Diệp Huyền Tân nói: “Diệp Huyền Tân, chẳng qua là kẻ vô danh tiểu tốt mà thôi”
“Diệp Huyền Tân?” Ông cụ trâm tư suy nghĩ một lúc: “Ngược lại có chút quen tai, nhưng cụ thể thì tôi lại không thể nhớ ra được”
“Cậu muốn đổi vật tư gì?”
Diệp Huyền Tân: “Đổi thịt”
Được!
Ông cụ cười nhẹ: “Vừa đến chưa được mấy ngày, mà đã tích góp đủ Linh Thủy để đổi thịt, người trẻ tuổi thật tốt mà”
“Cậu muốn đổi bao nhiêu thịt?”
Diệp Huyền Tân: “Một trăm giọt Linh Thủy đổi lấy hai mươi cân thị Cái gì!
Tay ông cụ khẽ run: “Cậu vừa mới nói…một trăm giọt Linh Thủy? Thật hay đùa vậy?”
Diệp Huyền Tân móc bình sứ ra đưa cho ông cụ xem: “Lão tiền bối, ông nói xem là thật hay là đùa”
Khóe miệng ông cụ giật giật: “Một trăm giọt Linh Thủy, trước đây tôi còn không dám nghĩ tới. Càng huống chỉ mới có mấy ngày…”
“Người trẻ tuổi, cậu nói thật cho tôi biết, làm sao trong thời gian ngắn như vậy mà cậu có thể có được một trăm giọt Linh Thủy?”
Diệp Huyền Tân nói: “Đương nhiên là thu thập từng giọt từng giọt một.”
Ông cụ có vẻ không tin: “Người trẻ tuổi, cậu không cần phải lừa gạt ông già cổ hủ này. Theo lý thuyết mà nói, một đoàn đội thu thập Linh Thủy chỉ vừa vặn có thể lấp đầy bụng, cho dù có giàu có, cũng không có đến ba bốn giọt đâu.”
“Càng huống chỉ, nếu trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà có được một trăm giọt Linh Thủy, ma mới tin”
“Cậu nói cho tôi biết, những giọt Linh Thủy này có phải do cậu giết người rồi cướp đoạt từ các đội ngũ khác không?”
Diệp Huyền Tân khẽ mỉm cười: “Tiền bối Vực Trường, ông thân là Vực Trường, chẳng phải luôn theo dõi tình hình trong khu vực sao.”
Ông cụ gật đầu: “Đương nhiên”
Diệp Huyền Tân: “Nếu như tôi giết người rồi cướp Linh Thủy vậy thì bây giờ chắc hẳn ít nhất đã giết một trăm người.
Trong khoảng thời gian này, trong khu vực đã có một trăm người chết sao? Hơn nữa cả trăm người này đều là bị tôi giết chết sao? “
Ông cụ Vực Trường lắc đầ như quả thực cậu thu thập từng giọt…có phải cậu có phương pháp đặc biệt nào không, có thể cảm nhận được Linh Thủy, từ đó càng dễ dàng phát hiện vị trí của Linh Thủy”
Biết được điều này, khiến cho cảm xúc của Vực Trường trở nên kích động, hai mắt sáng quắc nhìn Diệp Huyền Tân.
Nếu như ông ta có thể học cách cảm nhận Linh Thủy, vậy chẳng khác nào giàu to rồi.
Diệp Huyền Tân nói: “Không có cách nào cả, chỉ có thể dùng mắt thường tìm kiếm từng giọt từng giọt một”
“Tiền bối Vực Trường, ông hỏi xong rồi chứ, bây giờ tôi có thể đổi thịt chưa?”
Vực Trường có chút thất vọng: “Vậy thì cứ đổi vật tư trước đi”
“Cậu thật sự muốn đổi hai mươi cân thịt?”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Đương nhiên.”
Vực Trưởng nói: “Cậu nóng lòng tiêu hao một trăm giọt Linh Thủy như vậy, chắc hẳn muốn làm Bách Phu Trưởng đi.”
Diệp Huyền Tân gật đầu thừa nhận.
Trên thực tế, điều này chỉ là một phần trong mục đích của anh mà thôi.
Anh đem một trăm giọt Linh Thủy đi đổi lấy thịt hết, còn có một mục đích quan trọng hơn.
Vực Trưởng nói: “Người trẻ tuổi, tôi nói thật với cậu nhé.
Muốn làm Bách Phu Trưởng không đơn giản như vậy đâu.