Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2082

Địa Ma Vương theo bản năng lập tức rút lui, ông ta cũng trở nên cảnh giác.

Nắm đấm của Độc Lang đập thẳng vào mặt Địa Ma Vương: “Long Thần Vận Quốc, bỏ cánh tay ra trước.

Địa Ma Vương nhìn chằm chằm vào nắm đấm của Độc Lang, sẵn sàng đối phó với Long Thần Vận Quốc.

Nhưng mà điều ông ta không ngờ là nắm đấm của Độc Lang còn không có chút dị tượng chứ đừng nói là Long Thần Vận Quốc. Mà Độc Lang thì lợi dụng lúc sự chú ý của Địa Ma Vương đang nằm trên nắm đấm của mình thì bay ra và đá vào mông Địa Ma Vương.

Ha ha ha!

Độc Lang cười lớn.

Ông đây dùng thực lực vừa mới tiến vào cảnh giới Tuyệt Điện đá vào cái mông của người ở cảnh giới Tuyệt Điện đã tiến vào trạng thái cực hạn, này đủ để ông đây khoe khoang cả một đời!

Mà phổi của Địa Ma Vương gần như nổ tung. Sau đó, ông ta mới nhận ra rằng mình đã bị lừa bởi Độc Lang.

Cái gì mà Long Thần Vận Quốc chứ, tất cả đều là vô nghĩa, anh ta đang giương đông kích tây!

Một cước này cũng không lợi hại lắm, nhưng mà nó lại rất nhục nhã. Đường đường là cường giả ở cảnh giới Tuyệt Điện lại bị người ta đá vào mông… mất mặt.

May mắn thay, Địa Ma Vương đã nhanh chóng phản ứng lại, khi nhận thấy có điều gì đó không ổn thì ông ta lập tức chống trả và giảng một cú đấm vào Độc Lang.

Độc Lang vừa cười thì đã bị Địa Ma Vương đánh cho bay lên không trung, sau khi tiếp đất liền nôn ra máu.

Nhưng dù vậy thì Độc Lang vẫn cười: “Đứa trẻ không nghe lời phải đá vào mông nó, sau này xem ông không nghe lời ông đây nữa không”

Nhìn thấy Độc Lang vừa nôn ra máu vừa cười, Diệp Huyền Tần có chút không nói nên lời. Nhưng mà cách làm này thật sự rất “Độc Lang”.

Diệp Huyền Tần không chịu nổi nữa, muốn đi lên giúp đỡ.

Tuy nhiên, Độc Lang đã ngăn anh lại: “Anh, đừng lo cho em, em vẫn còn sát chiêu nữa, nó đủ để giết tên khốn này. “

Địa Ma Vương từng bước tiếp cận Độc Lang: “Tôi tin anh một lần nữa thì tôi chính là thằng ngu!”

“Mau để lại di ngôn đi, anh đã không còn thời gian nữa rồi.”

Độc Lang nói: “Tôi đã nói rồi, tôi còn có sát chiêu nữa. Một khi sát chiêu của tôi tung ra thì ông không thể chống chọi được.”

Địa Ma Vương: “Anh còn muốn nói dối tôi? Muốn chết!” Địa Ma Vương đột nhiên tăng tốc.

Độc Lang hét lên: “Ra ngoài đi bảo bối, đã đến lúc phải xuất hiện rồi!”

Ngay khi vừa dứt lời thì một bóng đen đột nhiên xuất hiện trong mắt của Địa Ma Vương, nó hung mãnh xông thẳng về phía ông ta.

Trước khi ông ta có thể nhìn rõ thì cái bóng đen đã lao thẳng vào người ông ta và đè ông ta xuống đất.

Đối phương dường như có một lực lượng cường đại, Địa Ma Vương trực tiếp bị đề đến nôn ra máu.

Ông ta nhìn thật kỹ, vừa nhìn đã khiến ông ta gần như sợ hãi đến mức hồn phi phách tán. Không ngờ tới từ nãy đến giờ là một con hổ đã đè bẹp ông ta.

Đây không phải là một con hổ bình thường, mà là một con hổ to bằng cả con bò, trên thân hình nó có những văn rất mạnh mẽ, vô cùng dũng mãnh!

Cảm nhận được khí trong người nó thì dường như con Hổ Vương này đã bước vào cảnh giới Tuyệt Điện.

Hổ Vương bước vào cảnh giới Tuyệt Điện mạnh đến cỡ nào thì ai cũng rõ ràng….

Đây chính là sát chiêu của Độc Lang?

Mẹ nó, tên này đúng là có sát chiêu. Hổ Vương điên cuồng cắn Địa Ma Vương, sau đó tiếng la hét của Địa Ma Vương vang lên không ngớt.

“Anh ơi, cứu em với, cứu em với…” Địa Ma Vương nhanh chóng cầu cứu Thiên Ma Vương.

Thiên Ma Vương muốn đến để giúp đỡ, nhưng mà đã bị Diệp Huyền Trần ngăn lại.

Địa Ma Vương muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, vào thời khắc quan trọng thì một sức mạnh tiềm tàng bất ngờ bùng phát, ông ta đấm Hổ Vương sang một bên, nhân cơ hội đó chạy trốn đến bên cạnh Thiên Ma Vương.

Tại thời điểm này thì Địa Ma Vương đã không còn có thể dùng hai chữ “chật vật” để diễn tả nữa rồi.

Ông ta giống như là một người ăn xin trong số những người ăn xin!

Mà khi nhìn lại Hổ Vương thì nó lại không có chút nào bị thương, nó bị bị Địa Ma Vương đấm một cú nhưng mà cũng chỉ là hơi đau mà thôi, không có vết thương gì đáng kể.

Hổ Vương nhìn Địa Ma Vương bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, ánh mắt như muốn nói: “Dám đánh Hổ Vương, chuyện này còn chưa kết thúc!”

Độc Lang cười cười với Địa Ma Vương: “Tôi đã nói rồi, tôi có sát chiêu là do ông không tin thôi.”

“Giờ thì ông tin chưa, ông có kinh hỉ hay không, có ngoài ý muốn hay không?”

Địa Ma Vương thở hổn hển như một con bò, ông ta hận không thể xé xác Độc Lang ngay tại chỗ.

“Hừ, không đánh lại được thì tìm cứu binh, đây chính là tác phong của Bắc Tân Cương của các người sao? Tôi thay mặt người thiên hạ khinh thường các người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK