Chương 1712
Cầu Bá Vương bỗng nhiên gia tăng sức tấn công của mình, Ảo ảnh của Ông Tư Bạch bị buộc phải lùi lại khoảng một mét Mà ngay lúc này, chiếc quan tài màu đỏ cũng tiến vào bên trong cấm chế một mét.
Ông Tư Bạch cười: “Ngu ngốc! Người bị lừa rồi!”
“Ngày hôm nay chắc chắn ngươi sẽ phải chết!” Cầu Bá Vương hơi ngẩn ra: “Ý của người là gì?” Ảo ảnh của Ông Tư Bạch hô lên với Diệp Huyền Tần: “Đồ đệ! Nhớ phải để ý thật kỹ đấy!”
“Ta biết dùng cấm chế để chế trụ khí huyết rồi sau đó sẽ phong ấn sức mạnh của cậu ta lại.”
“Đây là cơ hội duy nhất để mọi người có thể chém chết cậu ta. Chắc chắn phải nắm bắt cơ hội này.”
Diệp Huyền Tần vui mừng: “Đồ đệ xin nghe lời dạy bảo của sư phụ!”Chết tiệt!
Cầu Bá Vương cũng đã nhận ra được thủ đoạn của Ông Tư Bạch, theo bản năng muốn chạy trốn.
Nhưng mà đã không còn kịp nữa rồi, Ảo ảnh tinh thần của Ông Tư Bạch hợp làm một thể với cấm chế.
Nói cách khác, giờ phút này, cấm chế này đã hoàn toàn nằm trong sự điều khiển của Ông Tư Bạch.
Những cấm chế còn sót lại chợt bao trùm lên chiếc quan tài màu đỏ.
Trong nháy mắt, năng lượng của chiếc quan tài màu đỏ đã biến mất hơn một nửa, năng lượng máy đen cũng bắt đầu rút về bên trong quan tài, Khí huyết trên bề mặt của chiếc quan tài bị ngăn chặn hoàn toàn, ảm đạm không còn chút ánh sáng. Thực lực của cầu Bá Vương đang suy yếu với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Cuối cùng, cậu ta từ cảnh giới Ma vương bị rơi xuống cảnh giới Tuyệt điện.
Tất cả những điều này đều được hoàn thành trong chớp mắt.
Thậm chí ngay cả thời gian để phản ứng lại mà Cầu Bá Vương cũng không có.
Aaaa!
Cầu Bá Vương vô cùng giận dữ, chiếc quan tài màu đỏ không ngừng đập xuống mặt đất, núi đá khiến cho trời rung đất chuyển.
Cậu ta muốn đánh vỡ cấm chế,Nhưng mà cường giả Tiên Cảnh củng cố năng lượng bằng ý chí của mình, Có thể dễ dàng phá hỏng như vậy sao?
Chiếc quan tài màu đỏ căn bản không thể nào thoát ra khỏi sự trói buộc của cấm chế.
Ánh mắt của Diệp Huyền Tần sáng lên: “Cơ hội đến rồi!”
“Nghe theo mệnh lệnh, nhân lúc cậu ta đang suy yếu, lập tức giết chết cậu ta cho tôi!”
Giết!
Độc Lang cưỡi trên lưng của Hổ Vương, dẫn đầu xông lên.
Những người khác cũng chạy theo sát phía sau. Sức mạnh của chiếc quan tài màu đỏ đã rơi xuống Tuyệt Điện cảnh, Sao có thể là đối thủ của bốn Cường giả giả có cùng cảnh giới cơ chứ.
Chiếc quan tài màu đỏ bị mấy người Diệp Huyền Tần đánh đến không thể chống cự, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, đâm nát cả một ngọn núi.
Cầu Bá Vương cảm thấy vô cùng tức giận, mới vừa được sinh ra mà đã phải chịu sự nhục nhã này rồi, Thật sự là vô cùng uất ứ!
c Cầu Bá Vương hô to: “Người của Âm Ti nghe lệnh! Mau ngăn bọn hắn lại cho ta!”
Hôm nay, người của Âm Ti đã bị Cầu Bá Vương dày vò chết hơn một nửa, Chỉ còn sót lại một phần nhỏ số người vẫn đangcố gắng kéo dài chút hơi tàn.
Mặc dù vậy, bọn họ vẫn nghe theo mệnh lệnh của Cầu Bá Vương, cố gắng hết sức để ngăn chặn sự xông lên của đám người Diệp Huyền Trân.
Những người này từ lâu đã bị Âm Ti tẩy não rồi, Cam tâm tình nguyện chết vì Âm ti.
Ở trong mắt đám người Diệp Huyền Tần, những nhân vật nhỏ bé này chỉ yếu ở như những con kiến hôi, Căn bản không tạo ra bất cứ sự uy hiếp nào cả, Nhiều lắm thì cũng chỉ là trì hoãn một chút thời gian mà thôi.
Nhưng mà, chính là chút thời gian mà bọn họ trì hoãn này, Đã giúp cho Cầu Bá Vương có cơ hội để trốn thoát.
Chiếc quan tài màu đỏ cố gắng hết sức chạy như bay về phía bắ!
c Đồng tử của Diệp Huyền Tần lập tức co rút lại, phương hướng phía bắc chính là biên giới của quốc gia, Chiếc quan tài màu đỏ này muốn xuất cảnh sao. Một khi nó rời khỏi biên giới của Đại Hạ thì việc chém chết cậu ta vốn đã khó lại càng khó hơn.
Hơn nữa, trong tương lai, cậu ta sẽ phá hỏng cấm chế ở các quốc gia khác thì thực lực của cậu ta sẽ quay lại thời kỳ đỉnh cao rồi sẽ quay lại Đại hạ để bảo thù.
Cậu ta sẽ mang đến tai họa hủy diệt cho Đại Hạ.
Nhất định phải kịp thời ngăn chặn cậu ta lại nhân lúc cậu ta chưa kịp rời khỏi biên giới của Đại Hạ.
Vào lúc này, Diệp Huyền Tân ra lệnh: “Côn Luân Thần Công! Bảo vệ Tiểu Quân Quân thật tốt.”
“Vô Danh! Mau đi xử lý nốt tàn dư của Âm Ti.”
‘Còn những người khác thì lập tức theo ta đuổi giết Cầu Bá Vương!”
Tuân lệnh!
Mọi người chia nhau ra để hành động.
Diệp Huyền Tân dẫn theo Độc Lang, Sát lang, Hổ ‘Vương, lão trưởng thôn, ông Sở đuổi theo phương hướng mà chiếc quan tài màu đỏ chạy trốn.
Mặc dù thực lực của Chiếc quan tài màu đỏ đã bị cấm chế phong ấn, Nhưng mà tốc độ của nó cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều, =Nó điên cuồng bay đi, khiến cho đám người Diệp Huyền Tân bị bỏ lại phía sau rất xa.