Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1158

Hả?

Cho đến bây giờ Diệp Huyền Tần vẫn chưa biết là Từ Lam khiết mang thai.

Trong lòng của anh không hiểu, bị hù dọa đến nôn mửa sao?

Hay là sự buồn nôn của Thiên Hành Kiện đã lây nhiễm cho Lam Khiết rồi?

Thiên Hành Kiện bị đạp lăn trên mặt đất sắp tức điên lên rồi.

Bây giờ mình chính là Chiến thần Tề Thiên đó.Vậy mà tên này vẫn dám đánh lên mình sao.

Bị truyền ra ngoài thì mặt mũi của mình biết đề ở đâu!

Mẹ nó, hôm nay nhất định phải giết chết Diệp Huyền Tần.

Lần trước là do mình bị đánh lén thê thảm, sau đó sức mạnh cũng không ổn, nên mới thua anh ta.

Nhưng mà bây giờ, mình đã luyện đến tầng thứ bảy của Côn Luân thần công, đủ lên cấp Chiến thần.

Không cần sợ Diệp Huyền Tần nữa.

Cậu ta cắn răng nghiến lợi nhìn Diệp Huyền Tần: “Họ Diệp kia, anh quá phách lối rồi.”

“Hừ, ngay cả chủ nhân của anh cũng không dám tùy tiện động đến tôi, vậy mà tên chó connhà anh dám đánh lên tôi sao?

Cho đến bây giờ, Thiên Hành Kiện văn không biết Diệp Huyền Tần chính là Thần soái Chỉ xem anh là một học trò bên người của Thần soại.

Diệp Huyền Tần dở khóc dở cười: “Không dám động đến cậu? Chi là anh ta khinh thường động đến câu mà thôi.

F*ck!

Thiên Hành Kiện tức giận mắng: “Tôi của hiện tại đã không thể so sánh với tôi của trước đầy được nữa.

Bây giờ tôi đã luyện đến tầng thứ bảy của Còn Luân thần công sức mạnh đã đủ lên cấp Chiến thần .Tôi xử anh cũng giống như nghiền chết một con rệp thôi.

Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Tầng thứ bảy của Côn Luân thần công? Cũng không biết ngại mà dám mang ra khoe khoang sao?”

“Không biết xấu hổ!

Đây là anh ta muốn chết Thiên Hành Kiện rống giận, xông về phía Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tần đứng vững tại chỗ, gác một cánh tay ra sau lưng, một tay khác chuẩn bị nghênh chiến.

Thiên Hành Kiện càng tức giận hơn.

Nhìn động tác của Diệp Huyền Tần thì có vẻ anh ta chuẩn bị nghênh chiến với mình bằng một tay.

Rốt cuộc là anh ta xem thường mình đến mức nào!

Mẹ nó, hôm nay không phế bỏ một tay một chân của tên này thì mình không mang họ Thiên nữa!

Hai bên hết sức căng thẳng, bắt đầu chiến đâu!

Răng rắc, rằng rắc, rằng rắc, răng rắc Hai bên vừa đánh nhau thì một tiếng vang lanh lảnh vang vọng trong văn phòng.

Sau đó, cuộc chiến ngừng lại.

Một giây sau, bỗng nhiên Thiên Hành Kiện co quắp lại trên mặt đất.

Còn Diệp Huyền Tần vẫn đứng vững tại chỗ như cũ, không nhúc nhích nửa bước.

Thiên Hành Kiện cúi đầu nhìn tay chân của mình.Tay chân bị bóp méo theo một góc độ kỳ quái, cậu ta muốn động đậy một chút, nhưng vốn không làm gì được.

Hơn nữa sự đau đớn trong tim không ngừng ăn mòn đầu óc.

Thiên Hành Kiện cũng biết tay chân mình đã bị gãy.

Không muốn tin cũng không đượ!

c A!

Tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang vọng trong phòng làm việc thật lâu.

Không riêng gì sự đau khổ mà còn cả sự sợ hãi!

Diệp Huyền Tần chỉ dùng một tay, vừa đổi mặt, đã phế hết tay chân của Chiến thần Tề Thiên rồi!không thể nào Sao anh có thể làm được chứ Tôi chính là Chiến thần Tề Thiên đó, tu luyện đến tầng thứ bảy của Côn Luân thần công.

Sao có thể không chịu nổi trước mặt Diệp Huyền Tần như vậy chứ Là tôi quá yếu sao?

Không, là do Diệp Huyền Tần quá mạnh thôi.

Thực lực học trò của Thần soái đã lớn mạnh như thế.

Vậy bản thân Thần soái thì sao?

Diệp Huyền Tần nói đúng, không phải Thần soái không dám ra tay với mình mà là khinh thường ra tay.Vệ sĩ nghe tin chạy đến, nhìn thấy một màn này thì tặc lưỡi một cái.

Càng ngày họ càng cảm thấy mình thật bất tài ở công ty.

Ông chủ có thể đánh như vậy, còn muốn những người giữ an ninh như họ đến đây làm cái gì nữa.

Diệp Huyền Tần: “Đi mang tù binh đã bắt được mấy hôm trước đến đây.”

Đượ!

c Vệ sĩ vội vàng mang đám người Trương Nhất Thành đến.

Trương Nhất Thành nhìn thấy Thiên Hành Kiện đã bị phế thì da đầu lập tức nổ tung.

Mẹ nó, không phải Thiên Hành Kiện đã trở thành cao thủ cấp Chiến thần rồi sao?Sao bây giờ còn bị phát Cậu ta đã từng nói sẽ bảo vệ chúng tôi mà Bây giờ xem ra, bảo vệ cái rầm ấy!

Thiên Hành Kiện nhìn thấy bọn người Trương Nhất Thành thì đầu óc cũng choáng vắng.

Chẳng trách mấy ngày nay không gặp được anh ta, thì ra là đã bị Diệp Huyền Tần bắt được.

Lần này xong rồi, nhất định đám người Trương Nhất Thành sẽ nói hết chân tướng mọi chuyện ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK