Tài liệu chồng chất như núi, giá trị của chúng đạt tới mức khổng lồ và đang được chất đống ở ngoài ma binh trì thiên tự hào, thi thoảng lại có ánh sáng lóe lên chiếu sáng toàn bộ U Minh địa hà. Mọi người khi nhìn thấy cảnh tượng đồ sộ như này đều không tự chủ được mà nín thở.
Toàn bộ Bất Chu thành đều bị chấn động!
Vô số người dồn dập tiến vào U Minh địa hà chỉ mong có thể nhìn thấy kì quan kia một lần. U Minh địa hà bình thường hơi hiu quạnh trong giây lát liền kín đặc người xem.
Hai trăm triệu ma bối đang phát ra ánh sáng, thỉnh thoảng lại tạo ra những trận tán thán.
Trong đám người hỗn loạn không thiếu người muốn đục nước béo cò nhưng ba trăm hộ vệ của Vật Hi đường đang bảo vệ rất cẩn thận. Vẻ mặt đám hộ vệ đều rất lạnh lùng, cả người tản ra khí tức nguy hiểm, người hơi có nhãn lực một chút đều có thể nhận ra những người này không ai không phải là tinh nhuệ. Hơn nữa Thang Thần sau khi nghe được tin này lập tức phái hộ vệ tới đây giúp đỡ bảo vệ.
Đối mặt với bảo vệ sâm nghiêm như thế, những tên gia hỏa muốn đục nước béo có cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
Chuyện rất nhanh đã truyền ra ngoài, nhất thời ở mỗi đại ma giới đều đang thảo luận sôi sục.
Đại đa số người đối với chuyện này đều có thái độ chế giễu. Tiêu Vân Hải phách lối tuyên bố muốn tiếp tục luyện chế địa ma binh, trong mắt nhiều người đây chính là hành động không biết trời cao đất rộng là gì. Bây giờ lại tạo ra động tĩnh lớn như thế càng khiến nhiều người vốn có thái độ trung lập lại có ác cảm với hắn.
Nhưng không ai nghĩ tới có hai người cũng tham dự vào, vốn chuyện chỉ là đùa vui lập tức được đẩy lên cao trào trước nay chưa từng có.
Ma binh đại sư Bách Tình An, ma binh đại sư Ngôn Mạn!
Khác xa Tiêu Vân Hải bất ngờ nổi lên, hai vị đại sư đều có lai lịch vô cùng quang vinh, bọn họ là một trong những ma binh sư giỏi nhất hiện nay, là thần tượng của vô số ma binh sư. Nhất là Bách Tình An đại sư, hắn chính là một trong ba người có thể luyện chế ra được hai thanh địa ma binh!
Về việc luyện chế địa ma binh hắn có quyền lên tiếng. Hai vị đại sư đều là người sáng lập ra hiệp hội ma binh sư, địa vị vô cùng cao quý.
“Ta chưa từng nghĩ tới lại có ma binh sư nói ra những lời lẽ kinh khủng như thế. Không ngờ hắn dám nói những lời như vậy. Đúng là với tuổi đời như vậy mà hắn đã luyện chế được một thanh địa ma binh đã là một thành tích rất đáng kiêu ngạo nhưng vẫn phải nói, địa ma binh là ma binh đỉnh cao, sự thâm sâu của nó vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Đừng tưởng may mắn luyện chế được một thanh địa ma binh thì đã cho rằng bản thân biết được hết thế giới này. Còn nữa, một gã ma binh sư lại làm ra hành động lấy lòng người như vậy thật giống một vở hài kịch, bôi nhọ thanh danh ba chữ ma binh sư quá thể.”
Lời nói Ngôn Mạn đại sư đầy cứng rắn, vẻ mặt chán ghét, lời nói không chút khách khí.
Mà nhận xét của Bách Tình An đại sư thì ôn hòa hơn nhiều nhưng lời hắn nói cũng vô cùng chặt chẽ.
“Ta đã xem qua danh sách tài liệu này, bên trong đó có rất nhiều tài liệu và có nhiều thứ nằm ngoài dự đoán của ta. Có lẽ hắn đã có ý nghĩ kì diệu nào đó nhưng ta không thể không nói, chỉ bằng vào những tài liệu này là không có khả năng luyện chế ra địa ma binh. Ma binh sư ưu tú có thể dùng tài liệu phổ thông luyện chế ra ma binh ưu tú nhưng cái này không có nghĩa bất cứ tài liệu gì cũng có thể luyện chế ra địa ma binh.”
Lời này của hai vị ma binh đại sư nhanh chóng truyền khắp ma giới.
Vốn lúc đầu còn những tiếng tranh luận nhưng giờ đã trở thành một phía. Trong làn sóng công kích của mọi người, Tiêu Vân Hải giống như đang diễn một vở hài kịch, kết quả duy nhất chính là tự rước lấy nhục vào thân.
Thậm chí có rất nhiều người hoài nghi thiên xà thập tướng mâu căn bản không phải là một thanh địa ma binh, đây chỉ là âm mưu do Vật Hi đường và Tiêu Vân Hải kết hợp dựng lên mà thôi.
-------------------------------
“Tình huống không tốt lắm.” Vẻ mặt quản sự vẫn rất bình tĩnh nhưng trong mắt lại tỏ vẻ vô cùng lo lắng.
“Ừ.” Trung niên ma tộc đang thong dong thưởng thức trà, vẻ mặt vân đạm phong khinh: “Sao lại không tốt?”
“Đã có rất nhiều khách gửi thư thăm dò chuyện này, vốn đã có mấy đơn đặt hàng lớn, khách nhân cũng hoãn lại, hiển nhiên là có chút nghi vấn.” Quản sự nhỏ giọng bẩm báo.
“Ồ, còn chuyện gì nữa, nói tất ra đi.” Trung niên ma tộc mỉm cười nói.
“Đến đêm qua tổng cộng đã có mười lăm vị ma binh sư từ chối rời đi, bọn họ kêu bị hiệp hội ma binh sư gây áp lực quá nhiều.” Lúc này giọng quản sự không tự chủ được mà có thêm chút lo lắng.
Nụ cười trên môi trung niên ma tộc biến mất, hắn ngồi thẳng dậy, trầm giọng nói: “Hiệp hội ma binh sư sao lại nhúng tay vào chuyện này?”
“Chắc có liên quan tới thái độ của hai vị đại sư Bách Tình An và Ngôn Mạn, những ma binh sư khác tâm trạng cũng không ổn lắm. Nếu không phải bình thường chúng ta đối xử với họ không tệ chỉ sợ đã có nhiều người hơn rời đi.” Quản sự cẩn thận thoáng nhìn qua trung niên ma tộc.
Trung niên ma tộc lặng im không lên tiếng.
Lúc đầu hiệp hội ma binh sư chỉ là một tổ chức rời rạc do mấy tên ma binh đại sư liên thủ sáng lập ra. Có đại sư tọa trấn bọn họ đã tạo ra một hệ thống đoàn thể hoàn chỉnh, tiến hành giao lưu định kì, đại sư giảng bài định kì, cung cấp tài liệu giá rẻ cho thành viên, trợ giúp thành viên tiêu thụ ma binh luyện chế ra, vân vân…
Dưới tác động của một loạt biện pháp mạnh mẽ, hiệp hội ma binh sư nhanh chóng phát triển lớn mạnh, thành viên của bọn họ càng ngày càng nhiều, uy tín của hiệp hội cũng tăng cao được rất nhiều tổ chức thừa nhận. Hiệp hội từ từ biến thành một tổ chức mạnh mẽ, bọn họ cơ hồ lũng đoạn gần năm thành thị phần của ma binh trung và cao cấp.
Hiệp hội ma binh sư là một tổ chức đông đảo và có sức ảnh hưởng không gì sánh nổi đối với ma binh sư.
Đối với một thương hội mà nói thì thiếu đi mấy đơn đặt hàng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn nhưng nếu mất đi một số lượng lớn ma binh sư thì chính là tổn thương tới gân cốt. Một thương hội có thực lực nếu không có nguồn cung ổn định thì uy tín và danh tiếng của nó sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Cho nên khi trung niên ma tộc nghe thấy ma binh sư rời đi thì không thể ngồi yên được nữa.
Trung niên ma tộc thần sắc biến ảo bất định, hắn không nghĩ đến hiệp hội ma binh sư lại nhúng tay vào việc này. Những ma binh sư rời đi kia chắc chắn có bàn tay của hiệp hội ma quỷ tác động.
Hắn biết rõ vì sao lại thế.
Đối phương đang hướng về Tiêu Vân Hải bởi vì Tiêu Vân Hải không phải là người của hiệp hội ma binh sư. Phong cách hành xử của hiệp hội ma binh sư mấy năm gần đây đã khác trước rất nhiều, bởi vì liên quan đến rất nhiều lợi ích nên bọn họ tìm mọi cách để gây áp lực lên ma binh sư. Những ma binh sư hơi có thiên phú một chút mà không chịu gia nhập vào hiệp hội ma binh sư đều sẽ bị hiệp hội ma binh sư chèn ép cả trong sáng và ngoài tối, cuối cùng chẳng cón tin tức gì nữa.
Mỗi thế lực lớn đều có thái độ phòng bị đối với hiệp hội ma binh sư, phàm là thế lực hơi có chút thực lực đều sẽ bồi dưỡng từng ma binh sư một. Nhưng không phải thế lực nào cũng có ma binh đại sư tọa trấn.
Nếu lần này Tiêu Vân Hải thật sự có thể luyện chế ra địa ma binh mới, lập tức hắn sẽ tiến vào hàng ngũ ma binh đại sư cao nhất của ma giới, nhất là với tuổi của hắn thì tiềm lực không gì có thể sánh được!
Dang tiếng của hắn sẽ sánh ngang với các đại sư của hiệp hội ma binh sư.
Đã rất nhiều năm không có ma binh đại sư mới xuất hiện, Tiêu Vân Hải này đột nhiên xuất hiện khiến mấy vị đứng đầu của hiệp hội ma binh sư cảm thấy bị uy hiếp.
Khóe miệng trung niên ma tộc khẽ nhếch lên.
Ngày thường, Vật Hi đường luôn dùng lễ để đối xử với hiệp hội ma binh sư, không ngờ hiệp hội ma binh sư ngay cả thông bái cũng không thèm lập tức hạ thủ đằng sau lưng bọn họ!
Nhưng đại sư kia cũng bị ma bối làm cho mờ mắt!
Chỉ trong giây lát, trung niên ma tộc liền hiểu rõ thế nào là được mất. Bây giờ làm thì cũng làm rồi, nếu bản thân lại khuất phục trước hiệp hội ma binh sư chỉ để đổi lấy lợi ích nhất thời nhưng sau này sẽ bị người ta khống chế.
Nếu đã như thế không bằng đem hi vọng đặt ở trên người Tiêu Vân Hải!
“Đi, chiếu theo danh sách kia lại mang tới cho Tiêu Vân Hải.” Trung niên ma tộc lạnh lùng nói.
Quản sự giật mình: “Nhưng Tiêu đại sư chỉ sợ không cần…”
“Chất đống rồi cũng cứ mang đến cho ta!” Trung niên ma tộc lạnh giọng nói: “Ngươi phái người nói cho tên đệ tử mà Tiêu đại sư mới nhân, gọi là Đậu Nha đúng không, kêu hắn truyền đạt lại cho Tiêu đại sư, bất luận cần dùng tài liệu gì cứ việc nói ra, chỉ cần Vật Hi đường ta có tuyệt không nhiều lời!”
Quản sự kinh hồn táng đởm vừa mới chuẩn bị nói thì ngữ khí của trung niên ma tộc chợt chuyển: “Không!”
Quản sự thầm thở phào trong lòng, đại nhân quả nhiên vẫn còn chưa mất hết lí trí!
“Truyền lệnh cho các chi nhánh, mỗi chi nhánh chọn ra ba tài liệu cao cấp nhất phái hộ vệ tốt nhất hộ tống tới đây. Chỉ cần đưa đến thì kêu người chất đống ở ngoài ma binh trì thiên tự hào cho ta! Nói với đại sư, tùy hắn dùng, ta chỉ có một yêu cầu, nhất định phải luyện chế ra địa ma binh!”
Trung niên ma tộc nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt vốn vân đạm phong khinh giờ đây tràn ngập sát khí!
------------------------------
Bởi việc của Vật Hi đường nên lời đồn đại về Hi công tử đã lắng dần xuống.
“Lão Chung! Lão Tần!” Thang Thần nhìn thấy người đến thì không khỏi mừng rỡ, vô cùng kích động.
“Ngươi vẫn thế à!” Chung Vấn Thiên nhìn thấy Thang Thần thì sâu trong mắt hiện lên vẻ kích động. Không ai biết rằng, lúc còn trẻ bọn họ đã cùng nhau đi du lịch, trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, tình cảm vô cùng sâu nặng.
Tần Minh cười dài, vẻ mặt đầy sung sướng: “Ngoại trừ Địch Soái thì đều đã có mặt ở đây rồi.” Giọng hắn rất nhẹ, cả người anh tuấn bất phầm, vô cùng phong độ.
Bạn cũ gặp nhau tránh không khỏi có chút cảm khái.
Một lát sau mọi người đã ổn định chỗ ngồi, Hi công tử cung kính ngồi ở chỗ cuối. Chung Vấn Thiên và Tần Minh mặc dù là thuộc hạ của Địch Soái nhưng Địch Soái đối đãi với hai người như anh em, tình như thủ túc, mà bọn họ tận mắt nhìn thấy Hi công tử lớn lên, so với thúc bá bình thường còn thân hơn.
Bỗng, tổng quản của Thang gia vội vàng đi tới, nói nhỏ vài câu vào tai Thang Thần.
Vẻ mặt Thang Thần trở nên vô cùng kinh ngạc, thấy mấy người nhìn về phía mình thì giải thích: “Vật Hi đường mà hiệp hội ma binh sư đã trở mặt rồi.”
“Hiệp hội ma binh sư!” Mắt Tần Minh đột nhiên lạnh đi, giọng nói âm nhu thoáng mang theo chút sát cơ: “Kia cũng không phải thứ gì đó tốt đẹp.”
Thang Thần sửng sốt: “Thế nào? Chẳng lẽ các ngươi đã từng xung đột với nó?”
“Không phải gì to tát lắm.” Tần Minh khoát khoát tay, không thèm để ý nói: “Có lần chúng ta cần gấp một số ma binh, bọn họ dùng công phu sư tử ngoạn muốn chúng ta dùng ma binh sư để đổi, chúng ta tự nhiên không chịu. Kết quả bọn họ lén làm mấy chuyện xấu, các nhà khác cũng vì vậy mà không dám bán cho chúng ta.”
“Sau đó thì sao?” Thang Thần hiếu kì hỏi.
“Ha ha, sau đó lão Chung trực tiếp giết tới cửa, giết chết mười hai tướng giai, bọn họ sợ chết khiếp liền đem ma binh bán cho chúng ta.” Tần Minh cười nói.
Chung Vấn Thiên cười đen tối.
Thang Thần không khỏi động dung.
Đúng vào lúc đó, bên ngoài bỗng truyền tới những tiếng huyên náo.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK