Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1223

Thôi Đại Chí nghiến răng nghiến lợi nói: “Con mẹ nó Kiều Phong, cậu dám để bố cản đạn cho à, muốn chết đúng không!”

Đứng ở cửa, Kiều Phong nghe rõ ràng từng chữ một.

Kiều Phong bị dọa khiến mặt trắng bệch: “Tổng giám đốc ơi, tôi… tôi nói sai rồi.”

“Đúng rồi, đều do Thiên Hành Quân ép chúng ta đấy.”

“Tôi… tôi nghe theo lời của Thiên Hành Quân làm việc, phải để hắn ta nhận tội”

Thiên Hành Quân, đây chính là gia chủ nhà họ Thiên. Bố đường đường là chiến thần Côn Luân!

Thân phận và địa bị của hắn ta cao hơn tướng bình thường. Bây giờ cũng chỉ có hắn ta mới cứu được mình.

Hai mắt Thôi Đại Chí tỏa sáng.

Đúng vậy, sao anh ta có thể quên mất Thiên Hành Quân chứ.

Chắc chắn Thiên Hành Quân có thể bảo vệ bọn họ.

Thôi Đại Chí vội vàng nói: “Tôi nói thẳng, tất cả đều do Thiên Hành Quân ra lệnh sai chúng tôi làm.”

“Các người muốn truy cứu trách nhiệm thì cứ việc tìm Thiên Hành Quân.”

“Nếu các người không liên lạc được thì tôi có thể giúp.

Diệp Huyền Tần mỉm cười: “Buông anh ta ra, để anh ta gọi đi.”

Thiên Hành Quân đã sớm bị bắt vì tội “phá hoại hôn nhân quân đội.”

Thôi Đại Chí gọi điện cho Thiên Hành Quân.

Nhưng từ đầu đến cuối chẳng ai bắt máy.

Gọi mấy lần đều như vậy.

Mẹ nó, chuyện gì đây?

Thôi Đại Chí ôm mộng.

Diệp Huyền Tần lên tiếng: “Gọi không được à? Vậy hãy để tôi dẫn mấy người đi gặp hắn ta.

“Nhốt bọn họ vào chung phòng với Thiên Hành Quân.”

Đùng!

Não của Thôi Đại Chí lẫn Kiều Phong chấn động.

Nhất chung phòng với Thiên Hành Quân?

Thiên Hành Quân cũng bị bắt ư?

Bà nó, Thiên Hành Quân kia tối thiểu cũng là cấp Tướng rồi. Ai dám bắt hắn ta chứ! Thằng này lợi hại đến thế sao? Rốt cuộc bọn họ đã chọc đến nhân vật nào thế này! Trừ phi là tướng năm sao!

Thôi Đại Chí và Kiều Phong bị dẫn đi.

Ánh mắt của Diệp Huyền Tần dừng trên nhóm người tàn dư phe cánh của Thôi Đại Chí.

“Tôi nghe nói mấy người chỉ lấy tiền không làm việc, thậm chí tham nhũng không ít tiền của công ty.’ “Tôi khuyên mấy người mau trả gấp đôi số tiền tham nhũng kia đi.”

“Nếu không, tên của các người sẽ xuất hiện trên bàn công tác của Đội Điều tra Tội phạm kinh tế sáng sớm ngày mai đấy.”

Nhóm người tàn dư phe cánh của Thôi Đại Chí nhao nhao cúi đầu im lặng, xem như chấp nhận hình phạt.

Bọn họ không dám chọc giận người đàn ông trước mặt này.

Chưa bàn đến bối cảnh quân đội của anh.

Chỉ cần việc anh có thể bắt giam ông chủ Thiên Hành Quân. Nhiều đó cũng đủ răn đe bọn họ.

Diệp Huyền Tần nhìn các nhân viên kỳ cựu của tập đoàn Diệp Linh rồi nói: “Tôi cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng với tập đoàn Diệp Linh vượt qua bao khó khăn.” Bạn đang đọc tại truyen.one, chúc các bạn luôn vui!

“Không có mọi người thì tập đoàn Diệp Linh chẳng thể kiên trì tới hôm nay. Mọi người là cựu nhân viên đầy công lao của tập đoàn.”

“Lam Khiết à, anh muốn trích 5% cổ phần trong quỹ công ty để thưởng cho các cựu nhân viên này, em nghĩ sao?”

Từ Lam Khiết gật đầu: “Đương nhiên không thành vấn đề.”

Nhóm công nhân viên kỳ cựu kích động muốn khóc.

5% cổ phần, ít nhất cũng 17 nghìn 800 tỷ.

17 nghìn 800 tỷ tiền thưởng đấy… Ông chủ sao mà hào phóng thết “Ông chủ ơi, ông quá khách sáo rồi”

“Ông yên tâm, từ này về sau HIÌ chúng tôi sẽ cố gắng làm việc, @ quyết không phụ lòng tin của ông.”

“Mau nhìn kìa, cổ phiếu nhà tôi đạt tới giới hạn rồi. Bây giờ nhà tôi cũng có 5% cổ phần đấy, tối thiểu cũng 35 nghìn tỷ.”

“Mọi người mau đi làm việc thôi, tranh thủ có tiền thưởng gấp đôi.”

Đám người vội vã giải tán, tất cả đều đi làm việc: Từ Lam Khiết cũng vậy.

Nhưng Trình Hạ Vũ và Từ Nam Huyên lắng lặng ở lại.

Trình Hạ Vũ xốc tay áo của Diệp Huyền Tần lên nhìn cánh tay của anh.

Trên cánh tay là vết thương chẳng chịt như con giun.

Cô ấy sợ hãi che miệng: “Đúng là như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK