Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1485: Cậu ta là vương giả đệ nhất của Đại Hạ sao?

Ánh mắt của ông ta rơi vào trên người của Diệp Huyền Tân, mang theo vài phần thỉnh cầu.

Thỉnh cầu Diệp Huyền Tân không được làm loạn, phải tiến hành theo kế hoạch.

Không khí của khán giả ngay lập tức trở nên sôi nổi và kích động.

Vị vương giả đệ nhất của Đại Hạ, cuối cùng hôm nay cũng lộ diện rồi.

Hơn nữa đích thân ngài ấy sẽ trao phần thưởng cho Chiến thần Côn Luân.

Đây là một vinh quang xưa nay chưa từng có.

Chiến thần Côn Luân quả thực là rất may mắn.

Những ánh mắt của mọi người lùng tìm ở trong khán giả, thử tìm vương giả đệ nhất.

Nhưng điều khiến bọn họ thất vọng là Hiện trường không có người nào đứng dậy.

Ngay khi mọi người bắt đầu hoài nghỉ.

Trong chỗ khách quý, đột nhiên có một thân ảnh cao lớn ngạo mạn đứng lên Diệp Huyền Tần!

Vậy mà lại là Diệp Huyền Tần!

Vào lúc này, một ý nghĩ đáng sợ và táo bạo, đang trỗi dậy trong đầu của mỗi người.

Anh ta có thế là vị vương giả đệ nhất của Đại Hại Nhận thức này, khiến cho Chiến thần Côn Luân kề bên bờ vực sụp đổ, tay chân run rẩy.

Lại nghĩ đến, việc Lão quốc tướng quân cố gắng hết sức để giữ Diệp Huyền Tần ở lại, còn mời cậu ta ngồi ở khu khách quý.

Ông ta càng thừa nhận ý nghĩ này hơn.

Nếu Diệp Huyền Tân thực sự là vương giả đệ nhất, điều đó sẽ cực kỳ bất lợi đối với ông ta.

Phần thưởng Linh thạch nghĩ cũng không cần nghĩ đến nữa.

Thậm chí bản thân có thể bị cậu ta sỉ nhục mà không còn chỗ đứng ở Đại Hạ được nữa.

Giọng nói của Chiến thần Côn Luân kịch liệt run lên: “Diệp Huyền Tân, cậu… cậu…”

Diệp Huyền Tần: “Tôi cực lực phản đối việc bổ nhiệm Chiến thần Côn Luân”

Chiến thần Côn Luân nói: “Tại sao?”

Diệp Huyền Tần: “Hiện tại không có băng chứng thuyết phục nào chứng minh rằng, sát thủ mà ông đã giết, là tiểu đội sát thủ Ma Quỷ cả”

“Bây giờ sát thủ Ma Quỷ thực sự, có thể vẫn đang ẩn nấp trong bóng tối, nhìn chăm chảm vào chúng ta”

“Tôi cảm thấy, tối thiếu cần phải kiểm tra xem thêm nửa tháng nữa, để xác nhận sát thủ Ma Quỷ không có ra tay với Đại Hạ, lúc đó hãy thăng quan tiến chức cũng không muộn”

Chiến thần Côn Luân hoài nghỉ nói: “Vậy nên, cậu đứng lên chỉ về muốn phản bác tôi?”

Diệp Huyền Tần: “Đương nhiên”

Phù!

Chiến thần Côn Luân thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng buông xuống rồi.

Hóa ra, cậu ta đứng dậy không phải nói mình chính là vương giả đệ nhất.

Đơn giản là vì muốn phản đối mình thôi Haha, ông ta biết mà, loại phế nhân như cậu †a, làm sao có thể là vương giả đệ nhất.

Đồng thời, tất cả mọi người có mặt cũng nhận thức được điều này, Bọn họ cũng liên tục tự cười nhạo chính mình.

Thật bưồn cười, khi bọn họ thiếu chứt nữa đã tin rằng kẻ phế nhân này là vương giả đệ nhất.

Diệp Huyền Tần là một kẻ vô dụng, đó đã là một sự thật không thể chối cãi Nếu không thì Đại Hạ gặp phải khủng hoảng mấy lần trước, Diệp Huyền Tần tuyệt đối không thể không ra tay.

Chiến thần Côn Luân quát mảng nói: “Diệp Huyền Tần, cậu đủ rồi đấy”

“Cậu rõ ràng ngưỡng mộ ghen tị nên sinh ra thù ghét tôi, vậy nên mới phản đối khen thưởng lói khó nghe hơn một chút, cậu đây là lợi dụng việc công để trả thù cá nhân!”

Những vị khách còn lại, cũng nhao nhao giễu cợt “Thần soái, cậu làm như vậy quả thực có chút: quá đáng rồi”

“Chúng tôi đều biết cậu và Chiến thần Côn Luân từng có mâu thuẫn với nhau, nhưng cũng không thể lấy chuyện này để trả thù ông ấy chứ”

“Đúng vậy, những người làm lãnh đạo như chúng ta, cần phải công tư phân minh mới được.”

Thậm chí ngay cả Diệp Thiên Hạo cũng bất mãn cẳn nhắn vài câu.

Trái tìm của Diệp Huyền Tân đang cảm thấy đau đớn âm ỷ, Anh đây này là vì suy nghĩ cho sự an toàn của mọi người và Đại Hạ.

Nhưng tất cả mọi người đều trách mảng anh, Thật sự thất vọng và đau lòng Diệp Huyền Tần tranh luận nói: “Vấn đề này rất quan trọng, nó quyết định trực tiếp đến sự an nguy của Đại Hạ, chúng ta cần phải bày thế trận chờ quân địch, không thể qua loa chút nào được.”

“Quan sát thời gian nửa tháng, có trăm cái lợi mà không có một cái hại nào”

“Đừng nói nữa” Chiến thần Côn Luân quát mảng nói: “Ở đây cậu nói không tính. Lão quốc.

tướng quân, hay là ông nói vài câu công bằng đi”

Lão quốc tướng quân có chút đau đầu, hỏi Diệp Huyền Tân: “Cậu khẳng định phản đối việc bổ nhiệm lần này sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK