Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1144

Anh ta tìm Trí Nang Đoàn, cùng Trí Nang Đoàn tỉnh kế hoạch chi tiết.

Cuối cùng, bọn họ quyết định sẽ làm vào một trường tiểu học gần đó.

Chắc chắn đội ngũ vận chuyển đã chuẩn bị súng ống đầy đủ, thậm chí có vũ khí hạng nặng.

Nhưng nếu như bọn họ trốn ở trong sân trường tiểu học cùng chiến đấu với đối phương thì chắn chắn sẽ không sử dụng vũ khí hạng nặng.

Kế hoạch chiến đấu của Huyết Vương điện rất nhanh đã truyền đến tại Diệp Huyền Trân thông qua miệng Chung Đạt Mộc.Diệp Huyền Tần sau khi nghe xong giận tím mặt.

“Một đám cầm thú, vậy mà muốn dùng học sinh tiểu học làm tấm bia đỡ đạn!”

Thanh thiếu niên là tương lai đất nước, đương nhiên Diệp Huyền Tần sẽ không bỏ qua sự an toàn của bọn họ.

Hơi suy nghĩ, Diệp Huyền Tần gọi Độc Lang đến: “Đi, đi với anh đến trường tiểu học Quang Minh.”

Độc Lang sửng sốt một chút: “Anh, đến trường tiểu học làm gì.”

“không phải anh thật sự muốn đưa em đến trường tiểu học cải tạo hả.”

Trước đây mỗi lần Độc Lang mắc sai lầm trong học tập, Diệp Huyền Tần đều thích nói đùa, nói đưa Độc Lang về trường học lại lần Diệp Huyền Tần sau khi nghe xong giận tím mặt.

“Một đám cầm thủ, vậy mà muốn dùng học sinh tiểu học làm tấm bia đỡ đạn!”

Thanh thiếu niên là tương lai đất nước, đương nhiên Diệp Huyền Tần sẽ không bỏ qua sự an toàn của bọn họ.

Hơi suy nghĩ, Diệp Huyền Tần gọi Độc Lang đến: “Đi, đi với anh đến trường tiểu học Quang Minh.”

Độc Lang sửng sốt một chút: “Anh, đến trường tiểu học làm gì.”

“không phải anh thật sự muốn đưa em đến trường tiểu học cải tạo hả.”

Trước đây mỗi lần Độc Lang mắc sai lầm trong học tập, Diệp Huyền Tần đều thích nói đùa, nói đưa Độc Lang về trường học lại lần nữa.

Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Dĩ nhiên không phải.”

“Trường tiểu học Quang Minh bị Huyết Vương điện coi như là chiến trường, chúng ta phải đi sơ tán đám người thật sớm.”

Cái gì!

Đôi mắt Độc Lang bắn ra lửa giận: “Ngay cả học sinh tiểu học cũng không buông tha, một đảm gia súc!”

Trường tiểu học Quang Minh là một trường học hoàn toàn khép kín, cho nên vị trí tương đối vắng vẻ.

Hiện tại đã là mười giờ tối, tất cả học sinh đều đã về ký túc xá, tắt đèn đi ngủ.

Cả sân trường đều bị bóng đêm bao phủ.Tại sân chơi ở phía bắc, lần lượt những bóng đen như ma leo tường đi vào, im lặng không tiếng động tìm vị trí mai phục tốt.

Trong chớp mắt, toàn bộ sân trường bị bóng đen chiếm lấy.

Đương nhiên, những người này là của Huyết Vương điện.

Là Huyết Vương tự mình dẫn đội.

Qua thông tin cho thấy trong nửa tiếng nữa, đội vận chuyển sẽ đi ngang qua phía sau con đường sân chơi.

Quả nhiên, sau nửa tiếng có một đội xe đúng giờ xuất hiện ở lối vào con đường và nhanh chóng lái xe về hướng bên này.

Huyết Vương thổi nhẹ một tiếng huýt sáo, người của Huyết Vương điện liền rơi vào trạng thái chiến đấu.Quy mô đội ngũ áp tải rất lớn, ba chiếc đầu tiên là xe jeep chống đạn, ở giữa là xe áp tải, phía sau cùng là hai chiếc xe tải quân dụng lớn, trên xe ngồi đầy các chiến sĩ cầm súng ống.

Đội ngũ áp tảo này do tướng quân trấn độ Tham Lang dẫn đầu, cậu ta ngồi trên chiếc xe jeep quân sự đầu tiên.

Lúc đội xe đi ngang qua sau sân chơi của trường tiểu học, bỗng nhiên bánh xe phát nổ.

Két!

Người lái xe vội vàng đạp phanh lại.

Xe dẫn đầu dừng lại, toàn bộ xe cũng dừng lại.

“Xuống dưới xem sao.” Người dẫn đầu Tham Lang ra lệnh cho tài xế.

Vâng!Tài xế vội vàng nhảy xuống xe, kiểm tra bánh xe: “Báo cáo tướng quân, lốp xe bị mảnh thủy tinh vỡ làm nổ.”

Vẻ mặt Tham Lang không kiên nhẫn: “Thay đổi lốp xe dự phòng, đừng chậm trễ thời gian.

Vâng!

Đối phương vội vàng thay đổi lốp xe.

Trên sân chơi trường tiểu học, Huyết Vương nói khẽ: “Tay bắn tỉa, nổ súng!”

Âm!

Một tiếng súng vang đi, người chiến sĩ thay lốp xe ngã trong vũng máu.

Có biến.

Dường như đội ngũ vận chuyển theo bản năng nhảy xuống xe, canh gác.Phanh phanh phanh, phanh phanh phanh Hỏa lực của Huyết Vương điện bị dập tắt.

Trong chớp mắt, mười chiến sĩ ngã xuống trong vũng máu.

“Mười giờ!” Có chiến sĩ giận dữ hét: “Kẻ địch đang ở hướng mười giờ, bắn.”

“Pháo binh, hướng mười giờ, nổ con mẹ nó!”

Các chiến sĩ đang muốn đánh trả, đột nhiên giọng nói Sói Hoang vang lên.

“Dừng tay cho tôi.”

“Hướng mười giờ là trường học, không thể nổ súng.

“Lặp lại, không cho phép nổ súng, không thể gây thương tổn cho học sinh.”

“Tất cả mọi người, trở về trên xe tránh né hỏa lực”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK