Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1678

Chiến thần Côn Luân nóng nảy: “Thần Soái, mau chóng thi triển món quà lớn mà bốn vị lão tổ tặng cậu, xoay chuyển càn khôn đi.”

“Tôi sắp không kiên trì được nữa rồi.”

Diệp Huyền Tần trả lời: “Món quà lớn này, cần phải đến ngọn núi Thần mới có thể thi triển ra được.”

“Tôi đang đi về phía ngọn núi Thần!”

Mọi người bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục cắn răng chống đỡ lại. Có điều, nhân số của hai bên quả thực là cách biệt quá lớn, đám người chiến thần Côn Luân rất nhanh liền bị đánh cho tan tác.

Chưa tới mười người đối chiến với hơn một nghìn người của đối phương, trừ phi là Tuyệt Điện, nếu không thì không ai có thể thắng được.

Ở một nơi cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng gầm lên: “Bảo hộ thiếu chủ, giết!”

Mọi người lập tức nhìn về phía vừa phát ra âm thanh. Sáu trăm tướng sĩ quân đoàn Thanh Long, giống như một đoàn những đám mây đen tiếp cận về phía bên này.

Khí thế ngập trời, dũng mãnh không biết sợ.

Lão trưởng thôn hô to: “Quân đoàn Thanh Long, toàn thể nghe lệnh!”

Quân đoàn Thanh Long nhất tề cao giọng hô lên: “Tôi nghe lệnh!”

Lão trưởng thôn: “Âm Ti có mưu đồ soán vị, đánh cắp tương lai đất nước, lại muốn đoạt đi tính mạng của thiếu chủ!”

“Lệnh cho các cậu diệt trừ toàn bộ phần đàn Âm Ti này, không lưu lại cho bất cứ ai một con đường sống!”

Tôi xin nhận lệnh Quân đoàn Thanh Long rất nhanh liền cùng với người của phân đoàn Thanh Long va chạm với nhau, giống như một chậu nước lạnh đột nhiên hắt vào trong nham thạch nóng bỏng, khuấy động lên sóng to gió lớn! Quân đoàn Thanh Long tham chiến, áp lực của đám người chiến thần Côn Luân cũng theo đó mà giảm thiểu đi rất nhiều, thậm chí còn mơ hồ có thể thấy được dấu hiệu chuyển bại thành thắng.

Mà lại nhìn về phía Diệp Huyền Tần thì lại không được thoải mái như vậy.

Với cảnh giới cấp bậc cao nhất của anh đồng thời đối chiến với hai cường giả đồng cảnh, vốn dĩ đã có chút thế suy sức yếu rồi.Lại cộng thêm bốn người bậc cấp ngụy cao nhất đồng thời áp chế, Diệp Huyền Tần liên tục bị đánh cho lùi lại, có thể bại trận bất cứ lúc nào.

Mấy lần anh muốn lại gần ngọn núi Thần để thi triển món quà lớn mà lão tổ Tuyệt Điện tặng cho.

Có điều đều bị đối phương ngăn chặn trở lại.

Cuối cùng, anh hạ quyết tâm, vẫn là quyết định thi triển toàn lực.

Không sai.

Trước đấy Diệp Huyền Tần vẫn chưa hề thi triển toàn lực mà vẫn còn giữ lại một phần.

Bởi vì Thập Điện Vương Minh Vương Lập Thành vẫn chưa tham chiến, mà chỉ một mực đứng ở bên cạnh theo dõi trận chiến, ông ta đang phỏng đoán thực lực của Diệp Huyền Tần.

Nếu như để cho Vương Lập Thành nhận biết được về thực lực thật sự của bản thân, đợi đến khi Vương Lập Thành vừa tham chiến, bản thân chắc chắn sẽ thất bại.

Mà nếu như bảo lưu lại một bộ phận thực lực, đến thời điểm mấu chốt có thể tấn công dồn dập, khi đối phương không đề phòng giết đối phương một cách bất ngờ.

Đại chiến còn có khả năng giành được chiến thắng.

Ngay tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một người hộ pháp râu xồm đột nhiên đấm mạnh vào người hộ pháp ngụy Tuyệt Điện ở bên cạnh.

Đối phương đều là những hộ pháp râu xồm, khônghề có chút phòng bị nào, bị đánh trúng vào vị trí trái tim, ngã xuống ngay tại trận.

Trước khi chết đi, anh ta còn trừng lớn mắt, trong ánh màn tràn đầy vẻ khó mà có thể tin nổi.

Anh ta thật sự không thể hiểu nổi, tại sao đồng đội lại tập kích giết bản thân!

Những người khác cũng bắt đầu sửng sốt, nhìn Râu Xồm ù ù cạc cạc không hiểu gì cả.

Râu Xồm đột nhiên quỳ xuống nói với Diệp Huyền Tần: “Gián điệp Đại Hạ, số hiệu 1173, kính chào Thần Soái!”

Gián điệp Tên Râu Xồm này, vậy mà lại là gián điệp của Đại Ha!

Đám người đều hết sức kinh hãi, có thể lẻn vào Âm Ti, hơn nữa còn ngồi được vào vị trí hộ pháp, tên Râu Xồm này đúng là không phải người bình thường.

Diệp Huyền Tần dò hỏi: “Cậu là gián điệp của nhà nào?”

Diệp Huyền Tần cũng bố trí hơn nghìn gián điệp ở khắp Đại Hạ, có điều, anh chắc chắn đây không phải là gián điệp thuộc nhà của mình.

Bởi vì anh trước đây anh thậm chí còn không biết về sự tồn tại của Âm Ti, lại càng đừng nói đến việc sắp xếp gián điệp vào trong đây.

Râu Xôm nói: “Thưa Thần Soái, tôi là gián điệp của nhà họ Bạch”

Diệp Huyền Tần hiếu kỳ nói: “Nhà họ Bạch? Chưa bao giờ nghe đến ở Đại Hạ có người nào họ Bạch đấy.”

“Ông chủ nhà chúng tôi đầu tóc bạc phơ, tự xưng là Ông Tư Bạch, đám người gián điệp chúng tôi tự ngầm thừa nhận là gián điệp của nhà họ Bạch”

“Gián điệp của nhà họ Bạch, một đời chỉ nghe hai người điều khiển.”

“Một là vì Ông Tư Bạch, hai là vì Thần Soái!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK