Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2564:

 

Đầu To nói: “Ứng Nhãn, không biết cậu có từng nghe qua Chính nghĩ giả liên minh không?”

 

Chính Nghĩa Giả Liên Minh?

 

Ưng Nhãn lắc đầu: “Chưa nghe nói qua”

 

Đầu To nói: “Ừm, cậu chưa nghe nói qua cũng bình thường. Liên minh này chỉ có mười tiểu đội trưởng trong quân của tôi biết”

 

“Tôi với chín tiểu đội trưởng đã sớm liên minh thành công, mười tiểu đội chúng tôi tạo thành liên minh, trong đó khi bất kỳ một tiểu đội nào gặp họa thì chín tiểu đội khác phải ra tay hỗ trợ”

 

“Chúng ta đề phòng chính là đề phòng người dưới tay tạo phản”

 

“Kể cả Diệp Huyền Tân kia có mạnh hơn cũng có thể là đối thủ của mười tiểu đội sao? Phải biết mười tiểu đổi của chúng †a đều theo kịp Bách phu trưởng”

 

Ưng Nhãn vô cùng ngạc nhiên: “Anh Đầu To, quá khâm phục, lòng dạ của anh chúng tôi thật sự không thể đoán được”

 

Đầu To nói: “Chuyện này là tuyệt mật, nhất định không được để lộ ra ngoài. Đi ra, cậu đi đi, đừng ảnh hưởng tôi nghỉ ngơi.”

 

Được, được!

 

Ưng Nhãn rời đi, trong lòng có chỗ không cam lòng.

 

Trong lòng gã ta cầu nguyện, mong tốt nhất là Diệp Huyền Tân hay tạo phản đi, một khi Đầu To không chịu được, chín tiểu đổi khác sẽ giúp Đầu To ra mặt tiêu diệt Diệp Huyền Tân.

 

Gã ta cảm nhận được sự uy hiếp từ trên người Diệp Huyền Tân, loại người này nhất định phải bị diệt trừ!

 

Bất tri bất giác, sắc trời đã không còn sáng.

 

Sương bắt đầu lan tràn khắp nơi, tầm nhìn chỉ còn có chưa đến ba mét.

 

Đỗ Quyên nói: “Chủ nhân, chúng ta đi tìm linh thủy đi, hiện tại linh thủy cũng bắt đầu ngưng kết rồi Đi thôi.

 

Diệp Huyền Tân đứng dậy.

 

Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng cũng vừa nhận thấy ông già Trần Đức Tài đi sát theo sau lưng Diệp Huyền Tân.

 

Đỗ Quyên nói: “Chủ nhân, hay là chúng ta đi thu thập linh thủy ở chỗ cũ đi, lần này chắc chắn cũng có thể thu hoạch lớn”

 

Diệp Huyền Tân gật đầu: “Được”

 

Anh cảm giác được, phía sau có ba người đang theo dõi.

 

Nhưng thực lực của ba người này rất yếu, cũng không tạo ra uy hiếp gì với anh, Diệp Huyền Tần cũng không thèm để ý đến bọn họ.

 

Không lâu sau bọn họ đã đến Đảo Lão Địa Phương, Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng, Đỗ Quyên và Trần Đức Tài tìm kiếm bốn phía.

 

Diệp Huyền Tân và Thần Gốt thông tâm linh nói: “Thần Gốt, cảm nhận một chút gần đây có linh thủy không”

 

Thần Cốt trả lời: “Tôi có thể cảm ứng được nơi này bây giờ còn hơn cả buổi sáng. Nói cách khác, bây giờ còn có nhiều linh thủy hơn cả buổi sáng.

 

Diệp Huyền Tân: “Trước đó Đỗ Quyên nói, ban đêm sế chỉ ngưng tụ rất ít linh thủy, xem ra không phải là ngưng tụ linh thủy ít, mà là sương mù quá dày, bọn họ khó tìm linh thủy hơn, cho nên mới có cảm giác ít linh thủy đi”

 

Thần Cốt: “Hướng bốn giờ có ba giọt linh thủy”

 

Ba giọt linh thủy tụ thành một, đúng là khó tin.

 

Diệp Huyền Tân đi về phía ba giọt linh thủy, vừa lúc định thu thập lại thì lại thay đổi ý định.

 

Anh quay người nhìn về chỗ bí mật phía sau lưng: “Được rồi, đừng ẩn nấp nữa, tôi thấy các người rồi”

 

Đỗ Quyên, Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng cùng với Trân Đức Tài, cả bốn người đều kinh ngạc, vội vàng nhìn theo ánh mắt của Diệp Huyền Tân.

 

Ba người đi ra từ chỗ bí mật chính là ba đội viên dưới tay.

 

Đầu To.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK