Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2125

Diệp Huyền Tần: “Bắt đầu từ giờ khắc chúng ta ký tên, hợp đồng cho thuê đã có hiệu lực, nơi này đương nhiên sẽ do chúng tôi sắp xếp.”

Tên mập mạp: “Hợp đồng? Hợp đồng cái rắm, mày lấy hợp đồng ra cho tạo xem một chút xem nào.”

Diệp Huyền Tần chỉ chỉ máy quay giám sát: “Máy quay đã quay được toàn bộ quá trình vừa rồi. Hơn nữa máy quay này của ông còn có độ phân giải cao, cho nên mỗi một chữ trên hợp đồng đều được quay rất rõ ràng.”

“Nếu như ông không công nhận, chúng tôi sẽ phải tố cáo ông đơn phương hủy bỏ hợp đồng”

Tên mập mạp liếc nhìn máy quay, sắc mặt nhất thời trắng bệch. Sao lại sơ ý bỏ qua máy quay đây.

Tên mập mạp suýt chút nữa định xóa đi video giám sát. Diệp Huyền Tần liên tục la to: “Được rồi, ông chỉ cần nói cho chúng tôi, có phải là Trương Nặc Thuỷ sai khiến ông làm như vậy không, chúng tôi sẽ không truy cứu tội ông đơn phương hủy bỏ hợp đồng.”

Tên mập mạp dừng bước, nói với Tống Thanh Nhàn: “Được, Tổng giám đốc Tống, nhìn vào tình bạn của chúng ta, tôi sẽ nói cho các người, cũng cảnh báo các người.”

“Không sai, quả thật chỗ này của tôi được Tổng giám đốc Trương Nặc Thuỷ thuê lại rồi. Hơn nữa Tổng giám đốc Trương còn nói, các người trả bao nhiêu tiền thuê, ông ta sẽ trả gấp đôi.”

“Tổng giám đốc Tống, đổi vị trí suy nghĩ một lát mà xem, nếu như chuyện này rơi vào trên người cô, cô nói xem cô có lựa chọn giống như tôi không? Vậy nên, kính xin cô hiểu cho tôi.”

Tống Thanh Nhàn tức giận nói: “Trương Nặc Thuỷ quả thật là khinh người quá đáng. Dưới cờ tập đoàn của ông ta có rất nhiều cao ốc văn phòng lớn còn trống, căn bản không cần thuê văn phòng từ bên ngoài.”

“Ông ta thuê toà nhà này chính là vì muốn đối chọi với chúng ta.”

Tên mập mạp nói: “Tổng giám đốc Tống, ông Trương còn nói ở trong điện thoại, ông ta thuê toà cao ốc này, là vì muốn làm trụ sở chính cho dự án của Michelle đấy.”

“Tôi nghe nói cô vẫn đang tranh quyền hợp tác trong dự án của Michelle với Quốc tế Hoàn Kỳ? Cô vẫn nên từ bỏ ý định này đi. Hiện tại Tổng giám đốc Trương đã xác nhận với người thực hiện dự án là bà Lộ Tây. Bà ta đang nghiêng về Quốc tế Hoàn Kỳ hơn, hai bên hợp tác gần như là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.” Diệp Huyền Tần giễu cợt: “Làm trụ sở chính cho dự án của Michelle? Ha ha, chỉ sợ cuối cùng ông ta sẽ mất cả chì lẫn chài mà thôi.”

“Ông ta không có tư cách hợp tác trong dự án Michelle, đến lúc đó toà nhà lớn này chưa chắc sẽ được thuê đầu, ông hãy cứ chờ mà lỗ vốn đi.”

Tên mập mạp hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tần: “Câm miệng, cái mồm ăn mắm ăn muối này. Nếu như Quốc tế Hoàn Kỳ của Tổng giám đốc Trương cũng không lấy được quyền hợp tác trong dự án của Michelle, vậy thì tôi thật sự không biết trên toàn thế giới còn có công ty nhà ai có thể giành được quyền hợp tác với bọn họ nữa đây?”

Diệp Huyền Tần: “Đương nhiên là tập đoàn Đạo Vương.”

Tên mập mạp xem thường: “Ở trong nước, có lẽ tập đoàn Đạo Vương có thể bắt tay với tập đoàn Michelle, nhưng nhìn ra quốc tế, vẫn là Tập đoàn Quốc tế Hoàn Kỳ có danh tiếng hơn. Nếu như tôi là người phụ trách của tập đoàn Michelle, tôi nhất định cũng sẽ chọn Quốc tế Hoàn Kỳ.”

Diệp Huyền Tần cười cười: “Vậy chúng tôi đành mỏi mắt mong chờ.”

Tên mập mạp: “Được, mỏi mắt mong chờ!”

Diệp Huyền Tần rời đi cùng với Tống Thanh Nhàn.

Tống Thanh Nhàn tức giận, cô cắn chặt răng: “Trương Nặc Thuỷ này, thật sự là khinh người quá đáng. Đốt cao ốc của chúng ta còn chưa tính, ngay cả chuyện chúng ta thuê một toà nhà cũng muốn phá rối… Ông ta như vậy là muốn dồn chúng ta vào chỗ chết đây mà.

Diệp Huyền Tần an ủi cô: “Yên tâm đi Thanh Nhàn, tất cả những khó khăn đều chỉ là tạm thời. Với lại mưa gió nhiều năm như vậy tập đoàn Đạo Vương cũng đã trải qua, những chuyện này cũng không xem là khó khăn gì.”

Tống Thanh Nhàn nói: “Anh Diệp cứ yên tâm, bất luận gặp phải khó khăn ra sao, tôi đều sẽ kiên trì không từ bỏ. Tôi chắc chắn sẽ không để cho công ty đóng cửa ở trên tay mình đâu.”

Điện thoại của Tống Thanh Nhàn bỗng nhiên vang lên.

Cô cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện là Trương Nặc Thuỷ gọi tới.

Diệp Huyền Tần cười lạnh nói: “Không nghi ngờ gì nữa, Trương Nặc Thuỷ gọi tới là để chế nhạo chúng ta.

Nhận máy đi.”

Tống Thanh Nhàn nhấn nút nhận cuộc gọi: “Trương Nặc Thuỷ, ông gọi điện thoại cho tôi làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK