Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2371:

 

Từ Lam Khiết trừng mắt nhìn ông chủ Triệu: “Tôi chỉ nợ ông một trăm bảy mươi lăm tỷ, mượn nhiều thể để làm gì chứ?”

 

Ông chủ Triệu: “Đúng vậy, cô chỉ nợ tôi một trăm bảy mươi lăm tỷ, nhưng cô nợ người khác rất nhiều đấy.” Ý ông là gì?

 

Từ Lam Khiết thấy khó hiểu.

 

Ông chủ Triệu ngoặc ngoặc ngón tay: “Các vị, mọi người còn ở ngoài cửa kì kèo gì nữa? Vào đây đi.”

 

Sau cuộc trò chuyện, một nhóm người lao vào như ong vỡ tổ.

 

Nhóm người này cũng giống như ông chủ Triệu, đều là nhà cung cấp hàng cho tập đoàn Diệp Linh.

 

Dường như Từ Lam Khiết đã ý thức được điều gì đó, mặt đỏ tại bừng lên.

 

Đây có vẻ là một rắc rối lớn rồi đây.

 

Nếu những người này giống như ông chủ Triệu, tìm đến tập đoàn Diệp Linh để đòi tiền vi phạm hợp đồng, thì số tiền sáu nghìn tám trăm tỷ đó thật sự chưa chắc đã đủ.

 

Khi nhóm các nhà cung cấp này bước vào, họ đều đồng loạt chào hỏi Daisy trước. “Chào buổi sáng cô Daisy.”

 

Daisy gật đầu: “Ừ, sáng sớm tinh mơ mấy vị ông chủ đến đây có chuyện gì vậy?”

 

Vài người trả lời: “Haiz, còn có thể làm gì nữa. Chẳng phải tập đoàn Diệp Linh nợ tiền chúng tôi sao, chúng tôi đến đây để đòi tiền.”

 

“Đúng vậy, bọn họ khất nợ tiền vi phạm hợp đồng đã lâu rồi, liên tục hỏi thăm mà không thèm nhắc đến, thật là quá đáng.”

 

“Bọn họ đã không đề cập đến chuyện tiền vi phạm hợp đồng rồi, vậy thì chúng tôi chỉ có thể đích thân chạy đến để nhắc nhở thôi.”

 

Daisy cười nói: “Vậy thì tốt, tôi không làm phiền các ông nữa, các ông cứ tiếp tục đòi tiền vi phạm hợp đồng đi” Ánh mắt của các nhà cung cấp hàng lần lượt đổ dồn vào Từ Lam Khiết. “Tổng giám đốc Khiết, buổi sáng tốt lành nhé. Từ Lam Khiết gật gật đầu nặng nề: “Ừm.

 

Cô chưa kịp nói gì thì nhà cung cấp hàng đã chen nhau mà nói. “Tổng giám đốc Khiết, tôi tin chắc có lẽ cô cũng đã biết rõ mục đích chúng tôi đến đây rồi, hy vọng cô đừng làm khó chúng tôi. “Đúng đấy tổng giám đốc Khiết, dựa theo tình hình hiện tại, tập đoàn Diệp Linh đã đến bước đường cùng rồi. Cô làm vậy thì đã bị coi là đơn phương chấm dứt hợp đồng, xin cô hãy trả tiền vi phạm hợp đồng”

 

“Tất cả chúng tôi đều là doanh nghiệp nhỏ, xin tổng giám đốc khiết có thể thương xót cho chúng tôi, mà nhanh chóng trả số tiền vi phạm hợp đồng cho chúng tôi, giúp công ty chúng tôi có thể hoạt động”

 

“Nếu không chúng tôi đều phải lâm vào kết cục giống như tập đoàn Diệp Linh.”

 

Cho dù tính khí của Từ Lam Khiết có tốt đến đầu thì lúc này cũng không thể nhịn nổi cơn tức nữa.

 

Cô tức giận nhìn những nhà cung cấp hàng: “Các ông chủ đầy, ngày thường bản thân tôi cũng không đối xử tệ với các ông, ít nhất cũng không phụ lương tâm của chính mình. Thế nhưng tôi không thể ngờ rằng, vào thời khắc quan trọng các ông đã không giúp đỡ tôi một tay thì cũng đành, nay lại đi giúp kẻ thừa cơ hãm hại “Chẳng lẽ các ông sợ gặp báo ứng, không sợ bị người đời khinh bỉ sao?”

 

Hầu hết các nhà cung cấp hàng không thay đổi sắc mặt, không hề có cảm giác hổ thẹn gì cả. Bọn họ đáp trả dồn dập quyết liệt “Tổng giám đốc khiết, lúc này cô còn nói chuyện này thì có ích lợi gì? Giao tình là giao tình, mua bán là mua bán, hai chuyện sao có thể trộn lẫn với nhau được?”

 

“Nghe ý cô nói, lẽ nào cô không định trả tiền vi phạm hợp đồng sao”

 

“Nếu cô muốn như thế, vậy thì thành thực xin lỗi, tôi chỉ có thể làm theo thủ tục pháp lý thôi.” Nói xong, thực sự còn có người móc điện thoại ra, chuẩn bị gọi cảnh sát. Từ Lam Khiết nghiến chặt hàm răng, giữa hai kẽ răng sắp chảy cả máu.

 

Trong số những nhà cung cấp hàng, chỉ có duy nhất một cặp chị em song sinh, vẻ mặt đầy hổ thẹn.

Họ đứng bên cạnh Từ Lam Khiết, hạ nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc khiết, tôi biết ngày thường có đối xử với chúng tôi không tôi, bây giờ chúng tôi làm như vậy, thực sự có chút vô ơn.”

 

“Chúng tôi cũng không muốn vậy đâu, thậm chí chúng tôi còn muốn giúp cô một tay. Thế nhưng…

 

Nói đến đây, ánh mắt sợ hãi của hai người liếc nhìn Daisy của tập đoàn Quỳnh Châu. Ý nghĩa mà ánh mắt biểu đạt đã rất rõ ràng: là Daisy đã ép bọn họ phải làm như thế. Từ Lam Khiết gật gật đầu với hai chị em sinh đôi, rồi nói nhỏ: “Tôi hiểu các cô mà.”

 

Cô liếc nhìn Từ Nam Huyên: “Nam Huyên, chị tính xem chúng ta cần phải trả cho họ bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng.”

 

Từ Nam Huyên lấy ra một chồng tư liệu, làm một phép tính đơn giản, rồi nói: “Lam Khiết, theo đó ước tính khoảng bảy nghìn tỷ. ”

 

Bảy nghìn tỷ…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK