Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khoảng thời gian này Ưng Nhãn cũng lấy ra một chiếc bình rượu đeo hông, uống rất nhiều.

 

Ăn uống no say xong, Ưng Nhãn chùi mép nói: “Được rồi, đi, lên đường, đi gặp Thánh Chủ”

 

Lý Nghĩa Chính vội đáp: “Đúng rồi anh Ưng, cha mẹ em đâu?”

 

Ưng Nhãn nói: “Yên Tâm, tôi đã phái người đi trước một bước mang bọn họ đến Thánh địa rồi”

 

Lý Nghĩa Chính gật đầu: “Cảm ơn anh Ưng”

 

Ưng Nhãn dẫn bọn họ đi vào một đám cỏ chỗ bụi dậm gần dòng sông phụ cận, từ trong bụi cỏ ở bụi cây lôi ra một chiếc thuyền gõ.

 

Sau khi ném thuyền gỗ xuống, mấy người theo thứ tự lên thuyền.

 

Lý Nghĩa Chính cùng với Lý Nghĩa Hồng tự mình chèo thuyền, tốc độ của thuyền vô cùng chậm chạp.

 

Diệp Huyền Tân cảm thấy có chút không chờ được nữa, thế là dò hỏi: “Vì sao không sử dụng bùa chú không gian, trực tiếp đưa chúng tôi đến thẳng nơi đó.”

 

Ưng Nhãn cười nhạo một tiếng: “Thật không biết nên nói là anh ra vẻ thông minh, hay là thông minh quá sẽ bị thông minh hại”

 

“Chỗ không gian của Thần Chủ, vậy thì chắc chắn là không cung một chiều không gian với chúng ta rồi. Mà không ở cùng một không gian, làm sao có thể sử dụng bùa chú không gian được?”

 

Diệp Huyền Tân: “Ơ, không phải cùng một không gian sao?

 

Vậy đối phương đang ở chiều không gian nào?”

 

Ưng Nhãn: “Chuyện của Thần Chủ, làm sao tôi có thể biết cặn kẽ như vậy. Nếu như anh thực sự muốn biết, thì phải nỗ lực lên tên nhóc, chờ lúc nào hỗn thành Thần chủ giáo đến tầng cao, hình thức hộ pháp hoặc trưởng lão, tất nhiên là anh sẽ biết”

 

Diệp Huyền Tân cười lạnh trong lòng.

 

Hộ pháp, trưởng lão, tôi đều không để vào mắt.

 

Mục tiêu của tôi là diệt cái bọn anh gọi là “Thần Chủ’ !

 

Thuyền gỗ nhỏ chảy thuận theo dòng sông, không bao lâu đã tiến vào biển lớn mênh mông.

 

Diệp Huyền Tân nhìn lại đường ven biển, phát hiện đường ven biển ở nơi này rất lạ lẫm, có khả năng là không phải đang ở trong biên giới Đại Hạ.

 

Bùa chú không gian kia đến cuối cùng đã truyền chúng tôi đến nơi quái quỷ gì thế này!

 

Ở biển lớn mênh mông lại tiếp tục phiêu bạt thêm ba tiếng lênh đênh nữa, thì phía trước mới xuất hiện một cái chấm đen nhỏ.

 

Chờ tới gần, thình lình phát hiện ra cái chấm đen nhỏ kia là một chiếc quân hạm.

 

Diệp Huyền Tân liếc mắt một cái đã nhận ra chiếc quân hạm này, chính là chiếc quân hạm cỡ nhỏ “Hàng Hải Hào”, nó từng phục vụ cho chiến khu Bắc Cương, nhưng mà sau này đã lạc hậu, nên đã được xử lý.

 

Xử lý cho ai, đi tới nơi nào, Diệp Huyền Tân cũng không rõ ràng, thật không nghĩ tới, sẽ ở nơi này nhìn thấy nó.

 

Anh Ưng nói: “Tăng thêm tốc độ, lên trên quân hạm thì có thể nghỉ ngơi một hồi”

 

Diệp Huyền Tân nhíu mày: “Chiếc quân hạm này cũng là của Thần Chủ sao?”

 

Anh Ưng kiêu ngạo nói: “Đó là đương nhiên. Thần Chủ của chúng ta thần thông quảng đại, đừng nói là một chiếc quân hạm, đến ngay cả mẫu hạm hàng không cũng có thể phát cho anh được”

 

Diệp Huyền Tân suy nghĩ trong lòng, hẳn là người với danh “Thần Chủ” này thậm chí có thể vào cả nội bộ chiến khu Bắc Cương sao? Nếu không sao chiếc quân hạm này làm sao có thể lưu lạc vào tay của Thần chủ giáo được!

 

Được rồi, chuyện này nhất định phải điều tra đến cùng, tuyệt đối không thể buông tha bất kỳ một nhân vật khả nghi nào.

 

Lần này có lẽ Thần chủ giáo đúng rồi.

 

Thuyền gỗ nhỏ rất nhanh đã tới gần chiếc quân hạm kia.

 

Quân hạm thả thang dây xuống, mấy người thuận theo thang dây bò lên.

 

Quân hạm lớn như vậy lại trống rỗng, chỉ có hai thuyền viên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK