Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2297

Tổ Trùng Bạch Miêu: “..”

 

Tim tôi đau quá, anh nghĩ tôi thích nói đùa với anh lắm à.

 

Diệp Huyền Tân nói: “Được rồi, Tổ Trùng Bạch Miêu, bây giờ hãy ra lệnh cho trùng Đồng Tâm rời khỏi cơ thể của Trình Hạ Vũ đi”

 

“ừ”

 

Tổ Trùng Bạch Miêu gật đầu, tiếp đó sử dụng sức mạnh ý niệm để ra lệnh cho trùng Đồng Tâm tách ra khỏi cơ thể của Trình Hạ Vũ.

 

Hiện tại Tổ Trùng Bạch Miêu chính là chủ của trùng Đồng Tâm, thế nên nó không dám cãi lại lệnh.

 

Trình Hạ Vũ há miệng, nôn ra một ngụm máu đen, trong bãi máu có một con sâu nhỏ cỡ như con giòi, đây chính là trùng Đồng Tâm.

 

Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyên nhìn và rợn hết cả tóc gáy, tưởng tượng đến cảnh con sâu này trú ngụ trong cơ thể của Trình Hạ Vũ bấy lâu nay mà nổi hết cả da gà.

 

Mà Trình Hạ Vũ thì lại hớn ha hớn hở nhìn trùng Đồng Tâm: “Cái con trùng này thật là kỳ lạ, thế mà lại có thể bò lung tung trong cơ thể người như vậy nhỉ…”

 

Diệp Huyền Tân nhấc chân lên định giãm lên trùng Đồng Tâm.

 

Có điều Tổ Trùng Bạch Miêu lại lập tức ngăn cản Diệp Huyền Tân: “Từ từ”

 

Diệp Huyền Tân tò mò nhìn Tổ Trùng Bạch Miêu: “Làm sao vậy?”

 

Tổ Trùng Bạch Miêu: “Tôi cảm thấy tốt nhất là anh đừng giết trùng Đồng Tâm…nếu như anh còn muốn tìm kẻ hạ cổ để báo thù”

 

Diệp Huyền Tân hỏi: “Nói vậy là sao?”

 

 

Tổ Trùng Bạch Miêu vôi nói: “Đương nhiên, tôi không thể giúp không được đâu nhé, anh phải đồng ý với tôi một điều kiện”

 

Diệp Huyền Tân: “Haha, mày cảm thấy mày có tư cách để bàn điều kiện với tao à?”

 

Tổ Trùng Bạch Miêu: “Đừng nóng vội, chớ có nóng vội, có gì cứ từ từ nói. Anh cứ nghe xong điều kiện của tôi rồi hãng quyết định xem có đồng ý hay khong”

 

Diệp Huyền Tân: “Được rồi, nói thử điều kiện cảu mày xem nào, để tao còn từ chối tiếp”

 

Tổ Trùng Bạch Miêu: “

 

Nghe điều kiện xong thì lại từ chối tiếp, thế mẹ nó chẳng bằng anh từ chối luôn đi cho rồi.

 

Cái Con người này, cớ sao lại có thể không biết xấu hổ đến mức này cơ chứ!

 

Tổ Trùng Bạch Miêu thở dài thườn thượt, nói: “Tôi muốn mang Trình Hạ Vũ về lại Bạch Miêu”

 

Diệp Huyền Tân: “Tao không…”

 

Tổ Trùng Bạch Miêu vội lên tiếng cầu xin: “Trước tiên anh đừng vội từ chối như thế. Trình Hạ Vũ có dòng máu tộc Rồng thuần chủng, quả thật là chuyện rất quan trọng đối với tộc cổ trùng của tôi”

 

Thật không dám giấu diếm, gần trăm năm, thậm chí là sắp cả ngàn năm rồi, tộc cổ trùng chúng tôi càng ngày càng xuống dốc, sinh nở kế tục càng ngày càng thấp, thậm chí có rất nhiều chủng tộc đã vào diện nguy cấp, đã tuyệt diệt”

 

“Theo tốc độ hiện tại, bộ tộc cổ trùng chúng tôi không thể cố được trăm năm nữa thì sẽ lâm vào cảnh bị toàn diệt. Mà Miêu tộc dựa vào cô trùng bộ tộc tôi đây cũng sẽ dần dần biến mất trên thế giới này thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK