Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2341:

 

Anh lo rằng đám người Hắc Lang sẽ bị tổn hại về mặt ý thức.

 

Cũng may mấy người Hắc Lang không yếu như Diệp Huyền Tân nghĩ, không bao lâu sau họ dần dần khôi phục lại ý thức, mấy người vẫn còn thấy khiếp sợ trong lòng.

 

“Mẹ nó, đám chó má này mạnh thật đấy”

 

“Vừa nãy tôi suýt chút nữa cũng muốn nổ cả sức mạnh tinh thần rồi”

 

“Một đám trùng cổ lắt nhắt suýt chút nữa giết hết cả mấy người, đúng là nực cười, nực cười!”

 

Thấy đám trùng cổ trước mặt, mấy người lại kinh ngạc lần nữa. Hắc Lang hỏi: “Anh, xác chết trùng cổ này chúng ta nên xử lí sao đây?”

 

Diệp Huyền Tân nói: “Mau đốt lửa thiêu đi, chú ý chút, đừng liên lụy tới xác chết ở đáy vực”

 

“Những xác chết này có vài cái là của người ở thôn lân cận, tìm ra thân phận của bọn họ thì mang trả lại cho thôn”

 

Hắc Lang: “Được, bây giờ tôi đi sắp xếp người tới thu dọn”

 

Diệp Huyền Tân nói: “Đi, chúng ta đi tìm tung tích của Đại Vu Miêu Kỳ”

 

Đi!

 

Mặc dù Đại Vu Miêu Kỳ sớm đã chạy trốn rồi, thế nhưng Diệp Huyền tần vẫn có thể dễ dàng truy đuổi được ra anh ta. Theo con đường truy đuổi, hơi thở cuối cùng của Đại Vu Miêu Kỳ biến mất ở chỗ đất cạnh con sông.

 

Mấy người Diệp Huyền Tân căn bản không cách nào phán đoán ra được phương hướng chạy trốn của Đại Vu Miêu Kỳ. Mấy người nhìn nhau, không biết phải làm sao.

 

Cuối cùng Diệp Huyền Tân dứt khoát dùng ý thức kết nối với Tổ trùng Bạch Miêu. Đại Vu Miêu Kỳ và Tổ trùng Bạch Miêu đều là Miêu tộc, Tổ trùng Bạch Miêu chắc có thể tìm ra được tung tích của đối phương.

 

Tổ trùng Bạch Miêu: “Có gì thì mau nói ra đi, tôi không có thời gian dây dưa với anh”

 

Diệp Huyền Tân: “Tao tìm lão tổ của Hắc Miêu, thế nhưng vừa nãy mất dấu rồi, tao muốn mày giúp tao xác định vị trí của ông ta”

 

Tổ trùng Bạch Miêu: “Hả? Lão tổ của Hắc Miêu? Lão tổ của Hắc Miêu mấy năm trước đã mất tích rồi, bây giờ mà chỉ định ra lão tổ của Hắc Miêu thì làm sao nổi”

 

“Bây giờ ông ta vẫn còn sống sao?”

 

Diệp Huyền Tân: “Đương nhiên, hơn nữa lại còn sống rất tốt, gần đây ông ta còn đang chuẩn bị xây dựng lại Hắc Miêu, thôn tính Bạch Miêu”

 

Lại có chuyện như vậy sao?

 

Tổ trùng Bạch Miêu vô cùng phẫn nộ: “Bất luận bỏ ra giá nào, nhất định phải giết chết ông ta”

 

“Bây giờ tôi phải dùng sức mạnh tỉnh thần truyền lên người anh, phán đoán phương hướng chạy trốn của lão tổ”

 

Được!

 

Diệp Huyền Tân cũng không nghĩ nhiều, mặc cho Tổ trùng Bạch Miêu khống chế cơ thể mình, ý thức của anh dần mơ hồ, cuối cùng là biến mất.

 

Không lâu sau, Diệp Huyền Tân tỉnh lại, anh vội vàng hỏi: “Có tìm thấy vị trí của lão tổ Hắc Miêu không?”

 

Tổ trùng Bạch Miêu nói: “Đương nhiên. Chắc hẳn ông ta chạy trốn theo mạch nước ngầm phía trước.”

 

“Bởi vì từ mạch nước ngầm dưới sống tôi ngửi được khí tức của Hắc Miêu. Nước nơi này đều đến từ thượng nguồn, lão tổ Hắc Miêu chắc là đang ở thượng nguồn!”

 

“Các người đi dọc theo dòng sông ngầm dưới lòng đất này là có thể đuổi được”

 

Được!

 

Diệp Huyền Trần ra lệnh: “Đi, Đại Vu Miêu Kỳ chắc là đã chạy trốn theo mạch nước ngầm, chúng ta đuổi theo mạch nước ngầm này”

 

Đến lúc này, Diệp Huyền Trần mới phát hiện đám người Độc Lang đang nửa quỳ trên mặt đất.

 

Diệp Huyền Trần cau mày: “Các người sao vậy? Tại sao lại quỳ xuống”

 

Độc Lang nói: “Anh, là bọn em vô dụng, để Đại Vu Miêu Kỳ chạy mất, bọn em có tội, bọn em nhận phạt.”

 

Diệp Huyền Trần cau mày nói: “Chuyện này không trách được mấy người, ngay cả tôi cũng không ngăn lại được Đại Vu Miêu Kỳ, huống chi là mấy người”

 

“Đều đứng lên đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK