Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Đây là Quy đảo?" Nam tử cầm đầu nhìn đám mây bốc lên bên dưới, trong mắt lấp lánh ánh sáng: "Quả nhiên là chỗ tốt!"

"Đúng vậy đúng vậy!" Một tu giả vóc người nhỏ bé xấu xí lên tiếng phụ họa: "Đại nhân anh minh! Hòn đảo này núi chẳng hiện nước chẳng lộ, địa thế rất tốt, gần với Hư Linh phái."


Hắn đột nhiên hạ giọng: "Thuộc hạ dùng Ma Y Toán pháp tính toán tỷ mỷ, càng phát hiện địa thế của Quy đảo cực kỳ xảo diệu, cách di chỉ không xa, di chỉ vừa xuất hiện, bên này tất có động tĩnh."

"Hả, có chắc không?" Nam tử cầm đầu lộ vẻ rung động.

"Theo suy tính mà nói, quả thực không sai." Nam tử mỏ nhọn cũng biết chuyện này không thể cam đoan được, cẩn thận nói: "Có điều di chỉ đuợc xây dựng từ thời viễn cổ, các nhân tố không xác định trong đó quá nhiều, thuộc hạ cũng không dám bảo đảm. Gần đây có vài nhóm người đi tới lui tuần tra quanh Quy đảo, chắc hẳn cũng có chủ ý với Quy đảo."

Nam tử cầm đầu lộ vẻ thỏa mãn: "Ừ, ngươi làm tốt lắm! Hừ, bọn chúng mà cũng định tranhh với ta sao?"

Nói xong, thần sắc dữ tợn, sát khí đột nhiên tỏa ra.

Nam tử mỏ nhọn bị sát khí ảnh hưởng, lập tức biến sắc.

Sát khí của đại nhân thật quá nặng, quả nhiên không ai bằng được, khong hổ danh "Đồ Tể!"

Nam tử cầm đầu là cao thủ nổi danh với danh hiệu Đồ Tể, Nguy Lập Thiên! Nguy Lập Thiên thành danh từ hơn hai mưoi năm trước, là người lạng lùng vô tình, hai bàn tay dính đầy máu tươi. Xếp hạng của y cao hơn so với NInh Nhất, trong số mười kẻ đứng đầu ở Vân Hải giới. Còn dưới trướng y cũng tụ tập một luơngj cao thủ hung hãn vô cùng, xếp hạng trước một trăm cũng có hơn năm người, còn những kẻ khác cho dù không nổi danh song ai nấy đều có tu vi Kim Đan kỳ.

Bọn chúng lấy tên là Sơn Lâm, giết người đoạt bảo, là kẻ cướp nổi danh ở Vân Hải giới.

Nhân số của bọn chúng luôn giữ con số bốn mươi trín, vị trí thứ năm mươi cũng đồng nghĩ với bị loại bỏ, kết quả chỉ có một, là chết!

Bốn mươi chín người, ai nấy đều là kim đan, ai cũng thân mang tuyệt kỹ!

Rất nhiều thế lực muốn tiêu diệt chúng, nhưng phong cách hành sự của đám người Nguy Lập Thiên vô cùng tàn nhẫn, lại còn xảo trá âm hiểm, chiến bộ thua trên tay chúng nhiều vô số kể, rất nhiều trong số đó còn là chiến bộ khá vang danh.

Nguy Lập Thiên hiểu rõ ưu thế với khuyết điểm của đội ngũ mình, y chưa bao giờ đối trận với đối phương mà như bầy sói giảo hoạt, thỉnh thoảng mới đi quanh kẻ địch, thấy cơ hội tốt lập tức nhào tới, cắt một miếng thịt lớn xuống!

Lần này bọn chúng cũng tới vì di chỉ Thái Dương thần điện!

Nguy Lập Thiên biến nhiều hơn những kẻ khác, vì trong đội ngũ bọn chúng có một tu giả tinh thông thần toán. Cừu Linh là kẻ có thực lực yếu nhất trong số mọi người, nhưng lại là thành viên cực kỳ quan trọng trong đội ngũ. Tên km đan chẳng mấy danh tiếng này lại cực tinh thông các loại thần toán, là phụ tá đắc lực, đáng tin cậy nhất của Nguy Lập Thiên.

Lần này đả động Nguy Lập Thiên là Cừu Linh, y khong những suy ra vị trí của di chỉ mà còn tính ra rất nhiều chi tiết ít người hay. Ví dụ như chỉ có tu giả kim đan kỳ mới có thể tiến vào di chỉ, điều này khiến Nguy Lập Thiên động lòng.

Bốn mươi chín người bọn họ, tất cả đều là kim đan!

Nói cách khác, tất cả bọn họ đều có thể tiến vào di chỉ!

Những thế lực khác cũng có kim đan tiến vào, nhưng bọn họ không cách nào phối hợp ăn ý như đám người Nguy Lập Theien. Có thể nói, ngay từ đầu hắn đã có ưu thế, nếu luận thực lực chỉnh thể, ngoại trừ ba tu giả nguyên anh kỳ kia, đám người bọn chúng chắc chắn có thể xếp vị trí thứ tư!

Hơn nữa, Cừu Linh suy tính ra lai lịch của thần điện này, nó là thần điện của một bộ lạc lớn thời viễn cổ, trong đó cất dấu gần như toàn bộ của cải của bộ lạc này.

Đây là một bảo tàng có giá trị vượt quá tưởng tượng!

Cho dù không tranh đoạt cùng ba nguyên anh, chỉ một chút canh cũng đủ cho bọn họ uống no rồi, trong mấy năm tới cũng chẳng cần cướp bóc! Nếu may mắn, vậy nửa đời sau không cần phải lo rồi!

Về phần nguy hiểm, làm nghề này, vốn chính là cái đầu treo trên cổ rồi!

Bọn chúng yên lặng giết tới gần Hư Linh thành, nhưng tận mắt thấy trận chiến giữa hai nguyên anh, đám người hung ác như lang sói này cũng không khỏi sợ hãi, vội vàng tránh xa.

Nhưng chúng cũng chẳng có ý định rời khỏi mà chuyển ánh mắt tới một vị trí tốt khác, Quy đảo.

"Xông vào chắc chắn không được, đại trận của đảo này vốn bất phàm. Vài người chúng tay chưa chắc đã xông vào được." Nguy Lập Thiên ánh mắt chuẩn xác, vừa nhìn đã thấy đại trận bảo vệ đảo bất phàm, y quay sang hỏi một thủ hạ: "A Tín, nhận ra đây là trận pháp gì không?"

Tu giả tên gọi A Tín kia hai mắt xám trắng, khiến người ta có cảm giác tử khí âm trầm.

"Có một Âm Dương Lôi Vân trận, vấn đề này không lớn, phá giải không khó. Có điều nó còn ẩn tàng một loại trận pháp khác, loại phù trận này ta chưa từng tháy, không đơn giản, phải cẩn thận."

Vừa nói xong, rất nhiều người lộ vẻ kinh ngạc. A Tín trời sinh cặp mắt xám, có khả năng nhìn xuyên thấu, xuất thân từ một môn phái phù tu, tinh thông các loại phù trận, đây là lần đầu tiên mọi người nghe thấy A Tín nói hắn không nhận ra phù trận.

Nguy Lập Thiên sắc mặt trầm xuống, y đã sớm đoán đây là cục xương khó gặn, nhưng tự tin trong tay có vương bài A Tín, nào ngờ tới cả A Tín cũng không nhận ra.

Điều này khiến y ngửi thấy mùi nguy hiểm.

Y đột nhiên cười nói: "Đừng nóng vội, có nhiều người có hứng thú với Quy đảo như vậy, ta cứ để chúng dò xét thử xem."

Những người khác hai mắt sáng ngời.

oOo
Phụ cận Quy đảo, tu giả càng ngày càng nhiều, trên đảo bầu không khí cũng dần dần căng thẳng.

Một đám tu giả thi thoảng lại xuất hiện tuần tra tới lui quanh Quy đảo, cảm giác áp bách khiến ai nấy tinh thần căng thẳng. Đây không phải một hai kim đan, mà là hơn mười kim đan.

Nói thật ra, đối với kim đan, bọn Tả Mạc vốn chẳng sợ, trên đảo bây giờ cũng quân lực mạnh mẽ. Nhưng khi số lượng kim đan tiến tới hơn mười, bọn họ đã cẳm nhận được áp lực cực lớn.

Đội ngũ do mười mất kim đan tập hợp, trong chiến đấu quy mô nhỏ đủ để quyết định hướng đi cho cả cuộc chiến!

Một hai kim đan, chiến bộ có thể dễ dàng chiến đấu, quấy nhiễu thắng lợi, mà khi số kim đan lên tới hơn mười, vậy đó là một lực lượng vô địch rồi, trừ phi dùng số lượng kim đan ngang nhau nghênh đón!

Mọi người đều thấy may ắn vì Tả Mạc đã bỏ khí lực rất lớn ra bày đại trận, giờ nó đã trở thành phòng tuyến đáng tin cậy nhatas!

Tử Ngọ Thanh Cương trận do ThanH Cương tế luyện thành, phòng ngự mạnh hơn hẳn, vượt xa gấp mười lần Âm Dương Lôi Vân trận!

"Đám người này có động tĩnh gì không?" Tả Mạc hỏi Công Tôn Sai.

Hạo Quang Bảo Kính của Công Tôn Sai phát huy tác dụng cực lớn, bọn họ có thể thoải mái quan sát tình hình bên ngoài trận.

"Đang chuẩn bị có động tĩnh!" Công Tôn Sai nhíu mày, giữa hai hàng mi thanh tú thoáng hiện sát ý. Mẹ trẻ vừa bị tu giả nguyên anh kỳ đả kích, giờ lại có một đám ruồi bay tới, khiến hắn hơi chút phiền não.

Nhận ra hàn ý trong giọng nói của Công TÔn sư đệ, Tả Mạc bật cười khanh khách. Công Tôn Sư đệ tâm khí cao ngạo, không thích chịu thua, cho dù đối phương là nguyên anh hắn cũng không đầu hàng. Có điều nghĩ lại, Tả Mạc cảm thấy bản thân mình cũng chẳng tốt hơn gì, kể cả đại sư huynh, cho dù miệng không nói gì, nhưng mấy ngày nay cũng tu luyện càng siêng năng hơn, có lẽ trong lòng cũng nghẹn một cục giận.



Ầm ầm ầm!

Từng con hỏa nha liều mạng chui vào đảo, làm Âm Dương Lôi Vân trận phát động. Chỉ thấy vô số rắn bạc quay cuồng, đánh lên người hỏa nha, lập tức khiến đám hỏa nha nổ tan thành từng mảnh.

Công Tôn Sai phất tay qua Hạo Quang Bảo Kính, chỉ thấy một đạo nhân tay cầm hồ lô, trong hồ lô từng con hỏa nha màu đỏ sậm không ngừng bay ra.

Bên cạnh đạo nhân là vài đồng bọn, hiển nhiên đang áp trận cho đạo nhân này.

Công Tôn Sai sắc mặt đen như đáy nồi, không nói một lời

Người quen với mẹ trẻ đều biết, y nổi giận rồi.

oOo
Trên bầu trời Quy đảo.

"Hắc Hỏa Linh nha của đạo trưởng quả nhiên phi thường!" Một tu giả nhìn không rời mắt, không nhịn được lên tiếng khen ngợi.

Đám Hắc Hỏa LinH Nha kia không biết do thứ gì luyện thành, không ngờ lại không sợ lôi điện! Mỗi khi bị lôi điện nổ nát, trong chớp mắt đã lại khôi phục hình dạng, tiếp tục tả xung hữu đột trong trận. Lôi điện lại bắn trúng, lại đánh tan, lại khôi phục hình dạng! Lặp đi lặp lại, Hắc Hỏa Linh Nha như có tấm thân bất tử.

Rất nhanh chóng, những tia điện đáng sợ trong trận càng lúc càng nhỏ, thanh thế cũng càng lúc càng kém, ngược lại, số lượng Hắc Hỏa Linh Nha trong trận không ngừng tăng nhanh, phóng mắt nhìn lại giờ đã đông nghìn nghịt, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ!

Hỏa Nha đạo nhân trong lòng vô cùng đắc ý, đám Hắc Hỏa Linh Nha này do y thu thập hắc hỏa ở sâu trong địa huyejet, dùng bí pháp luyện chế mười năm mới thành, đây là làn lần đầu tiên lộ diện trước mặt mọi người, trong lòng cũng thầm có ý muốn một trận thành danh.

Chỉ thấy hắn đột nhiên quát lớn: "Cháy!"

Pháp quyết trên tay biến đổi, hỏa nha đầy trời đột nhiên cháy bùng thêm, những áng mây đen cuốn cuộn kia không ngờ lại cháy sạch không còn chút gì!

Âm Dương Lôi Vân trận cứ thế bị phá hỏng!

Đám người xung quanh xôn xao vui mừng, nhiều kẻ trong mắt thoáng hiện vẻ kinh dị, ánh mắt nhìn về Hỏa Nha đạo trưởng dung mạo xấu xí kia cũng hoàn toàn khác lúc trước. Hỏa Nha đạo trưởng lòng càng đắc ý, trong mắt thoáng hiện vẻ tham lam. Quy đảo này rất giàu có, mấy ngày này vẫn được đồn đại liên lục. Giờ mình phá trận trước tiên, vậy hẳn cũng chiếm được thêm vài phần lợi lộc.

Nghĩ tới mình thắt lưng buộc bụng nhiều năm, giờ rốt cuộc cũng lấy ra dùng, khuôn mặt Hỏa Nha đạo trưởng không khỏi kích động.

"Đạo trưởng dũng mãnh phi thường! Sau khi phá trận phải nhớ tính công!" Tu giả cầm đầu lại thừa cơ tâng bốc Hỏa Nha đạo nhân một câu.

Hỏa Nha đạo nhân tinh thần phấn chấn, cao giọng đáp: "Đa tạ đại nhân! Giờ hãy xem Hỏa Thủ Nha của tại hạ!"

Chỉ thấy hắn thần sắc trang nghiêm, miệng lẩm bẩm, một luồng ba động vô hình lấy hắn làm trung tâm, yên lặng tỏa ra.

Hắc Hỏa LInh Nha đang quanh quẩn trên không lúc này như ngửi thấy mùi tanh, lập tức xao động đầy dữ tợn!

Bộp bộp bộp!

Từng con hỏa nha giữa không trung đột nhiên nỏ tung thành từng ngọn lửa đen!

Lửa đen vừa nổ liên tục chìm vào cơ thể những con Hắc Hỏa Linh Nha còn lại, đám Hắc Hỏa Linh Nha lớn lên với tốc độ mắt thường có thể thấy, thể hình chúng càng thêm cường tráng, móng vuốt cũng càng sắc nhọn, trên khuôn mặt còn vằn từng sợi lửa đen. Lông chim màu đen cũng càng thêm cững rắn, hoa văn đỏ sáng ngời, trên trán hỏa nha, một ngọn lửa đen bập bùng.

Hỏa nha chi chít trên không trung nhanh chóng giảm đi, chỉ còn lạic ó ba mươi con.

Song ba mươi con hỏa nha này mang tới cảm giác áp bách càng kinh khủng hơn so với đám hỏa nha đầy trời vừa rồi!

Thịch! Thịch! Thịch!

Như tiếng trái tim đập, ngọn lửa trên trán ba mươi con hỏa nha đồng thời rung động theo cùng một tiết tấu, cảm giác áp bách mãnh liệt khuêchs tán như cơn sóng, lướt qua trong lòng mỗi người!

Trái tim ai nấy đều không tự chủ được, khẽ co thắt lại!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK