Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2635:

 

“Ồ, các người không phải là người của đoàn Hùng Ưng sao? Sao lại chạy đến chỗ của chúng tôi thế này?”

 

“Đoàn Hùng Ưng? Chết tiệt, thật đúng là người của đoàn Hùng Ưng này”

 

“Các người chạy đến đây chặn cửa chúng tôi làm gì? Chị Hỏa Phượng và anh Hùng Ưng quan hệ không tồi, các ngươi đừng có mà kích động châm ngòi quan hệ hai bên!”

 

“Lập tức rời đi, bằng không chị Hỏa Phượng sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu”

 

Người của đoàn Hùng Ưng đành phải giải thích với bọn họ: “Các người đừng hiểu lầm, chúng tôi đến tìm mọi người để nương tựa, tuyệt đối không hề có ác ý nào”

 

Tìm chúng tôi để nương tựa?

 

Người của đoàn Hỏa Phượng kinh ngạc hỏi: “Vì sao phải tìm chúng tôi nương tựa? Hùng Ưng đâu?”

 

Người của đoàn Hùng Ưng lại phải giải thích cho bọn họ một lần nữa.

 

Người của đoàn Hỏa Phượng nghe xong cũng đều kinh ngạc, há hốc mồm.

 

“Trời ơi, Bách Phu trưởng bị giết, đúng là chuyện trước giờ chưa từng thấy”

 

“Là tiểu đội trưởng nào lại có năng lực bậc này”

 

“Trời ạ, khu Bách Phu đoàn yên ổn mười năm, e rằng lại sắp có biến”

 

“Nhưng mà chúng ta cũng không cần lo lắng. Bọn họ gia nhập với chúng ta, thực lực đoàn Hỏa Phượng của chúng ta cũng nâng cao lên một bậc.”

 

Tránh ra một chút, tránh ra một chút.

 

Từ phía sau truyền đến một giọng nói ngọt ngào mà cũng rất ut nghiêm của một người phụ nữ.

 

Nghe được giọng nói, người của đoàn Hỏa Phượng lập tức tránh sang một bên tạo thành một con đường.

 

Một người phụ nữ nóng bỏng thân hình gợi cảm mặc chiếc áo khoác da bó sát màu đen vội vàng bước tới Tuy rằng cô ta sống ở một nơi cằn cỗi thế này, nhưng làn da lại trắng nõn, đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, đúng là nét đẹp vượt xa người thường.

 

Người này không phải ai khác, chính là Bách Phu trưởng của đoàn Hỏa Phượng, Hỏa Phượng!

 

Hỏa Phượng đi tới, nhìn lướt qua hiện trường rồi cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Mặt Sẹo.

 

Trong đoàn của Hùng Ưng, ngoại trừ Hùng Ưng thì cũng chỉ có Mặt Sẹo được xem là người lợi hại, được xem như người đứng thứ hai.

 

Bây giờ Hùng Ưng không ở đây, Hỏa Phượng chỉ có thể nói chuyện với Mặt Sẹo.

 

Mặt Seo bị Đầu To phế bỏ một cái tay thì rất thảm, vẻ mặt mang đầy sự đau khổ.

 

Sắc mặt Hỏa Phượng nghiêm nghị nói: “Mặt Sẹo, nói cho tôi biết, Hùng Ưng thật đã chết rồi sao?”

 

Mặt Sẹo cực kỳ bi thống: “Chị Hỏa Phượng, chị cho là chúng tôi sẽ đem tính mạng của Bách Phu trưởng của chúng tôi ra để nói đùa hay sao? Anh ta thật sự đã chết rồi”

 

“Hu hu, chị Hỏa Phượng, chị nhất định phải báo thù cho anh Hùng Ưng đó.

 

Hỏa Phượng hít một hơi thật sâu, quét mắt nhìn hiện trường, lo lắng nói: “Mau lại đây nói rõ tất cả chỉ tiết mọi chuyện cho tôi biết.”

 

“Được!”

 

Hỏa Phượng mang theo Mặt Sẹo đi vào trong phòng làm việc nhỏ bên cạnh.

 

Trước tiên, Hỏa Phượng tìm và lấy hòm thuốc ra, giúp cho.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK