Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1529

Diệp Huyền Tần hét lên: “Sát Lang, Độc Lang, mau rút lui đi…”

Thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi.

Sau đó chỉ nghe một tiếng động thật lớn vang lên, hai vị Tôn Vương Giả nhanh chóng tự hủy tại chỗ.

Một tiếng nổ thật lớn dường như có thể xé rách không gian ở đây.

Hai vị Tôn Vương Giả đã vỡ tan tành tại chỗ.

Độc Lang và Sát Lang cũng bị vụ nổ này bắn văng ra ngoài hơn một ngàn thước, văng thẳng vào trong rừng núi, không còn thấy bóng dáng đầu nữa.

A!

Chung Hưng Ly gào lên một tiếng, cả người ông ta nhũn ra.

Hai vị Tôn Vương Giả của nhà họ Chung đã chết tại chỗ.

Nhà họ Chưng đã phải chịu tổn thất vô cùng lớn.

Thần Soái, cái tên này phải chết Diệp Huyền Tân cũng đang vô cùng tức giận. Anh nhanh chóng rút thanh kiếm Long Vương ra, đâm thẳng xuống đất.

“Mau đi tìm Độc Lang và Sát Lang đi!”

“Nếu hai người họ mất mạng thì tôi muốn tất cả những người ở môn phiệt Chung Thị cũng phải chết theo!”

“Cả già trẻ, phụ nữ và trẻ con, không chừa lại một mống nào!”

Đội quân Sát Lang nhanh chóng phái ra hai tiểu đội, vội vàng đi tìm Độc Lang và Sát Lang.

Giờ phút này trong lòng Chung Hưng Ly đang rỉ máu. Đầu tiên là con trai Chung Mục Tủ của ông ta bị chém chết, sau đó tới hai vị Tôn Vương Giả của ngoại môn chết tại chỗ này.

Môn phiệt Chung Thị tổn thất vô cùng trầm trọng!

Đây là sự sỉ nhục của môn phiệt Chung Thịt Ánh mắt ông ta trở nên vô cùng hung tợn: “Đúng là càn rỡ, ngông cuồng! Vô phép vô tắc!” “Các người là đang bắt nạt người quá đáng!”

“Lập tức thông báo cho lão quốc tướng quân, để ngài ấy mau chạy tới đây!” “Tôi không tin lão quốc tướng quân không thể đè ép được anh!”

“Nếu hôm nay lão quốc tướng quân không xử tội chết cho anh vậy thì cũng đừng trách môn phiệt Chung Thị của tôi dốc toàn lực tiến thắng vào thủ đô!”

“Ước định trăm năm chắc cũng chỉ tới đây thôi!”

Chân mày Diệp Huyền Tần nhíu chặt lại, ước định trăm năm sao?

Cái gì gọi là ước định trăm năm?

Chờ lát nữa, anh phải hỏi lão quốc tướng quân mới đượ!

c Tại phủ quốc tướng quân Sau khi lão quốc tướng quân nghe thấy chuyện này thì ngay lập tức nhãy cẩng lên.

Tin tức này giống như sét đánh giữa trời quang, đã tạo một đả kích vô cùng lớn với ông. “Lỗ mang, cái tên Thần Soái này đúng là lỗ mãng!”

“Không thể động vào bất kì một người nào của tứ đại môn phiệt.”

“Mỗi một người trong môn phiệt đều mạnh mẽ như vũ bão. Thậm chí có sự trấn giữ của cấp cao nhất, nếu bọn họ dám tạo phản, sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Đại Hạ của chúng ta.”

“Dù là Thần Soái cũng không thể nào cản được bọn họ.”

“Hơn nữa sắp đến kì hạn của ước hẹn trăm năm, nếu dám chọc giận môn phiệt Chung Thị khiến đối phương phải xé bỏ ước hẹn trăm năm vậy thì tổn thất sẽ vô cùng nghiêm trọng!”

“Nhanh chóng chuẩn bị xe, mau tới môn phiệt Chung Thị.”

“À không được, nhanh chóng sắp xếp máy bay chiến đấu, đưa tôi đến thẳng môn phiệt Chung Thị.”

Tại cửa của môn phiệt Chung Thị, hai bên vẫn đối đầu vô cùng mãnh liệt. Nhiệt độ ở hiện trường đã hạ xuống đến mức cực điểm.

Cục diện của cuộc chiến này có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Thanh kiếm Long Vương của Diệp Huyền Tần lay động vô cùng mãnh liệt trong gió rét, tản ra một luồng sát khí mạnh mẽ.

Diệp Huyền Tần đã quyết định. Nếu Độc Lang và Sát Lang chết vậy thì anh sẽ tàn sát hết môn phiệt Chung Thị này!

Ngay sau đó, đội quân Sát Lang ban nãy được phải ra để đi tìm Độc Lang và Sát Lang đã quay trở lại.

Cũng may là Độc Lang và Sát Lang đều đã được tìm về, hơn nữa cũng không bị nguy hiểm đến tính mạng.

Thậm chí hai người họ còn cười ha ha trên băng ca.

“Anh à, bọn em đã giết chết được hai vị Tôn Vương Giả rồi nhé! Nhớ thưởng cho bọn em mười lít rượu thượng hạng đấy nhé!

“Cái tên Tôn Vương Giả chết tiệt đó, vương giả của nhà họ Chung gì đấy, thực lực thậm chí còn không bằng chiến thần bên ngoài đời thực nữa!”

“Hừ, đánh không lại thì kiếm chuyện chơi xấu, còn chơi trò tự hủy, đây chính là tác phong làm việc của những môn phiệt lớn đấy sao?”

“Tôi khinh, các người đúng là sỉ nhục giới võ đạo!”

Chung Hưng Ly đứng ngây ra tại chỗ.

Hai vị Tôn Vương Giả tụ hủy thế nhưng cũng chỉ khiến hai người này bị thương chứ không thể cướp đi tính mạnh của hai người này!

Chuyện này… Điều này sao có thể xảy ra!

Cho dù là tuyệt điện cường giả, nếu phải chịu sự oanh tạc của việc tự hủy hoại này từ các Tôn Vương Giả thì nói không chừng sẽ có thể nguy hiểm đến tính mạng!

Tầm mắt ông ta cuối cùng cũng nhìn về phía áo giáp trên người hai người Độc Lang và Sát Lang.

Chắc chắn là trên áo giáp này có vấn đề gì đó, có thể cản được sự công kích của vụ nổ thay hai người họ.

Thật sự những suy đoán của Chung Hưng Ly không hề sai, áo giáp của bọn họ đều được chế tạo một cách đặt biệt, được chính tay Lang Thương nghiên cứu ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK