Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1337

Nhưng trên thực tế, nội tâm hắn ta đã sớm rối thành một đống.

Có rất nhiều dấu hiệu cho thấy trình độ phức tạp của chuyện ngày hôm nay đã vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn ta.

Thủ lĩnh sát thủ lạnh lùng nói: “Nếu các anh đã nhận ra chúng tôi đến vậy thì rất tốt…”

“Tôi khuyên các anh ngoan ngoãn phối hợp với bọn họ bằng không nhất định sẽ chết.”

Đại Ngưu cùng bốn người đồng bọn trố mắt nhìn nhau không biết làm sao.

Thủ lĩnh sát thủ tiếp tục từng bước một dẫn dắt: “Các anh có biết, bọn tôi chỉ là phụng mệnh vị kia đến giết đám người các anh.”

“Vào thời khắc mấu chốt bọn họ đã xuất thủ ngăn cản chúng tôi. Bằng không hiện tại các anh đã thật sự đi gặp diêm vương rồi.”
“Nếu đã bị vị kia để mắt đến thì các anh chỉ còn một con đường để đi, chính là nhờ hai vị kia cứu các anh một mạng.”

Thủ lĩnh sát thủ vì được sống mà không thể không lấy công chuộc tội, liều mạng lấy lòng Diệp Huyền Tần.

Đại Ngưu cùng bốn người đồng bọn nhỏ giọng thảo luận trong chốc lát, cuối cùng trầm giọng nói: “Tại sao vị kia lại muốn giết chúng tôi?”

Thủ lĩnh sát thủ nói: “Bởi vì các người đã biết quá nhiều chuyện.”

Đại Ngưu nghiến chặt hàm răng: ” Được, chúng tôi có thể nói thật mọi chuyện.”

“Có điều anh phải đảm bảo tính mạng của chúng tôi được an toàn.” Diệp Huyền Tần: “Không thành vấn đề”

“Nhắc đến chuyện năm đó.”

Đại Ngưu nói: “Bốn năm trước. đám người bọn tôi cũng chỉ là bốn vị thầy giáo bình thường, cũng chính là những kẻ trộm mộ trong miệng người đời.”

“Một ngày kia bọn tôi phát hiện ở hướng Đông Nam có một tòa lăng tẩm của một vị để vương”

“Lăng mộ của vị để vương kia rất rộng lớn, vừa nhìn một cái là đã biết bên trong nhất định có rất nhiều đồ tốt.”
“Tự nhiên tim chúng tôi đập thình thịch rất muốn đánh bạo đi vào.”

“Thế nhưng mới trộm được một lát, thì tự nhiên nơi đó bị một đống binh mã bao vây. Chúng tôi cũng theo đó mà bị bao vây bên trong.”

“Người dẫn đầu đội ngũ kia tự xưng là Diêm vương, nói những người dưới tay ông ta đều là âm binh”

“Hơi thở trên người người đó cực kỳ giống với những thứ kia âm binh kia. Nhất định bọn họ chính là thủ hạ của diêm vương.”

Thủ lĩnh sát thủ gật đầu.
Đại Ngưu lại tiếp tục nói: “Diêm vương uy hiếp chúng tôi bảo chúng tôi giúp ông ta mở lăng mộ vị để vương kia ra nếu không sẽ giết chết chúng tôi.”

“Trong tay những tên âm binh kia đều có vũ khí. Chúng tôi bất đắc dĩ phải đồng ý giúp ông ta đào lăng mộ của vị đế vương kia lên.”

“Sau đó toàn bộ tòa lăng mộ của vị đế vương kia đều bị ông ta tiếp quản. Chúng tôi không thể cầm từ bên trong ra một món đồ nào cả.”

Diệp Huyền Tần lấy hình Hòa Thân Vương ra hỏi: “Anh nói Diêm vương, có phải là ông ta hay không?”

Nhất thời Đại Ngưu trợn to hai mắt: “Không sai, chính là ông ta.” Diệp Huyền Tần cùng ông Sở hai mắt nhìn nhau, hiểu ý cười một tiếng.

Có ba sát thủ cùng đảm anh em của Đại Ngưu làm chứng.

Đủ để kết tội tử hình cho Hòa Thân Vương.

Diệp Huyền Tần nói: “Bốn người các anh có nguyện ý làm chứng cho chúng tôi hay không, chứng minh bốn năm trước Hòa Thân Vương, cũng chính là Diêm vương mở lăng mộ đế vương ra.”

Đại Ngưu lo lắng nói: “Chuyện này… thế lực của diêm vương rất mạnh, nếu đắc tội với ông ta…”

Diệp Huyền Tần: “Không sao, tôi có thể bảo vệ được đám người các anh”

“Anh lấy cái gì đảm bảo cho chúng tôi?” Đại Ngưu hỏi.
Diệp Huyên Tân lộ ra quân hàm Phong Vương trên vai: “Thật ra thì tôi chính là cường giả cấp Vương.”

Cường giả cấp Vương?

Bốn người anh em của Đại Ngưu có chút ngu người: “Rất lợi hại sao?”

Nơi này cực kỳ hẻo lánh, tin tức lại khép kín, Bọn họ cũng không biết đại lễ Phong Vương đã làm nên bao nhiêu chấn động. Tất nhiên cũng không biết cường giả cấp Vương có ý nghĩa như thế nào.

Ông Sở giải thích: “Cường giả cấp Vương là cường giả mạnh nhất trên toàn thế giới.”

Đại Ngưu nói: Các anh đừng có lừa gạt bọn tôi.’ “Cường giả mạnh nhất trên toàn thế giới là vị Thần Soái khí phách!”

Diệp Huyên Tân khẽ mỉm cười, tiện tay lấy ra ngọc bài kỳ lân màu tím: “Tôi còn có một thân phận khác.

“Thần Soái!”

Nhìn ngọc bài kỳ lân màu tím, Đám người Đại Ngưu đều kinh hãi.

Ngọc bài kỳ lân màu tím là vậy dành riêng cho Thần Soái.

Anh ta thật sự chính là Thần Soái!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK