Chương 1247
“Hừ, một tên người Nhật mà dám làm bậy ở Đại Hạ này à?”
“Hôm nay mày không thả đứa bé ra và dập đầu xin lỗi thì ông đây sẽ đánh cho mày vãi ra quần.”
“Không phải lôi thôi với chúng nó làm gì, ra tay luôn đi. Không dạy cho chúng nó một bài học, thì lần sau chúng nó còn lấn tới hơn nữa.
Yamano Ichiro cười gån.
Bên cạnh anh ta có hai chiến thần bảo vệ. Việc gì phải sợ đám người trần mất thịt này?
Anh ta lập tức ra lệnh: “Giết hết.”
Đại Thần và Nhị Thần lao vào đám đông, bắt đầu giết chóc.
Hai chiến thần kết hợp với nhau, sức mạnh không cản nổi.
Chưa đầy ba phút, đám đông vây quanh đã bị đánh gục, ngã như ngả rạ.
Yamano Ichiro bế Quân Quân, chạy thoát ra ngoài.
Cô giáo tuyệt vọng.
Những gia đình cho con học ở nhà trẻ này đều có cơ cấu cả.
Đứa trẻ bị bắt cóc mất ngay tại nhà trẻ, những người làm giáo viên như cô ấy không tránh khỏi bị phạt nặng.
Cô giáo luống cuống lấy điện thoại di động ra, gọi vào số của Từ Lam Khiết, thông báo cho cô việc này. Từ Lam Khiết đang bận bù đầu với công việc ở tập đoàn Diệp Linh, bỗng nhận được điện thoại từ cô giáo ở nhà trẻ.
Sau khi hay tin Diệp Niệm Quân bị bắt cóc, cô bỗng có cảm giác trời đất quay cuồng, đầu óc nặng trĩu, suýt thì ngã lăn ra đất.
Diệp Niệm Quân là mạng sống của cô.
Nếu như con gái có mệnh hệ nào thì Từ Lam Khiết không thiết sống nữa. “Báo cảnh sát, lập tức báo cảnh sát ngay!” Từ Lam Khiết cúp máy, vội vàng định bảo cảnh sát.
Nhưng, lúc này Thiên Hành Quân lại đột nhiên gọi tới.
Thiên Hành Quân: “Từ Lam Khiết, nếu không muốn Diệp Niệm Quân có bất trắc gì thì hãy lập tức đến chỗ tôi ngay. “Cái gì?” Từ Lam Khiết thảng thốt: “Cậu biết Quân Quân đang ở đâu?”
Thiên Hành Quân: “Tôi không biết, nhưng có thể một người bạn của tôi thì biết. “Ngoài ra, cảnh cáo chị không được báo cảnh sát. Nếu không đối phương giết con tin thì chị tự chịu trách nhiệm.”
Bop!
Cuộc gọi kết thúc.
Từ Lam Khiết không màng đến những chuyện khác nữa.
Cuống quýt phóng như bay đến Thiên phủ.
Giác quan thứ sáu mạnh mẽ cho cô biết.
Chắc chắn việc bắt cóc Diệp Niệm Quân có liên quan Thiên Hành Quân không bằng loài cầm thú, Quân Quân đến Thiên Hành Quân. là cháu ruột của cậu cơ mà, sao cậu nỡ ra tay được?
Phía bên này, hai vợ chồng Lý Khả Diệu và Từ Huy Hoàng bị Tam Thần cùng Tử Thần giữ chân đã một tiếng đồng hồ, không để họ đi cũng không cho họ gọi điện thoại.
Thấy đã quá giờ đón cháu, hai ông bà thực sự lo lắng phát điện.
Đang lúc không biết phải làm thế nào thì Tam Thần bồng nhận được một cuộc điện thoại bí hiểm.
Sau đó, hai người kia bỏ đi, không tiếp tục làm khó hai ông bà già nữa.
Tuy hai ông bà sinh lòng nghi ngờ, nhưng nhiệm vụ quan trọng ngay lúc này là đón Quân Quân. Họ vội vàng đến nhà trẻ Trí Tuệ, thì phát hiện nhà trẻ đã loạn cả lên.
Hỏi ra mới biết, Quân Quân đã bị người Nhật cướp đi. Hai ông bà lo lắng thót tim, mắt tối sầm lại rồi ngất ngay tại chỗ.
Từ Lam Khiết cuống cuồng đến nhà họ Thiên.
Nhà họ Thiên chăng đèn kết hoa, dán chữ hỉ rực rỡ, tưng bừng náo nhiệt.
Rốt cuộc người nhà họ Thiên đang làm gì vậy?
Từ Lam Khiết không có tâm trí đầu nghĩ ngợi những chuyện này, vội vàng bước vào trong đại sảnh.
Thiên Hàn Quân đang ngồi thưởng trà ở ghế chính. Từ Lam Khiết vừa mới đến đã sốt sang gặng hỏi: “Thiên Hành Quân, Quân Quân con gái tôi đâu? “Cậu mau hỏi người bạn kia của cậu xem rốt cuộc con gái tôi đã bị ai đưa đi rồi?”
Thiên Hành Quân cười bảo: “Không phải lo l “Cứ yên tâm, Quân Quân không sao hết. “Bạn tôi chỉ muốn đưa Quân Quân ra ngoài chơi để vun đập tình cảm thôi ấy mà.”
Từ Lam Khiết chau mày: “Vun đắp tình cảm với Quân Quân? Nghĩa là sao?”
Thiên Hành Quân đáp: “À, bạn tôi quý Quân Quân lắm, muốn làm bố của Quân Quân, chăm sóc cho con bé cả đời. “Nên làm như thế nào thì không cần tôi phải nói rõ ra chứ hả?”
Từ Lam Khiết hít vào một hơi khí lạnh: “Người bạn mà cậu nói là Yamano Ichiro?”