Mục lục
[Dịch] Thế Giới Tu Chân - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ngày ẩn đêm đi, tránh xa những đồn trú dọc đường, đi một vòng lớn, Đường Tự bộ giống như u linh xuất hiện ở cách Đông Tuyền giới không xa. Do Tả Mạc ra lệnh nhất định phải đoạt được Bách Mang giới nên tình báo về những thế lực địa phương xung quanh đó đều rất chi tiết. Điều này làm cho Đường Phỉ dễ dàng tránh được những chỗ trú quân của đối phương.

Liên minh Ma Soái trăm triệu lần không nghĩ ra mục tiêu của Biệt Hàn lại là Đông Tuyền giới. Bởi vậy phòng ngự ở nơi đây không nghiêm mật như những khu vực xung quanh Bách Mang giới, giới phòng ở xung quanh Đông Tuyền giới không khác gì ngày thường.

“Còn cách Đông Tuyền giới bao xa nữa?” Đường Phỉ trầm giọng hỏi, trong gió mạnh mái tóc dài của thiếu nữ bay bay, khuôn mặt lộ ra vẻ cương nghị, giọng nói vang vang có lực.

“Cứ theo tốt độ như hiện nay thì khoảng buổi chiều ngày mai là sẽ tới được phòng tuyến ngoại vi Đông Tuyền giới.” Thủ hạ tính toán một lúc rồi báo cáo lại.

Đường Phỉ thoáng nhìn xung quanh thấy tinh thần mọi người vẫn tốt, thầm gật đầu. Nghỉ ngơi tối hôm qua rất quan trọng, thể lực của chiến bộ đã khôi phục, đối với chiến đấu ngày mai có trợ giúp rất lớn. Mỗi ma binh được phân phối ma kỵ cấp cao cũng sẽ phát huy được tác dụng quan trọng, vân kỵ mà Thuần Vu Thành nuôi dưỡng ra càng thêm xuất sắc nhưng sản lượng hữu hạn không thể nào phân phối cho ma binh. Tả Mạc tài đại khí thôi lập tức phân phối ma kỵ cấp cao cho bọn họ.

Toàn bộ là đạp hỏa hoành ngục mã thất phẩm, thân hình cao to, cả người đen kịt, hai mắt đỏ sậm, hỏa diễm ở bốn vó đỏ tươi. Sức chịu đựng của đạp hỏa hoành ngục mã vô cùng xuất sắc, thích hợp chạy đường dài, tính tình hung mãnh không sợ hãi chiến đấu, là một ma kỵ chiến đấu rất tốt.

“Cử thêm ba mươi thám báo dò xét, chú ý không nên đả thảo kinh xà.” Đường Phỉ phân phó.

Thuộc hạ vội vàng truyền lệnh của nàng xuống.

Miêu Quân mỉm cười nhìn đệ tử đắc ý của mình, trước đây Đưởng Phỉ cũng là người có tầm nhìn nhưng vẫn còn thua xa sự chín chắn lúc này, rất ung dung và bình tĩnh. Mấy năm nay, tinh lực của hắn đều dùng để bồi dương Đường Phỉ, hắn vô cùng thỏa mãn về Đường phỉ, cho dù hiện tại thiên tài tập trung ở Mạc Vân Hải nhưng Đường Phỉ vẫn rất nổi bật.

Nghĩ đến điều này, hắn không khỏi có chút cảm khái. Nếu bản thân không phải ở bên trong Mạc Vân Hải thì không thể nào tưởng tượng được ở phương diện chiến tướng Mạc Vân Hải cường đại tới mức nào. Tùy tiện lấy ra một người cũng có thể xưng bá một phương. Càng khiến hắn cảm thấy sốc chính là đại đa số những chiến tướng còn trẻ này lúc trước đều không có tiếng tăm gì, thậm chí có không ít người trước đây căn bản không phải là chiến tướng.

Giọng nói có Đường Phỉ cắt ngang suy nghĩ của hắn.

“Đông Tuyền giới cũng không phải giới gì trọng yếu, đóng giữ ở đây là bốn chiến bộ ma tướng, không quá khó. Công chiếm Đông Tuyền giới thì chúng có thể uy hiếp tới Nhật Sơn Đông Uy. Vùng này là này trọng giới, là tài nguyên giới quan trọng của liên minh Ma Soái, tích trữ trọng binh nên chúng ta sẽ phải đối mặt với mấy tuyến vây công.”

Miêu Quân chăm chú nghe Đường Phỉ phân tích.

“Mục đích của Biệt Hàn đại nhân tự nhiên không phải là những địa phương này. Khả năng cao nhất khi hắn muốn chúng ta công kích Đông Tuyền giới chính là bắt đối phương phải điều động lực lượng viện trợ. Tác dụng của A Trát Cách cũng tương tự như chúng ta, nhìn từ vị trí thì A Trát Cách, chúng ta, Biệt Hàn đại nhân đang tạo ra một tam giác ngược. Biệt Hàn đại nhân chính là đỉnh, tác dụng của Thời Đông là khó đoán nhất, địa phương kia không có giá trị gì!”

Trong mắt Đường Phỉ hiện lên vẻ hoang mang, thấy thế Miêu Quân cười lớn nói: “Cứ nắm giữ Đông Tuyền giới đã rồi hẵng nói tiếp.”

Đường Phỉ rùng mình, nói: “Lão sư giáo huấn rất phải.”

Bỗng vẻ mặt của nàng trở nên trang nghiêm, khuôn mặt kiên nghị hiện lên sự băng lạnh, nàng vung tay phải lên.

Tiền phương gặp phải chiến bộ của đối phương rồi!

Các chiến tướng xung quanh nàng rùng mình, từng mệnh lệnh nhanh chóng được truyền xuống. Mỗi tiểu đội trưởng đều tập trung tình thần, không ngừng quát lớn và điều động ma kỵ dưới thân, chỉnh đốn hàng ngũ. Các ma binh phía sau cũng nhanh chóng xếp thành hàng.

Đội ngũ vốn đang di chuyển với tốc độ cao nhanh chóng phát sinh biến hóa, trong mười giây, trận hình đã chuyển từ chiến trận hành quân biến thành chiến trận công kích!

Mà Đường Phỉ điều động vân kỵ dưới thân, vân kỵ của nàng là một con lôi vân câu ngân sắc. So với hình thể cao to cường tráng của đạp hỏa hành ngục mã thì hình thể của lôi vân câu thon gầy hơn nhiều, không nhanh không chậm, cả người phủ đầy hoa văn xanh đen hình đám mây, vô cùng mỹ lệ và ưu nhã.

Đường Phỉ xuất hiện ở nơi cao nhất của chiến bộ, trải qua bảy năm bây giờ Đường Tự bộ đã đạt tới quy mô ba ngàn người.

Đằng xa là những điểm đen, càng ngày càng rõ ràng, đối phương đang dùng tốc độ kinh người để lao tới đây.

Khuôn mặt Đường Phỉ giống như nham thạch vậy, cả người bất động, trong đôi mắt núi sập cũng không sợ kia bỗng hiện lên chiến ý hừng hực. Nàng khẽ đập lôi vân câu dưới chân một cái, lôi vân câu hiểu ý chủ nhân lập tức hí dài một tiếng, điện mang khắp người tăng vọt, tốc độ bạo tăng.

Không có chút do dự gì, tốc độ của toàn bộ chiến bộ tăng mạnh!

Thần trang trên người các ma binh đột nhiên sáng rực lên. Mạc Vân thần lực đồng thời bạo động, tập trung thành từng cấp, từ ma binh tập trung đến ma úy, ma úy tập trung đến ma giáo, cuồn cuộn tập trung vào Đường Phỉ.

Toàn bộ Đường Tự bộ tự nhiên như nhất thể, tựa như một cơn sóng thần dữ tợn đang cuộn trào mãnh liệt, tựa như trọng phủ được cự nhân chém ra!

Mà Đường Phỉ ở nơi cao nhất của đội ngũ giống như mũi phủ đầy sắc bén!

Ma tướng của đối phương vô cùng hoảng sợ nhưng cự ly của song phương quá gần, lúc này không còn thời gian cho bọn họ quay đầu. Ma tướng cũng biết rõ lúc này chỉ cần hơi do dự thì lập tức chết mất xác, chỉ có kiên trì tiến về phía trước mới có đường sống. Hắn cắn răng hô lớn: “Giết!”

Sức mạnh từng cấp tập trung về người hắn nhưng không hề khiến hắn cảm thấy an toàn và tự tin giống như ngày thường chút nào.

Hai cơn sóng dữ với tốc độ kinh người lao vào nhau.

Đường Tự bộ giống như một thanh trọng phủ sắc bén với thế tới trầm ổn, ầm ầm cắt phăng chiến bộ của đối phương!

Sức mạnh của đối phương trước mặt thanh trọng phủ này thật quá yếu đuối, không chịu nổi một kích. Nơi nó đi qua, huyết nhục tung tóe, hơi chạm vào thì thân thể liền bị xé toang!

Trong chớp mắt trước mắt Đường Phỉ là khoảng không, nàng biết bản thân sắp xuyên thủng chiến bộ của đối phương!

Không chút do dự, Đường Phỉ ngừng khống chế sức mạnh đang tập trung trên người nàng.

Sức mạnh cuồng bạo lấy Đường Tự bộ làm trung tâm ầm ầm bạo phát!

Thời cơ nàng chọn vô cùng chuẩn xác, sức mạnh mất đi khống chế tựa như bom trong người đối phương ầm ầm nổ tung, mang theo vô số huyết nhục tàn chi, mà đội hình của đối phương thì hoàn toàn bị xáo trộn!

Đội hình hỗn loạn có nghĩa là sức mạnh không thể nào tập trung lại nữa.

Nếu như địch nhân vẫn có thể duy trì chiến trận thì chờ đợi nó chính là chém giết bất tận.

Hiển nhiên năng lực của Đường Phỉ cao hơn một bậc, hoàn thành xung phong hung mãnh như thế mà đội hình chiến bộ của nàng không chút rối loạn, nàng không cần điều chỉnh lại trận hình liền có thể phát động đợt tấn công thứ hai!

Trận chiến này không có gì hấp dẫn.

-------------------------------

Lâm Khiêm bị suy đoán lớn mật này của Sào Hưng làm cho sợ hãi, một lúc lâu sau hắn mới chậm rãi mở miệng: “Nếu suy đoán đó là thật thì đây chính là một tin cực nóng!”

“Tây Huyền không còn chỗ dựa nữa.” Vẻ mặt Sào Hưng vẫn tự nhiên: “Bất luận Chung Đức có chết hay không. Không chết thì xung đột giữa chưởng môn và một số chiến tướng sẽ bộc phát. Chết, thiếu Chung Đức, Tây Huyền mất đi lá chắn, chưởng môn có thể chống đỡ được Tây Huyền sao? Ta không tin. Trừ phi ba người Cốc Lương Đao nguyện ý quay lại Tây Huyền nhưng ta không cho là chưởng môn Tây Huyền lại có thể chưa chấp được bọn họ. Người mấy đi quyền lực trong vài chục năm, ham muốn đối với quyền lực vượt xa thường nhân. Mà Cốc Lương Đao thì sao, cương trực không cong há có thể cúi đầu? Mấy năm này là mấy năm cường đại nhất Tây Huyền, hoàng hôn luôn khiến người ta mê say.”

Lâm Khiêm tỏ vẻ đăm chiêu gật đầu nói: “Không sai, đối với Mạc Vân Hải vẫn phải đề cao cảnh giác.”

“Không sai!” Vẻ mặt bất cần đời của Sào Hưng cũng biến mất, nghiêm túc nói: “Cần phải cảnh giác nhất chính là Mạc Vân Hải. Mạc Vân Hải tràn ngập sức sống, vô cùng phồn thịnh, không phải là loại thuyền sắp đắm như Tây Huyền có thể so sánh được. Nếu như song phương kết minh thì được lợi nhất không phải là Tây Huyền mà là Mạc Vân Hải.

“Mạc Vân Hải…” Lâm Khiêm thì thào tự nói, cười bất đắc dĩ nói: “Ta cũng không ngờ tới, Mạc Vân Hải lại có thể phát triển tới mức khiến chúng ta đau đầu như này.”

“Mạc Vân Hải cũng không phải không có nhược điểm.” Quang mang chớp động trong mắt Sào Hưng, hắn cười lạnh nói: “Theo biểu hiện thì Mạc Vân Hải mặc dù nhỏ nhưng mạnh, có được hai chiến tướng xếp hạng thứ tư và thứ mười, chiến bộ hoàn mỹ, cao thủ nhiều như mây, năng lực luyện chế cường đại, tài lực hùng hậu. Nhưng bọn họ có một nhược điểm đó chính là khuyết thiếu nhân tài nội chính.”

Lâm Khiêm hơi suy tư, đúng là không nghĩ ra ở Mạc Vân Hải có ai nổi tiếng về phương diện này.

“Khuyết điểm này ở lúc địa bàn còn nhỏ thì không rõ ràng nhưng nếu địa bàn bọn họ được mở rộng ra mười lần, không, chỉ cần năm lần bọn họ sẽ rơi vào lộn xộn.” Sào Hưng nắm chắc nói: “Độ khó khi quản lý sáu mươi giới và quản lý ba trăm giới không chỉ là mấy lần.”

Hai mắt Lâm Khiêm sáng rực lên: “Không sai!”

Sào Hưng tiếp tục nói: “Một ngày vấn đề này chưa được giải quyết thì chính là một cái họa ngầm. Một khi bọn họ bắt đầu mở rộng địa bàn thì họa ngầm này sẽ biến thành trí mạng. Chúng ta không ngừng mở rộng, nếu như bọn họ không bám sát theo thì chênh lệch giữa chúng ta và họ sẽ càng ngày càng lớn, đến lúc đó ngay cả cơ hội chống đỡ bọn họ cũng không có. Chỉ cần chúng ta mở rộng nhanh hơn thì bọn họ chỉ có một con đường để chọn chính là mở rộng theo! Ha ha, rắn nuốt voi, biết rõ phải chết nhưng bọn họ cũng không còn con đường nào khác để đi.”

Lâm Khiêm cười: “Phải tạo cho bọn chút áp lực rồi.”

“Hơn nữa, bọn họ còn có một nhược điểm khác.” Trong mắt Sào Hưng hiện lên một tia hàn mang: “Bọn họ quá ỷ vào truyền tống trận.

------------------------------

Người của cửu đại thiền môn lẻn vào trong truyền tống trận, cố gắng khống chế truyền tống trận, may mà lúc đó Vi Thắng đại sư huynh cách đó không xa nên đã nhanh chóng chạy tới, chém giết hơn mười gã thiện tu thì đối phương mới thối lui.

Mưu đồ đánh lén của đối phương đã có từ lâu, ngay cả cấm chế bên cạnh truyền tống trận cũng không thể chống đỡ, có thể thấy chiến lực cường đại của đối phương.

Nhìn thi thể đầy đất Tả Mạc đuổi tới hít vào một hơi khí lạnh.

Liên hệ giữa Mạc Vân Hải và ngoại giới đa số đều thông qua truyền tống trận, mặc dù giá thành đắt đỏ nhưng thuận lợi và nhanh chóng, đối với Mạc Vân Hải tài đại khí thô mà nói thì đây không phải là vấn đề gì quá lớn.

Từ trước tới nay truyền tống trạm chưa từng gặp qua vấn đề gì, sao lần này lại đẻ người thông qua truyền tống trận thâm nhập chứ?

Đi một vòng quanh truyền tống trạm, rốt cuộc Tả Mạc cũng hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Xung quanh mỗi một tòa truyền tống trận đều có bố trí cấm chế hoàn chỉnh để đảm bảo an toàn cho nơi này. Trước đây lúc mọi người con tu luyện linh lực thì những cấm chế này có thể đảm bảo sự an toàn nhưng hiện tại đã là thời đại của thần lực. Thực lực mọi người tăng mạnh mà cấm chế lại không có biến hóa quá lớn, loại mất ổn định này làm truyền tống trận trước đây vốn rất an toàn giờ lại trở nên vô cùng nguy hiểm.

Tả Mạc đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Cơ hồ toàn bộ Kim Ô doanh đều đi theo phương diện thần trang thần binh, bản thân cũng không nghĩ tới phương diện cấm chế sẽ có một họa ngầm như này, làm cho phát triển ở phương diện cấm chế bị trì trệ. Duy nhất có thể sử dụng chỉ có vương cấm thương khung, nhưng giá thành để bố trí cấm chế này cực cao, độ khó cũng rất lớn, Mạc Vân Hải có quá nhiều truyền tống trận và điều này là không thực tế.

Ý nghĩ đầu tiên của Tả Mạc là đóng cửa truyền tống trận.

Nhưng rất nhanh hắn liền bỏ qua ý định này, truyền tống trận là phương thức duy nhất để Mạc Vân Hải liên hệ với ngoại giới. Nếu bây giờ đóng cửa truyền tốn trận vậy toàn bộ sản vật của Mạc Vân Hải không thể chuyển ra ngoài, đoạn tuyệt với bên ngoài.

Đây sẽ là đả kích trí mạng đối với Mạc Vân Hải.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK