Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1320

Mạnh Lưu nói: “Thủ trưởng cũ vẫn luôn ngờ, nước Mỹ bồi dưỡng một tiểu đội sát thủ “Đội ngũ ám sát này, đe dọa nghiêm trọng đến sự an toàn của các thủ lĩnh lãnh đạo Đại “Nếu anh vẫn là Soái vô dụng kia, vậy thì chắc chắn tiểu đội sát thủ tinh anh kia sẽ tới ám sát anh trước, đến lúc đó anh cứ diệt trừ thoải bại lộ ra thân phận của anh chính là cấp Vương, đội ngũ sát thủ kia sẽ đi ám sát những người Diệp gật đầu thủ trưởng cũ suy xét rất chu “Cứ làm như vậy Buổi lễ phong Vương chính thức bắt đầu.

Trong lễ Thiên Hành Quân nhìn chỗ ngôi của Diệp Huyện Tân trống rỗng, trong lòng vui Ha ha, Soái chó má gì đó, không phải bị Thiên Hành Quân tôi đùa bỡn ở trong lòng bàn tay sao?

Tôi không cho cậu vào, cậu cũng chỉ có thể bị chặn ở ngoài cửa.

Người đầu tiên lên sân khấu, là cảnh vệ Lưu.

Sau khi anh ta nói mấy câu dạo đầu, thì vào thắng vấn đề chính.“Thủ trưởng cũ đích thân quay video chúc mừng cho buổi lễ phong Vương”

“Chúng ta xem một chút.”

Trên màn hình lớn, phát video chúc mừng của thủ trưởng cũ dành cho cấp Vương.

Gương mặt mọi người đều nghiêm túc, đây thành kính.

Thủ trưởng cũ đích thân quay video chúc mừng cấp Vương, đủ để thấy thủ trưởng cũ coi trọng cấp Vương như thế nào.

Video phát xong, cao trào chân chính đã tới, cấp Vương, cuối cùng cũng xuất hiện.

Đôi mắt mọi người không chớp mắt, sợ khi nháy mất, sẽ bỏ lỡ khuôn mặt thật sự của cấp Vương.

Mạnh Lưu hàng hàng giọng nói, hội lớn mộttiếng: “Mới mọi đứng dậy “Hoan nghênh, cấp Vương lên sân khấu Quốc ca vang lên, vang vọng khắp toàn hội trường.

Xoạt xoạt xoạt Mọi người nhao nhao đứng dậy, đều không có ngoại lệ.

Ảnh mặt của bọn họ, tất cả đều tập trung vào trên sản khấu, chờ đợi cấp Vương xuất hiện Ngàn vạn người dân Đại Hạ cũng canh giữ ở bên cạnh TV, kiếng chân chờ mong.

Từ Lam Khiết, Trình Hạ Vũ, Từ Nam Huyện cũng có mặt Dưới sự chờ mong của mọi người, rèm chặn được xốc lên.Một dáng và đỉnh bạt, dáng vẻ bắt phẩm, bước kiến định bước lên sân khấu.

Trên người mặc quần áo nhân dân bằng da, sốt soạt, không gian tự uy Thế nhưng, một chiếc mặt nạ, che khuất ngũ quan của anh, nhưng không che được sức quyến rũ vô hạn của anh.

Đám người xôn xao, bọn họ đều bị khi chất của đối phương làm cho khuất phục.

Nhưng mà, lông mày Hòa Mạnh Trường lại nhấn thật chặt.

“Ông em, sao anh thấy người này lại không giống chiến thân Côn Luân chứ.”

“Hình như chiến thân Côn Luân không gây như vậy.”

Giờ phút này Thiên Hành Quân cũng hoảnghột cảm thấy võ cũng mất mát, ông ta cũng cảm thấy cấp Vương không giống chiến thân Còn Luân.

Nhưng bây giờ ông ta không thể thừa nhận.

Nếu như ông ta thừa nhận, không phải nhà xưởng quân đội thứ ba sẽ như ném đá trên 1. sông sao Ông ta điều chỉnh cảm xúc một chút, căng da đầu nói: “Anh Hoà, đã bao lâu rồi anh chưa gặp bố em?”

Hòa Mạnh Trường nói: “Khoảng hai ba năm roi. Thiên Hành Quân nói: “Mấy năm nay, bố em ru rú ở trong nhà, một lòng tập võ, mới thành cấp Vương “Bây giờ thân hình của ông ấy gầy ốm hơn trước kia, cương nghị hợp tình hợp lý.Hòa Mạnh Trường bừng tỉnh đại ngô. Có lý Mạnh Lưu phát phát tay, Đội ngũ nghi lễ chờ đợi ở phía sau sản khẩu, vội vàng chạy lên Bạn họ ôm một cái hộp gấm Mạnh Lưu mở hộp gấm ra, Hộp gấm rõ ràng là huân chương có dòng chữ “Phong Vương”.

Tay Mạnh Lưu cầm huân chương, đi đến trước mặt Diệp Huyền Tần: “Thủ trưởng cũ bán giao cho tôi, phong Vương cho ngài.”

“Hy vọng ngài có thể bảo vệ Đại Hạ chúng ta một đời an binh”

Xoạt Diệp Huyền Tần đáp lại bằng kiểu chào tiêuchuẩn quân là Mạnh Lưu rất cần thân đeo “Huân chương Phong Vương” lên cho anh.

Điệp Huyền Tần đột nhiên thấy bả vai nặng hơn rất nhiều.

Huân chương này, chính là đại diện cho hoà bình của Đại Hạ, kỳ vọng của hàng tỉ người dân Mạnh Lưu nói. Thủ trưởng cũ tặng một món quà tự viết tay, hy vọng ngài vui lòng nhận lấy Diệp Huyền Tân gật đầu, đôi tay nhận lấy.

Những người khác cũng bắt đầu nhao nhao mang quả lên.

“Chiến khu Tây Bắc, dâng lên một đôi Tuyết Liên Hoa “Chiến khu Đông Nam, dâng lên mười câncực phản Xạ Hương”

Nhưng mà, Diệp Huyện Tân cũng không cảm thấy có hứng thú với những món quà đó.

Ở dưới sự hộ tống của Mạnh Lưu, chuẩn bị xuống sân khấu.

Gương mặt mọi người đầy thất vọng.

Hòa Mạnh Trường vội vàng hồ lên: “Phú Hòa Thân Vương Mạnh Trường, dâng lên một nhà xưởng quân đội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK