Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 811: Từ Lam Khiết bị bắt cóc.

Ngày giỗ của bố Mộ Quân Thiếu, đúng hạn mà tổ chức.

Ở nơi đây khách khứa ngồi đầy, lụa trắng bay phất phới Không ít nhân vật lớn ở thủ đô đều đến.

Đây là cơ hội cực tốt để tạo quan hệ với nhà họ Mộ, bọn họ không thể nào bỏ lỡ được.

Mẹ của Mộ Quân Thiếu, bà ta dẫn đầu xuất hiện với tư cách là thành viên trong gia đình.

Mặc dù bà ta đã trang điểm rất tinh tế, nhưng vẫn không che được khuôn mặt sưng húp.

Ở nơi trang nghiêm như vậy, từ trong đám đông thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng giễu cợt nhỏ.

Điều này khiến cho bà ta tức sôi gan, không cần nói cũng biết, bọn họ là đang cười nhạo bà.

Trong lòng bà ta càng căm hận Diệp Huyền Tân và người một nhà họ Ngô, quyết tâm phải lấy mạng của bọn họ!

Rất nhanh, Mộ Quân Thiếu cũng xuất hiện.

Sau lưng anh ta còn có một đội khiêng quan tài đi theo, khiến cho người khác mờ mịt không hiểu Bố của anh ta đã chôn cất được mấy năm rồi, đột nhiên anh †a lại mang quan tài đến làm cái gì?

Muốn đổi quan tài cho bố mình hay sao?

Mộ Quân Thiếu nhanh chóng giải đáp thắc mắc của mọi người: “Gần đây bố báo mộng cho tôi, nói rằng ông ấy ở dưới đó bơ vơ không nơi nương tựa, thật sự rất lạnh lão.”

“Vì thế, tôi đã tìm cho bố một nữ tỳ, giặt giữ chăm sóc, nói chuyện giải buồn cho ông Ấy”

Mọi người có chút trầm ngâm nhìn vào quan tài, trên mặt đầy vẻ ngưng trọng “Đây là Mộ Quân Thiếu muốn kết minh hôn cho bố anh ta đó.”

“Cậu nói xem, rốt cuộc trong cái quan tài kia là người sống hay là người chết “Suýt, lời này của cậu là có ý gì? Nhà họ Mộ anh ta chắc sẽ không dùng người sống để tùy táng đâu”

“Cái này có gì mà ngạc nhiên. Ông nội của Mộ Quân Thiếu cũng từng dùng người sống để hiến tế rồi: “Mẹ nó. Nhà họ Mộ quả nhiên lòng dạ độc ác mà. Chỉ là thương thay cho cô gái trong quan tài thôi”

Mộ Quân Thiếu sai người đặt quan tài bên cạnh phần mộ của bố mình, nói với chủ trì tang lễ: “Bắt đầu tang lễ đi”

Lúc này người chủ trì hô lớn một tiếng: “Giờ lành đã đến, mời ông Mộ thuận lợi mở rộng cửa, đón nhận nữ tỳ”

Nhạc đám tang vang lên.

Đội dỡ mộ chuẩn bị từ sớm lập tức tất bật làm việc, dựng sẵn tấm mái che, khai quật mộ của ông Mộ.

Đoàn người đứng dậy, cúi đầu, bày tỏ sự tiếc thương.

Mộ Thiếu Quân cũng quỳ trong tấm chiếu dành cho người thân, khóc lóc nức nở!

Mọi thứ, đều tiến hành như trong dự đoán.

Có điều không bao lâu sau, trong đám đông bỗng nhiên vang lên tiếng xôn xao.

“Hở? Các người mau nhìn kìa, hai người kia thật kỳ cục mà.”

“Đúng vậy đó, hôm nay là ngày giỗ đầu của ông Mộ, hai người đó lại mặc đồ đỏ cả người!”

“Cái tên cao lớn thô kệch đang gánh gì thế? Đừng nói với tôi là quan tài nhé.”

“Không phải là quan tài thì có thể là cái gì chứ!”Cậu Thiếu đã chuẩn bị một cỗ quan tài rồi, anh ta còn gánh một cỗ quan tài đến làm gì chứ?”

“Nhìn dáng vẻ thì người đến không tốt lành gì đâu.”

“Đợi đã, tôi biết anh ta, anh ta chính là Diêp Huyền Tân, ngày hôm đó chính là anh ta làm loạn hôn lễ của cậu Thiếu.”

“Chậc, tên này không nhanh trốn khỏi đầu sóng ngọn gió đi, sao lại chủ động tìm tới đây!”

Người đến chính là Diệp Huyền Tần và Độc Lang.

Cả người hai người là đồ đỏ vui tươi, vô cùng chói mắt giữa đoàn người mặc đồ đen hoặc trắng này.

Độc Lang còn khiêng một cỗ quan tài, càng trông có vẻ dở dở ương ương.

Nhìn thấy hai người này, Mộ Quân Thiếu và bà chủ tức sắp bể phổi rồi.

Nhà họ Mộ còn chưa tìm anh ta gây rắc rối, anh ta lại chủ động dâng lên tận cửa.

Trông có vẻ như là đến để quấy rối sao?

Thật đúng là khinh người quá đáng!

Cũng được, được lắm, hôm nay để hai người này ở lại, tế cho bố vậy.

Mộ Quân Thiếu đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào Diệp Huyền Tân: “Tên họ Diệp kia, tao thực sự đánh giá sự can đảm của mày còn thấp rồi, vậy mà mày còn dám tìm tới cửa để chịu chết”

“Sao nào, đây là chuẩn bị xong quan tài của mình rồi à?”

Mọi người chợt bừng tỉnh: “Ờ nhỉ, có thể bọn họ đến để nhận lỗi, cỗ quan tài kia, có lẽ là chuẩn bị cho bản thân.”

Diệp Huyền Tần liếc mắt nhìn Mộ Quân Thiếu, không thèm quan tâm đến anh ta, chỉ đi thẳng đến trước linh cửu Đội dỡ mộ đã quật mở phần mộ, để lộ ra quan tài ở bên trong.

Diệp Huyền Tân cầm lấy ba nén hương, bắt đầu nhóm lửa.

Đoàn người trở nên xôn xao.

Tên này muốn thắp hương cho ông Mộ kìa.

Quả nhiên là đến để xin lỗi nhận tội mà.

Có điều, với tính tình của nhà họ Mộ này, chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho bọn họ đâu.

Mà, một giây sau, động tác của Diệp Huyền Tần lại khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK