Chương 1180
Phụt Anh ta không khống chế được mà té ngã xuống đất.
Chết tiệt!
Chuyện gì đang xảy ra thế nào?
Tại sao anh ta không thể làm gì được, đầu óc lại trở nên mơ màng như thế?
Bóng người phía sau kệ hàng hóa kia đang chậm rãi bước ra Không phải Thần đẹp trai thì còn là ai được chứ?
Trên mặt anh nở một nụ cười lạnh lùng, khiết Huyết Vương nhìn thấy thì hoảng hốt Diệp Huyền Tân lạnh lùng nói: “Tôi nghe nói rằng Huyết Vương còn có một danh hiệu khác, được đặt tên là Độc Vương”
“Đường đường là Độc Vương thế mà lại bị người khác gài bẫy, hạ độc, thật đáng buồn cười”
“Tôi bị trúng độc sao? Chuyện này không thể nào! Những đường gân xanh bắt đầu nổi lên trên mặt Huyết Vương: “Trên đời này không có bất kì một loại chất độc nào mà tôi không thể phát hiện ra được.
Diệp Huyền Tân lại nói: “Thật sự không biết anh lấy đầu ra tự tin như thế”
“Nếu anh không trúng độc thì mau đứng dậy đánh một trận với tôi đi nào!”
Tôi Huyết Vương có cố gắng dùng sức tới mấy cũng không thể nào đứng dậy được.
Anh ta không thể nào chấp nhận việc mình thật sự đã bị trúng độc. “Là tôi đã đánh giá thấp Thương Lang rồi. Không ngờ độc thuật của Thương Lang vẫn còn ở trên điện Huyết Vương của tôi!”
“Tôi đã sớm nghe nói Thương Lang đã nghiên cứu ra một loại chất độc nhất trên thế gian này, nếu tôi đoán không lầm thì chính là chất độc này đúng không?”
Diệp Huyền Tần lắc đầu một cái: “Anh đã đánh giá Thương Lang quả thấp rồi.” wwww.av. mung ser “Loại chất độc này còn không thể lọt vào top ba ở Đại Cái… Cái gì cơ Huyết Vương khó tin nhìn Diệp Huyền Tân.
Chất độc này chính là một loại chất độc mà điện Huyết Vương không thể nào với tới được.
Có thể nói là ngay cả top ba ở Đại Hạ cũng không thể lọt vào.
Nói cách khác, độc thuật của điện Huyết Vương cơ bản chưa đủ tư cách để được xếp hạng ở Đại Hạt Ngay lúc này, Huyết Vương đã bị một cú sốc vô cùng lớn.
Diệp Huyền Tân nói: “Được rồi, không nói nhảm với anh nữa.”
“Người tự tiện xông vào căn cứ điểm của Lang Thương, giết không tha!”
Âm!
Huyết Vương vội vàng kêu lên: “Anh không thể giết tôi được.”
На Ha. “Nếu không có gì bất ngờ vậy thì chắc hẳn bây giờ vợ anh đa bị người của điện Huyết Vương bắt làm tù binh rồi đấy!”
“Nếu tôi còn sống vậy thì anh có thể dùng tôi để đổi lấy vợ mình.”
“Còn nếu tôi chết thì việc vợ anh phải chết là không thể nghi ngờ gì nữa”
Diệp Huyền Tân cười nhạt: “Chuyện này cũng không cần anh phải quan tâm.”
Huyết Vương hơi sững người. Theo như hiểu biết của anh ta thì mạng sống của vợ Diệp Huyền Tẫn còn quan trọng hơn cả mạng sống của anh.
Theo lý mà nói thì khi vợ anh gặp huy hiểm thì anh sẽ không nhịn được mà mau chóng đi cứu mới đúng.
Thế nhưng sao bây giờ anh lại bình tĩnh như thế?
Câu trả lời chỉ có một chính là anh đã sắp xếp ổn thỏa việc bên phía vợ mình.
Đáng chết, người của điện Huyết Vương đang gặp nguy hiểm!
Anh ta cố gắng hết sức, đưa tay lấy máy truyền tin ra muốn cảnh báo rằng người ở điện Huyết Vương đang gặp nguy hiểm.
Thế nhưng Diệp Huyền Tân sao có thể cho anh ta có được cơ hội này?
Anh giơ chân đá văng máu truyền tin đi, nhanh chóng khiến Huyết Vương hôn mê. Diệp Huyền Tần đi ra khỏi phòng lưu giữ báu vật.
Độc Lang vẫn luôn đứng ngoài cửa theo dõi: “Anh, tình hình sao rồi?”
Diệp Huyền Tân: “Tất cả đều đang nằm trong lòng bàn tay”
“Vậy thì tốt rồi.” Độc Lang cười cười, anh ta nhanh chóng lấy ra một gói thuốc lá: “Anh, mau lấy một điều, thả lỏng một chút.”
Diệp Huyền Tân cau mày: “Cậu có biết cho tới tận bây giờ tôi chưa từng hút loại thuốc lá này”
Độc Lang thở phào nhẹ nhõm: “Ha ha, em chỉ muốn thăm dò xem anh là Diệp Huyền Tần hay là Huyết Vương”
“Kỹ thuật diễn xuất của tên Huyết Vương kia vô cùng tốt, anh ta giả dạng thành anh khiến em không nhận ra chút sơ hở nào. “Nếu anh ta không đi làm diễn viên thì giới giải trí đã phải chịu một tổn thất lớn rồi.”
Diệp Huyền Tân: “Bớt nói nhảm đi. “Canh giữ Huyết Vương cẩn thận cho tôi, đừng để anh ta trốn được, cũng đừng để anh ta tự sát. Anh ta biết những bí mật liên quan tới điện Huyết Vương, những bí mật này vô cùng quan trọng với Đại Hạ”
“Bây giờ tôi phải đến bến tàu Giang Hải một chuyến để cứu chị dâu của cậu.”
Đượ!
c Bến tàu Giang Hải chính là bến tàu bỏ hoang ở biển Hoa Đông.
Nơi này quả thực vô cùng chênh lệch, hàng năm không có ai lui tới.
Bên cạnh bên tàu có ba bốn thanh niên đang ngồi câu cá.
Đêm hôm khuya khoắt thế này mà đến đây câu cá thì thật khiến người khác có cảm giác là lạ.
Một chiếc xe chậm rãi dừng lại bên cạnh họ.
Cửa xe nhanh chóng mở ra, Thiên Hành Kiện ngồi xe lăng xuống xe, tài xế cũng nhanh chóng ôm Tử Lam Khiết xuống xe.