Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cốc Lương Đao nhìn ma tộc bị tàn sát gần hết, không khỏi khen ngợi: “Chiến bộ của Công Tôn huynh đệ quả nhiên sắc bén vô song!”

Thể hình Cốc Lương to cao, khuôn mặt hào sảng, giọng như chuông đồng, vẻ mặt phong sương hoàn toàn không giống với những đệ tử của các đại môn phái sống an nhàn sung sướng. Đối với sự hân thưởng của hắn, chư tướng xung quanh đều tán thành, mọi người không khỏi gật đầu. Những chiến tướng này đều xuất thân từ Tây Huyền, đều là thủ hạ tâm phúc của Cốc Lương Đao, đi theo Cốc Lương Đao cũng tương đối lâu. Ngày thường mắt mỗi người đều đặt trên trán, nhưng giờ đây cũng lộ ra sự tán thưởng.

Chiến bộ này có đủ tư cách để được hưởng đãi ngộ như thế.

Công Tôn Sai thẹn thùng cười nói: “Cốc huynh khen lầm rồi, nếu như không có Cốc huynh tương trợ chỉ sợ dọc đường chúng ta còn vất vả hơn thế này.”

Giọng hắn đầy chân thành.

Công Tôn Sai suất lĩnh chiến bộ gặp Cốc Lương Đao, song phương phát sinh xung đột. Chu Tước doanh cường hãn làm Cốc Lương Đao thất kinh, lập tức ra lệnh rút lui. Mặc dù Chu Tước doanh có một số ma tộc nhưng tuyệt đại bộ phận đều là kiếm tu, Cốc Lương Đao cho rằng đây là chiến bộ hạch tâm của Côn Luân liền phái người tới thăm dò.

Khi biết được đối phương không phải là chiến bộ của Côn Luân thì sự kinh ngạc trong lòng Cốc Lương Đao càng nhiều thêm. Ngoài tứ đại phái vậy mà lại có chiến bộ cường hãn như vậy, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì hắn tuyệt không tin.

Mặc dù nhìn qua thì thấy Cốc Lương Đao rất hào sảng nhưng là người ngoài thô trong tinh tế, nhất thời trong lòng nổi lên ý định kết giao. Một chiến bộ cường đại như thế còn có một gã chiến tướng xuất sắc đáng để hắn phải kết giao.

Cốc Lương Đao suất lĩnh chiến bộ ở ma giới đánh đâu thắng đó, ngay cả cắt giới này tặng cho Công Tôn Sai hắn cũng không chút nhíu mày.

Khi biết Công Tôn Sai vì đi tiếp viện cho một người thì trong lòng Cốc Lương Đao vô cùng hiếu kì. Chiến bộ cường hãn như thế, còn có chiến tướng xuất sắc, lai lịch tất nhiên sẽ không đơn giản, mà người có thể khiến bọn họ đi tiếp viện chỉ sợ càng không đơn giản. Khi nghe thấy đám người Công Tôn Sai từ ngàn dặm xa xôi, một đường trải qua vô số chiến đấu để đi tìm kiếm sư huynh của hắn thì trong lòng cảm động không thôi.

Chỉ suy tư trong giây lát, hắn liền quyết định trợ giúp Công Tôn Sai.

Công Tôn Sai không nghĩ tới đối phương lại đồng ý trợ giúp mình, hắn cũng nhận thấy đối phương rất có thành ý nên ngay lập tức đồng ý. Có Cốc Lương Đao làm bạn, tốc độ tiến quân tăng mạnh.

Hai chiến bộ này kết bạn mà đi, dọc đường không ngừng luận bàn, song phương cũng càng ngày càng bội phục đối phương. Cốc Lương Đao không cần phải nói, bây giờ hắn là chiến tướng nổi danh nhất Tây Huyền, là một trong những chiến tướng xuất sắc nhất hiện nay. Nhưng hắn không ngờ tới, trình độ của Công Tôn Sai không kém hắn chút nào.

Đấu pháp của Công Tôn Sai đa dạng quỷ dị khiến người ta khó lòng phòng bị.

Mà trong khoảng thời gian này, Công Tôn Sai và Cốc Lương Đao tiếp xúc nhiều nên hiểu nhau hơn, trong lòng đều có chút kính trọng đối phương. Cốc Lương Đao là ngươi hào sảng, rất nặng tình nghĩa. Cốc Lương Đao mặc dù xuất thân từ Tây Huyền nhưng không phải là đệ tử hạch tâm, hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân mới bò lên được vị trí này. Hơn nữa khiến Công Tôn Sai trăm triệu lần không ngời tới chính là hổ tướng Tây Huyền danh chấn thiên hạ vậy mà đến giờ vẫn không phải là đệ tử hạch tâm.

Nói đến điều này, chư tướng dưới trướng Cốc Lương Đao đều tỏ vẻ không cam lòng.

Công Tôn Sai quả thật vô cùng kinh ngạc, danh tướng như thế vậy mà lại không được coi trọng, lẽ nào cao tầng của Tây Huyền đều là người mù hay sao?

Sau này mới biết, một người bạn tốt của Cốc Lương Đao bị con của một vị đại lão hãm hại mà chết, Cốc Lương Đao tìm được cơ hội trả thù khiến tên đệ tử hạch tâm kia bị thương nặng. Nếu không phải vì việc này quá ồn ào thì vị đại lão kia đã sớm lấy đi tính mạng của hắn. Nhưng mặc dù đảm bảo được tính mạng hắn vẫn đắc tội với hơn nửa cao tầng, không thể ở lại môn phái nên bị phái đến Đô Thiên Huyết Giới.

Chiến đấu vô số, lớn có nhỏ có, còn bị những tên đệ tử hạch tâm kia không ngừng dùng tiểu xảo nhưng hắn vẫn cố gắng sống tiếp, hơn nữa không ngừng tích lũy chiến công. Thế nên mặc dù bên trong bị xa lánh nhưng bên ngoài môn phái không thể không thưởng cho hắn. Nhưng cùng với đó chính là những nhiệm vụ càng ngày càng hà khắc hơn.

Hắn như truyền thuyết sống, hơn nữa càng ngày càng mạnh hơn. Do hắn vốn hào sảng phóng khoáng, lại trọng tình nghĩa nên bất giác cũng tạo ra một nhóm người, hấp dẫn những kẻ có thực lực nhưng lại không được môn phái coi trọng.

Công Tôn Sai nghe được thì trợn mắt há mồm, hắn không thể nào ngờ tới, hổ tướng Tây Huyền phong quang vô hạn lại thê thảm như thế.

Đối với việc này, Cốc Lương Đao không để ý tới, hắn chỉ cười cho qua. Mặc dù quan hệ giữa hắn và cao tầng rất xấu nhưng tính cách hào sảng hay giúp người khác của hắn khiến hắn có rất nhiều bằng hữu, giao du sâu rộng.

Công Tôn Sai cảm thấy kì quái, Cốc Lương Đao vì sao không thoát ly Tây huyền, với thực lực của hắn thì ở bất cứ đâu cũng đều được trọng dụng. Nhưng Công Tôn Sai không hỏi, mỗi người đều có một tín niệm để theo đuổi.

Hai chiến tướng cường hãn như thế kết bạn đồng hành tự nhiên một đường thẳng tiến. Không ngờ sắp tới được thành Thái An lại gặp phải rất nhiều ma tộc. Những ma tộc này đến từ các gia tộc khác nhau, bọn họ mang theo ma binh, tựa hồ có mưu đồ gì đó.

Vừa tiến vào trạng thái chiến đấu Cốc Lương Đao như biến thành một người khác.

Khi đối phương còn chưa kịp có phản ứng gì thì hắn trực tiếp ra lệnh đột kích, vô cùng quyết đoán, không có chút do dự nào!

Mà Chu Tước Doanh cũng không cam lòng kém hơn, hung hãn xuất chiến.

Chiến đấu nghiêng về một bên.

Thậm chí Cốc Lương Đao và Công Tôn Sai còn có thời gian nhàn rỗi chém gió.

Rất nhanh chiến đấu liền kết thúc nhưng sau khi kiểm tra lại, Công Tôn Sai nghe thấy thành Thái An, Tiếu Ma Qua, bảo các Thái An,… thì nhất thời sắc mặt biến đổi.

Nhất là khi nghe nói không lâu trước đó, Vũ Soái Vũ Tiền vệ đã tới trước, sắc mặt Công Tôn Sai càng không tốt, ngay cả Cốc Lương Đao cũng trở nên nghiêm túc hơn.

Soái giai!

Cốc Lương Đao khi còn ở Đô Thiên Huyết Giới đã giao thủ với ma tộc nên biết rõ soái giai có nghĩa là gì.

Nhưng hắn vẫn không chút do dự cùng Công Tôn Sai đi tới thành Thái An!

Lòng nóng như lửa đốt, Công Tôn Sai dùng tốc độ nhanh nhất bay về thành Thái An.

Nhưng khi bọn họ chạy tới thành Thái An thì vừa đúng lúc thấy Biệt Hàn đang tàn sát Vũ Tiền vệ.

------------------------------

Từ đằng xa xuất hiện vô số điểm đen nhỏ khiến mọi người vừa mới bình tĩnh lại nhất thời sắc mặt đại biến.

Biệt Hàn đang chém giết vô cùng hưng phấn, lúc này đã bình tĩnh trở lại, cố gắng kiềm chế sát ý trong lòng, đình chỉ giết chóc cẩn thận lui trở về bên cạnh Tả Mạc. Hắn nheo mắt nhìn chằm chằm vào chiến bộ đang bay tới với tốc độ rất nhanh, ánh mắt trở nên ngưng trọng.

Hai chiến bộ!

Ánh mắt hắn vô cùng sắc bén, liếc mắt có thể nhìn ra được đang bay về phía bọn họ là hai chiến bộ, hai chiến bộ này vô cùng tinh nhuệ.

Trong lòng thầm lo lắng.

Trận chiến vừa rồi hắn đánh rất sảng khoái nhưng cũng tiêu hao rất lớn.

Nếu như tiếp tục chiến đấu vậy sẽ không ổn!

Công Tôn Sai và Cốc Lương Đao đều tận mắt nhìn thấy tình trạng chiến đấu điên cuồng của Biệt Hàn, hai người đều vô cùng kinh ngạc. Nhưng khi Công Tôn Sai nhìn thấy Biệt Hàn bay đến bên cạnh Tả Mạc bày ra trạng thái phòng bị thì lập tức hiểu ra vấn đề.

Quả nhiên không hổ là sư huynh!

Công Tôn Sai trong lòng thầm khen, hắn nhìn thấy Tả Mạc bình yên vô sự nhất thời thở phào nhẹ nhõm nhưng ngay sau đó có chút kích động, sau bao vất vả cuối cùng cũng tìm được sư huynh!

Chu Tước doanh nhìn thấy Tả Mạc không khỏi hoan hô ầm ĩ.

Cho đến tận lúc này mọi người mới thoải mái hơn chút.

Nguyên lai là người của Tiếu Ma Qua!

Nhưng đám người Hà công chúa càng lộ vẻ kinh dị, Biệt Hàn với Nghiệt bộ đã đủ để bọn họ cảm thấy khiếp sợ, hiện giờ còn có hai chiến bộ tinh nhuệ không kém gì Nghiệt bộ!

Rốt cuộc Tiếu Ma Qua có lai lịch như nào?

Nhưng khi phát hiện ra hai chiến bộ này đại bộ phận đều là chiến bộ tu giả thì mọi người cảm thấy loạn hết cả lên, chẳng lẽ Tiếu Ma Qua là tu giả?

Ma tộc và tu giả đang xảy ra chiến tranh, mỗi ngày đều xảy ra chiến đấu. Ma tộc trời sinh đã căm thù tu giả, nếu không phải do khiếp sợ hai chiến bộ cường đại này thì một số người sớm đã không kiềm chế nổi mà xông lên rồi.

Ánh mắt đám người Chu Khả nhìn về phía Tả Mạc có chút phức tạp.

Chỉ có Hà công chúa rất nhanh từ trong kinh ngạc bình tĩnh lại.

----------------------------

Công Tôn Sai suất lĩnh Chu Tước doanh tới đây khiến bọn Thúc Long vô cùng an âm, nhất thời mệt mỏi rã rời giống như thủy triều ập tới, mỗi người đều ngồi phịch xuống cố gắng thở dốc.

Sau khi được Công Tôn Sai giới thiệu, Tả Mạc và Cốc Lương Đao chào hỏi nhau, cảm tạ đối phương đã hỗ trợ.

Cốc Lương Đao quan sát Tả Mạc từ trên xuống dưới, trong lòng vô cùng kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Tả Mạc còn trẻ như vậy. Hắn vừa nghe thấy đám người Chu Tước doanh hoan hô, điều này nói nên rằng Tả Mạc rất được mọi người kính yêu, có thể đạt được điều này là không dễ chút nào. Hơn nữa dọc đường tới đây, tiếp xúc nhiều với Chu Tước doanh nên hắn biết rõ chiến bộ này cao ngạo như nào, có thể nhận được sự kính yêu của Chu Tước doanh chứng tỏ người này bất phàm!

Ánh mắt Cốc Lương Đao lập tức nhìn về phía Biệt Hàn, lúc này Biệt Hàn tựa như bảo đao quay trở lại trong vỏ, cả người không có chút sắc sảo, khác hẳn với hình tượng điên cuồng đẫm máu vừa rồi. Nhận ra ánh mắt của Cốc Lương Đao, Biệt Hàn ngay cả mí mắt cũng không nhấc, an tĩnh đứng bên, ma văn như băng sương khiến hắn tựa như một khối băng đang tỏa ra hàn khí.

Cốc Lương Đao bỗng mở miệng: “Có phải Nghiệt bộ Biệt Hàn không?”

Biệt Hàn ngẩn ra, hắn không nghĩ rằng đối phương lại có thể nhận ra mình, hắn gật đầu: “Là ta.”

Hai mắt Cốc Lương Đao sáng rực lên, cười nói: “Có đồn đại về hai chiến tướng kiệt xuất của Huyền Không tự, Giang Triết mềm dẻo, Biệt Hàn dũng mãnh gan dạ, hôm nay được thấy quả nhiên danh bất hư truyền!”

Biệt Hàn nhíu mày: “Ta không phải Huyền Không tự.”

Cốc Lương Đao không chút kinh ngạc mà gật đầu nói: “Việc của Biệt huynh ta có nghe qua.” Hắn nhịn không được lại liếc nhìn Tả Mạc, việc Biệt Hàn thoát khỏi Huyền Không tự sớm đã gây chấn động mạnh ở cao tầng tu chân giới. Nghiệt bộ luôn là một trong những chiến bộ hạch tâm của Huyền Không tự, sự tình chiến tướng suất lĩnh chiến bộ hạch tâm thoát ly môn phái như này trước nay chưa từng phát sinh.

Càng khiến hắn trăm triệu lần không ngờ tới, Biệt Hàn lại đầu phục một kẻ không ai biết tới như Tả Mạc.

“Ngươi là ai?” Biệt Hàn không ngờ đối phương hiểu mình rõ như vậy thì hơi kinh ngạc. Lúc hắn ở Huyền Không tự chưa bao giờ bước qua cửa chùa, người biết rõ hắn vô cùng ít, vậy mà đối phương chỉ thoáng nhìn qua đã có thể nói rõ lai lịch của mình.

“Tây Huyền Cốc Lương Đao.” Cốc Lương Đao cười nói.

“Ta đã nghe qua tên ngươi.” Biệt Hàn gật đầu, trong lòng bừng tỉnh, thảo nào đối phương biết rõ về mình, nguyên lai là đệ tử của tứ đại môn phái. Tứ đại môn phái phân tranh cao thấp đã mấy ngàn năm, mỗi môn phái có nhân vật nào lợi hại những phái còn lại đều biết rõ.

“Cuộc sống của ngươi không tốt, không bằng hợp cùng chúng ta đi.” Biệt Hàn nói thẳng.

Cốc Lương Đao đang cười thì ngây ra.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK