Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1081: Bạch Mẫu Đơn ghen ty

Thượng Quan Hành Ngữ la to: “Tha cho tôi, cầu xin anh tha cho tôi”

“Tôi cho anh tiền, bao nhiêu cũng được”

“Ba nghìn tỷ, ba triệu tỷ, 15 triệu tỷ…”

“Xin anh tha cho, tôi sẽ dùng tiền để chuộc lấy mạng sống của mìn Diệp Huyền Tân nói: “Xin lỗi, tôi có hứng thú với lưỡi anh hơn là tiền”

“Đừng!” Thượng Quan Hành Ngữ gân cổ gào to lên: “Anh giết chết tôi đi, đừng cắt lưỡi tôi”

Tay chân anh ta đã tàn phế, chỉ khác con vật ở chỗ có thể nói chuyện mà thôi.

Nếu bây giờ ngay cả lưỡi cũng bị cắt đi thì có khác gì thú vật đâu!

Có điều, rõ ràng Diệp Huyền Tân sẽ không đồng ý với anh ta.

Anh ta mang đầy tội lỗi, vừa rồi còn nhục mạ Từ Lam Khiết.

Khiến anh ta chết một cách thoải mái là quá dễ dàng cho anh ta rồi.

Diệp Huyền Tân giơ tay chém xuống.

Đầu lưỡi của Thượng Quan Hành Ngữ lập tức bị cắt đứt Thượng Quan Hành Ngữ không ngừng kêu gào, nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh “Aaa..”

Diệp Huyền Tân cầm đầu lưỡi vừa bị cắt đứt của anh ta, nhét vào miệng anh ta, rồi nâng cảm anh ta lên Rầm một tiếng, Đầu lưỡi bị Thượng Quan Hành Ngữ nuốt vào.

Không quá nửa tiếng sau, đầu lưỡi sẽ bị tiêu hóa.

Cho dù muốn lấy ra cũng không được.

Diệp Huyền Tân lại giơ chân lên, đá văng Thượng Quan Hành Ngữ ra ngoài.

“Rác rưởi, không có tư cách ở lại nhà tôi.”

Xử lý xong xuôi, Diệp Huyền Tân mới quay đầu nhìn Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, em có hài lòng không?”

Từ Lam Khiết xoay người, tức giận nói: “Anh đã hồi phục rồi sao còn không nói cho.

em biết chứ “Anh có biết không, mấy ngày nay em lo muốn chết Diệp Huyền Tân vội vàng an ủi nói: “Lam Khiết, anh không lừa em, anh cũng là vừa mới hồi phục thôi”

Từ Lam Khiết nói: “Anh lừa quỷ sao”

Diệp Huyền Tân cũng cảm thấy lý do này có chút ấu trí, đành phải nói: “Lam Khiết, được rồi, đúng là anh đã hồi phục mấy ngày.

rồi”

“Có điều, anh là muốn che mắt kẻ thù, chứ không phải cố ý lừa em”

“Anh… anh thề, sau này không bao giờ lừa em nữa, nếu còn lừa em anh sẽ bị thiên lôi đáng…”

Từ Lam Khiết vội giơ tay che miệng Diệp.

Huyền Tân: “Câm miệng, không được thề độc như vậy”

“Em tin anh không phải cố ý lừa em”

“Bây giờ trước hết vẫn là nên tắm rửa sạch sẽ đi”

“Ôi, anh đánh cho những người này tàn phế, hơn nữa còn cắt lưỡi Thượng Quan Hành Ngữ, gia tộc Thượng Quan chắc chắn sẽ càng tấn công chúng ta mãnh liệt hơn.”

“Sau này nên làm thế nào đây”

Diệp Huyền Tân trấn an nói: “Yên tâm đi Lam Khiết, trời có sập xuống cũng có anh chống đỡ”

“Hiện giờ anh đã nghĩ ra cách để đối phó với gia tộc Thượng Quan rồi”

Hiện giờ bọn họ đã tạm thời an toàn, dưới sự khuyên bảo của Diệp Huyền Tân, Từ Lam Khiết lại tiếp tục làm việc.

Cô vừa đi, Diệp Huyền Tần lại trầm giọng nói: “Xuất hiện đi”

Bạch Mẫu Đơn lập tức mang người của tập đoàn sát thủ Tử Dạ đi từ bên ngoài vào.

Bạch Mẫu Đơn thở ngắn than dài, vẻ mặt có chút tuyệt vọng.

“Mẫu Đơn, cô than thở cái gì?”

Bạch Mẫu Đơn nói: “Trước kia tôi chỉ nghe nói vợ anh xinh đẹp.”

“Không ngờ hôm nay lần đầu tiên gặp, cô ấy còn xinh hơn cả tưởng tượng của tôi.”

“Chẳng trách cô ấy có thể khiến anh mê muội như vậy”

“Haiz, có lẽ cả đời này tôi cũng không thể so được với cô ấy”

Diệp Huyền Tân: “…

Từ Lam Khiết xuất thân từ một gia đình danh giá.

Khí chất trên người Từ Lam Khiết cũng không giống với người bình thường.

Diệp Huyền Tân vội nói sang chuyện khác: “Mẫu Đơn, giúp tôi xử lý những người này cho tốt”

“Nhân tiện, đưa Thượng Quan Hành Ngữ về gia tộc Thượng Quan”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK