Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1390

Cô ta cởi giày cao gót và thay vở trong xe hoi.

Hai cái chân dài mịn cứ thế ẩn hiện trước Diệp Huyền Trân.

Không chỉ thế, Trần Hạ Lan còn cố ý vô tình “thở gấp”, không ngừng kêu nóng quá Đàn ông bình thường sớm đã không nhịn được.

Nhưng Diệp Tân không phải là một người đàn ông bình thường.

Anh đạp phanh, nổi giận nói: “Cút xuống!” “Nếu còn có làn sau thì cuốn gói xéo ngay lập tức?

Tran Ha Lan chết lặng.

Cô ta không ngờ rằng Diệp Huyền Tân sẽ từ chối lời dụ dỗ của mình.

Là sức hút của cô ta không đủ, hay ý chí của anh quá vững vàng?

Trong tiếng gầm đây phẫn nộ của Diệp Huyền Tần, Trần Hạ Lan xấu hổ bước xuống xe.

Nhìn thấy Diệp Huyền Tần dứt khoát đi thắng, Trần Hạ Lan cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nhìn tòa cao ốc của tập đoàn Diệp Linh ở phía xa, cô ta bồng bật khóc.

Vốn đi, tất cả mọi thứ của Từ Lam khiết nên thuộc về cô ta. Cô ta đáng lẽ phải là vợ của thân soái, chủ nhân đương nhiệm tập đoàn Diệp Linh, hạnh phúc mỹ mãn, thanh danh lừng lẫy Nhưng chỉ vì quá ái mộ hư vinh, cô ta lại chia tay với Diệp Huyền Trân.

Để rồi giờ đây bị tự trách và hối hận sâu sắc nhấn chìm tới choáng ngợp.

Năm ngày sau, tại nhà họ Thiên.

Cánh cửa phòng bế quan đã mở, hai bóng người vạm vỡ và cuồng đã bước ra ngoài. Đó chính là chiến thần Còn Luân và Thiên Hành Kiện.

Thiên Hành Kiện còn đẩy cả chiếc xe lăn mình từng sử dụng ra ngoài.

Một chưởng đập xuống.

Chiếc xe lăn lập tức vỡ tan tành. Thiên Hành Kiện của ngày hôm nay, Không chỉ tay chân được chữa lành, Thậm chí khi thế trên người cũng mạnh hơn so với ngày trước gấp mấy lần.

Cậu ta đã hoàn toàn tại sinh và trở thành một người khác.

Thiên Hành Kiện thở dài xúc động. Có thể đối lấy tất cả những thứ này, mọi khó khăn trước đây đều đáng giá “Đúng rồi, vua cha, hiện tại thực lực của con đang ở trình độ nào?”

Chiến thần Còn Luân cười thần bí: Đoàn thử xem?

Thiên Hành Kiện hơi suy nghĩ. Tông sư Chiến thân Còn Luân liếc mắt nhìn qua những người nhà họ Thiên, rồi chỉ vào tổng giáo đầu của họ. “Ông là một cường giả cấp tông sư”

Tổng giáo đầu vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, tôi đã là cao thủ tông sư. Chỉ còn cách cảnh giới Chiến Thần một bước.”

Chiến thần Côn Luân nói: “Được, vậy ông hãy dùng toàn lực, tấn công Thiên Hành Kiện.”

Chuyện này…

Tổng giáo đầu tỏ vẻ ngượng ngùng.

Thời điểm Thiên Hành Kiện khỏe nhất cũng chỉ vừa mới bước vào cấp tông sư Bây giờ ngay cả khi Thiên Hành Kiện đã được chữa lành, cậu ấy cũng không thể nào là đối thủ của mình được.

Nếu ông ta tung một đòn toàn lực, Thiên Hành Kiện sẽ chết. Làm sao bây giờ?

Vẻ mặt chiến thân Côn Luân có chút không vui. “Nếu để tôi thấy ông cố ý nhân nhượng, không dùng toàn lực tấn công, tôi sẽ giết chết ông ngay lập tức Tổng giáo đầu không còn cách nào khác, đánh phải gật đầu: “Vậy thì cậu chủ, tôi đặc toi.”

Thiên Hành Kiện cũng lo lắng.

Cậu ta chỉ vừa mới tỉnh dậy từ cơn đau dữ dội, toàn bộ cơ thể vẫn còn cảm giác không khỏe.

Mặc dù cậu ta không rõ bản thân đã hồi phục như thế nào, nhưng đối với cậu ta mà nói, có thể trở về trạng thái đỉnh cao đã là một mong ước xa vời.

Nhưng cho dù có khôi phục lại trạng thái chiến đấu đỉnh cao, cầu ta vẫn không phải là đối thủ của Tổng giáo đầu Nhưng cậu ta không còn nhiều thời gian để suy nghĩ nữa.

Tổng giáo đầu đã tấn công.

Thiên Hành Kiện chỉ có thể chống trả.

Tuy nhiên, sự phản kháng của cậu ta hoàn toàn vô dụng trước Tổng giáo đầu Tổng giáo đầu chỉ dùng một cú đấm đã đánh bay Thiên Hành Kiện.

Chiến thần Côn Luân tức giận mắng mỏ “Tổng giáo đầu, vừa nãy ông không dùng hết sức “Nếu ông dám nương tay, tôi sẽ giết chết ông ngay tại chỗ “

Tới đi” Tổng giáo đầu tràn đầy áy náy. “Cầu Thiên xin lỗi, tôi cũng rất bắt đặc đi Tiếp chiêu”

Thiên Hành Kiện lại một lần nữa bay lên trời.

Lần này, tổng giáo đầu đã ra tay toàn lực.

Nếu ông ta dám nhường thì không thể thoát khỏi ánh mắt của chiến thần Côn Luân.

Thiên Hành Kiến bị dõi cho đả kích như một gáo nước lạnh.

Không nghĩ tới Tổng giáo đầu đã nhường, mình vẫn không thể đỡ nổi một đòn của ông ấy.

Minh vẫn còn quá yếu.

Tổng giáo đầu tấn công một lần nữa, vẫn là một cú đấm khiến cậu ta bay lên trời.

Chiến thân Còn Luân “Phế vật, tiếp tục ” Hai từ phế vật nên thật mạnh vào trong dc Thiên Hành Kiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK