hơn một phần năm.” Hồng Tiêu nhìn chằm chằm vào thủ hạ.

Thủ hạ giải thích: “Lâm Phúc thương hội đã ngừng hợp tác với chúng ta. Một tháng qua không có liên hệ gì với chúng ta. Vì tránh cho nguồn cung tài liệu bị gián đoạn, chúng ta đã chọn Minh Đô thương hội. Minh Đô thương hội phải vận chuyển đường xa nên giá thành phải cao hơn một chút. Hơn nữa bởi vì quá đột ngột làm bọn họ không có chuẩn bị, chúng ta lại cần số lượng lớn, thời gian gấp gáp, bọn họ chỉ có thể nâng cao giá thu mua.”

“Lâm Phúc thương hội vì sao không hợp tác cùng chúng ta nữa?” Hồng Tiêu đột nhiên hỏi.

“Không biết.” Thủ hạ lắc đầu: “Bên trong bọn họ dường như có bất ổn, loại việc này chúng ta không thể nhúng tay vào được.”

“Đi hỏi thăm một chút đi.” Hồng Tiêu dứt khoát nói.

“Cái này… Không thích hợp cho lắm…” Thủ hạ có chút khó khăn, nhúng tay vào sự vụ bên trong thương hội khác ở trong giới là điều cấm kị.

“Được rồi.” Hồng Tiêu không làm khó thủ hạ, nói: “Ngươi có thể lui xuống.”

“Vâng!” Thủ hạ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lui xuống.

Hồng Tiêu không rời đi, nàng ngưng thần suy nghĩ cẩn thận trong giây lát rồi quyết định đem sự việc này đi bẩm báo, kèm theo đó là suy đoán và kiến nghị của mình.

Mặc dù còn chưa có kết quả nhưng trong lòng nàng rất rõ.

Có người đang động thủ với bọn họ!

“Đi thăm dò một chút đi.” Nàng bỗng mở miệng nói.

Trong góc tối một bóng đen mờ ảo bỗng biến mất.

Những thủ hạ kia làm việc quá mức quy củ, đối với một kẻ đã chìm nổi trong thế giới ngầm bao nhiêu năm như nàng thì chỉ quan tâm tới kết quả.

Thủ đoạn không quá quan trọng.

Nàng cũng tin tưởng cấp trên cũng có ý nghĩ tương tự.

-------------------------------

Thương Lăng Tuyết nghe thủ hạ báo cáo xong liền nhíu mày.

Thương Lăng Tuyết vô cùng nỗ lực trong công việc. Sau khi bị đe dọa, nàng không dám chơi trò thủ đoạn này nữa. Trải qua thời kì đầu tốt đẹp, nàng dần thích ứng với công việc, rất nhanh nàng đã phát hiện ra thế lực đằng sau thật sự quá khổng lồ, vượt xa sức tưởng tượng của nàng. Cho tới lúc này nàng mới hiểu ra ông chủ mới của nàng chính là Mạc Vân Hải.

Đương nhiên nàng biết cái tên Mạc Vân Hải này.

Ở yêu giới, cái tên Mạc Vân Hải không còn xa lạ nữa. Địa bàn của thế lực này không lớn nhưng thực lực vô cùng cường đại, sản xuất ra các loại pháp bảo luyện khí.

Trước đây yêu tộc không có thói quen sử dụng pháp bảo, bọn họ quen dùng yêu hạch hơn. Nhưng do số lượng yêu hạch càng ngày càng ít ỏi, giá cả vô cùng đắt đỏ. Một thời gian trước trên thị trường bắt đầu xuất hiện yêu hạch thích hợp cho yêu tộc sử dụng. Kì quái nhất chính là những yêu hạch này không phải là vật thiên nhiên mà là vật do con người sản xuất ra.

Nhưng cực ít người biết rõ những yêu hạch được luyện chế này là sản vật của Mạc Vân Hải. Thương Lăng Tuyết bôn ba trong thương trường nhiều năm chính là một trong số ít người biết điều đó.

Mạc Vân Hải tựa như một thế lực bí ẩn, cường đại mà thần bí.

Pháp bảo, ma binh, yêu hạch, sản phẩm của bọn họ được tiêu thụ trên cả ba giới.

Dù cho Thiên Hoàn nổi danh luyện khí cũng không có năng lực sản xuất ba loại vũ khí khác nhau như vậy.

Mạc Vân Hải lại làm được!

Quá cường đại!

Trong truyền thuyết, mở ra thời đại thần lực chính là Mạc Vân Hải. Đệ nhất kiện chuẩn thần binh cũng là do Mạc Vân Hải luyện chế thành công.

Có thể phục vụ cho một thế lực cường đại như vậy, chút không cam lòng trong lòng Thương Lăng Tuyết biến mất không còn chút dấu vết. Nàng chỉ hiếu kì, vì sao Mạc Vân Hải lại nhìn trúng nàng? Mặc dù nàng tin tưởng vào tài hoa của bản thân nhưng đối với thế lực lớn như Mạc Vân Hải mà nói thì bọn họ hoàn toàn có đủ năng lực tìm kiếm người ưu tú hơn nàng.

Mặc dù đến bây giờ nàng không rõ điều này lắm nhưng nàng cũng hiểu được, đối với nàng mà nói thì đây chính là một cơ hội, một cơ hội tuyệt hảo.

Thương hội trước đây của nàng chỉ là một tiểu thương hội ở địa phương, nhưng hiện giờ nàng chấp chưởng chính là một trong những thế lực có quyền lên tiếng trong toàn bộ tam giới. Nếu như nàng có thể làm tốt thì trong tương lai không xa, nàng nhất định sẽ trở thành thành viên trung tâm của Mạc Vân Hải, không thể nghi ngờ, gia tộc của nàng cũng sẽ vì thế mà vinh quang theo.

Mặc dù nàng cũng có người cạnh tranh!

Nhưng điều này không làm nàng cảm thấy tức giận. Mặc dù nàng không có nhiều kinh nghiệm như Hồng Tiêu nhưng sự phát triển của nàng cũng không phải là phong hoa tuyết nguyệt.

Nàng không e ngại cạnh tranh.

Gần đây thị trường có chút không thích hợp, vốn giá cả của thần trang đang không ngừng tăng cao bỗng có dấu hiệu chậm lại, hơn nữa trong tháng này còn có một thời điểm rớt giá.

Đây là một tình huống không bình thường.

Bây giờ có khả năng sản xuất thần trang chỉ có mấy nhà, thần trang bán nhiều nhất chính là của Mạc Vân Hải bởi vì Mạc Vân thần trang có hiệu quả xuất sắc. Thiên Hoàn thần trang là một trong tam đại thần trang nhưng giá cả so với Mạc Vân Hải thì cao hơn hai thành, Côn Luân thần trang thì uy lực vô cùng xuất sắc nhưng sản lượng lại hữu hạn, chỉ đủ sử dụng trong phái, không thể cung ứng ra bên ngoài được.

Mà Mạc Vân Hải do có lượng đặt hàng lớn từ Tây Huyền nên thần trang chảy vào thị trưởng cũng giảm đi nhiều.

Theo các dấu hiệu này thì trong thời gian dài, giá cả của các loại thần trang phải không ngừng cao lên mới đúng.

Loại việc kì lạ này lập tức khiến Thương Lăng Tuyết cảnh giác.

Có người đang cướp giật thị trường!

-------------------------------

Thanh Hiểu rất nhanh đã quen thuộc với mấy người Tả Mạc

Dần dần, Tả Mạc đã hiểu được đầu đuôi câu chuyện. Chủ nhân năm đó của đồ đằng khôi tràng là bạn tốt của bộ lạc thanh đằng, lúc hắn thiết kế ra đồ đằng khôi tràng thì có một nhánh của bộ lạc thanh đằng tiến vào trong Hạ cung để trợ giúp hắn trấn giữ rừng rậm kia, họ cũng bắt đầu sinh hoạt ở nơi này.

Mỗi khoảng thời gian, chủ nhân của đồ đằng khôi tràng sẽ giải trừ nguyện lực trong cơ thể cho bọn họ.

Nhưng không ngờ tới, chủ nhân của đồ đằng khôi tràng bỗng biến mất, mà đồ đằng khôi tràng cũng bị đóng lại, bộ lạc thanh đằng cũng bị giam ở trong Hạ cung. Bởi vậy bọn họ tránh được cuộc chiến Phong Tuyệt.

Nhưng nguyện lực trong ánh nắng lại trở thành địch nhân mạnh nhất của bộ lạc thanh đằng. Lúc trong bộ lạc còn có cường giả thì mọi người còn có thể kéo dài chút hơi tàn, khi cường giả trong bộ lạc không ngừng ngã xuống thì bộ lạc thanh đằng bắt đầu xuất hiện hiện tượng giảm nhân số không ngừng.

Mãi cho tới khi chỉ còn mỗi mình Thanh Hiểu.

Có lẽ từ nhỏ đã sinh sống trong hoàn cảnh như vậy nên trong cơ thể Thanh Hiểu có khả năng nhất định chống lại được nguyện lực. Nhưng nếu bọn Tả Mạc không xuất hiện thì không đến hai mươi năm sau Thanh Hiểu cũng sẽ bị nguyện lực ăn mòn mà chết.

Lúc đó rừng rậm cũng sẽ biến mất cùng Thanh Hiểu.

Tả Mạc cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì bản thân đã tới kịp.

Thanh Hiểu hoạt bát cơ trí, lại thành thật không chút giả dối, rất được mọi người yêu thích. Rừng rậm được bảo tồn một cách hoàn chỉnh này cũng là nơi tu luyện tốt nhất của hắn, thanh đằng thần lực trong cơ thể hắn vô cùng tình thuần. Ngoại trừ kinh nghiệm chiến đấu bằng không thì thực lực của hắn khiến mọi người đểu cả kinh.

Nhất là thanh ba huyền trong tay hắn trở nên vô cùng đáng sợ. Hắn giống như trời sinh đã biết sử dụng thanh ba huyền, thanh ba huyền kéo dài cũng vô cùng nghe lời, thay đổi liên tục, xuất quỷ nhập thần trong tay hắn làm Quỷ Vụ đồng thấy được cũng phải trợn mắt há hốc mồm.

Có Thanh Hiểu, việc rời khỏi rừng rậm là vô cùng đơn giản. Thanh Hiểu hiểu rõ nơi này tới từng tấc đất, hoàn toàn không cần phân biệt phương hướng.

Đi theo sau Thanh Hiểu, đoàn người rất nhanh đã tiến tới biên giới của rừng rầm.

Một vùng biển rộng không giới hạn với mênh mông gió bão hiện ra trước mặt mọi người.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK