Chương 987
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tần với đôi mắt đỏ rực: “Họ Diệp kia, mặc dù lần này tao đánh giá cao mày, nhưng không ngờ thực lực của mày đã vượt xa tao nhiều như vậy.”
“Mày có tư cách làm kẻ địch của Thiên La điện.”
Diệp Huyền Tần hờ hững cười: “Xin lỗi, nhưng anh không đủ tư cách làm đối thủ của tôi.”
Kiêu ngạo!
Liễu Thành Văn nghiến răng: “Mày cho là mình đã nắm giữ phần thắng sao?”
“Hừ, đừng mơ.”Diệp Huyền Tần nhún vai: “Bớt làm nhảm đi. Tôi không có nhiều thời gian, cho nên không rảnh buôn chuyện với anh.”
“Còn chiêu gì thì cứ tung ra hết đi.”
Liễu Thành Văn: “Chà, nếu mày đã gấp gáp muốn chết như vậy, tao sẽ thành toàn cho.”
“Vào đi!”
Ngay khi giọng nói vừa vang lên, cánh cửa liền bị bật tung.
Bốn người đàn ông gầy guộc xông vào, canh giữ cửa ra vào và cửa sổ, tránh để Diệp Huyền Tần trốn thoát
Hơi thở của bốn người này không hề yếu hơn của Liễu Thành Văn
Diệp Huyền Tần lộ ra vẻ tức giận: “Các người cũng là người của Thiên La điện?”
“Tại sao tôi chỉ nhận được đơn xin tiền vào Đại Hạ của Liễu Thành Văn mà không nhận được của mấy người?”
Loại chuyện này chỉ có hai khả năng.
Thứ nhất, điện chủ của Thiên La điện là Huyết Lang đã không thông báo cho mình về việc bốn người họ xin nhập cảnh.
* Thứ hai là bốn người này đã không xin phép mà lẻn vào lãnh thổ của Đại Hạ.
Tổng hợp lại, khả năng thứ hai có vẻ cao hơn.
Linh đánh thuế tự tiện vào địa phận Đại Hạ mà không xin phép, bao gồm cả lính đánh thuê tại Thiên La điện đều phải chết
Trong lòng Diệp Huyền Tần, bốn người này đã bị kết án tử hình.
Haha!
Liễu Thành Văn bật cười.
“Chưa nhận được đơn nhập cảnh sao? Mày tưởng mình là diện chủ của Thiên La điện à, nhập cảnh còn cần mày xét duyệt?”
“Tuy nhiên nói thật, bốn người bọn họ vào nước, thật sự không có nộp đơn cho điện chủ.”
“Bởi vì chỉ huy đã đích thân ra lệnh không cho phép năm người bọn tạo đồng thời tiến nhập cảnh ”
“Mày có biết tại sao không?”
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một chút, giật gật đầu: “Cũng đoán được đôi chút.”
Liễu Thành Văn: “Không ngờ mày còn biết nhiều như vậy.”
“Năm người bọn tao chính là Thiên La Ngũ Tử mà giới lính đánh thuê khi nghe tên phải kinh hồn khiếp vía.”
“Bọn tao có được chân truyền của chỉ huy, đã học được chiêu thứ năm trong Thiên La Thập Tam Châm, Thiên Võng Khôi Khôi!”(Chien T
“Năm người bọn tao hợp sức lại là có thể thực hiện chiêu thức ấy, ngoại trừ chỉ huy ra, không có ai có thể chống lại một chiêu này.”
“Nhóc con, trừ khi mày có thể đạt đến đỉnh cao như chỉ huy, nếu không hôm nay máy chỉ có một con đường chết!”
Diệp Huyền Tần mỉm cười đáp: “Thật sao?”
“Ai da, năm đó truyền thụ cho châm thuật này là muốn các người chữa bệnh cứu người, chăm sóc những người bị thương. Vậy mà các người lại dùng nó để đi tổn thương người khác.”
“Là lỗi của tôi. Hôm nay, tôi sẽ diệt trừ các người coi như là sửa chữa sai lầm.”
Haha!
Cả năm người đều không nhịn được cười.
Tên này nói vậy ý là muốn ám chỉ mình là Điện chủ của Thiên La điện sao? Còn muốn giả mạo Chỉ huy.
Đúng là thần kinh!
Liễu Thành Văn mắng: “Bớt nói bậy di.”
“Niệm tình mày là nam tử hán đại trượng phu, bây giờ tạo cho mày hai lựa chọn. Đi vào!”
Ngay khi giọng nói vang lên, ngoài cửa đã có một người khác bước vào.
Đó là Liễu Thành Gia, gia chủ nhà họ Liễu,
Ông ta ôm một cái bình trong tay, nhìn chăm chăm Diệp Huyền Tần với đôi mắt đỏ rực.
“Họ Diệp, chúng ta lại gặp lại rồi.”
“Vốn dĩ tạo muốn trực tiếp để cho bạn họ giết mày. Nhưng mà, ông ấy nói mày là đại trượng phu, cho nên muốn để cho mày chút tôn nghiêm trước khi chết.”
“Hy vọng mày biết nắm bắt cơ hội này.”
Ông ta đặt chiếc bình, trước mặt Diệp Huyền Tần và nói: “Mày tự mình tự sát coi như xin lỗi Yên Thành ”
“Nếu không, tạo sẽ để bọn họ chặt đứt tay chân mày, nhốt vào trong cái bình này, chôn cùng con trai tao, sau đó tra tấn máy từng chút một cho đến chết!”
Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi: “Tôi hiện tại cũng cho ông hai lựa chọn ”
“Đầu tiên, năm người của Thiên La điện tự sát tại chỗ, giao nhà họ Liễu ra.”
“Thứ hai, tôi sẽ tự tay giết chết tất cả.”