Chương 1230
Diệp Huyền Tân nói: “Những lời tôi nói với võ sĩ quyền anh cấp mười vừa rồi cũng là những gì tôi muốn nói với anh”
Võ sĩ quyền anh cấp chín khom lưng chấp tay: “Tôi nhận thua.
Đám người ồ lên.
Chưa chiến đấu đã đầu hàng, đây là điều trước nay chưa từng xảy ra trong lịch sử ở sàn đấu quyền anh. Diệp Huyền Tần đã hoàn toàn khiến võ sĩ quyền anh kinh sợ.
Tiếp sau đó, võ sĩ quyền anh cấp tám, cấp bảy, cấp sáu. Đều chưa chiến đấu đã đầu hàng.
Mãi tới khi võ sĩ quyền anh cấp năm lên sàn mới có thể dừng lại cảnh tượng đáng sỉ nhục này. Võ sĩ quyền anh cấp năm nói: “Diệp Huyền Tần, anh cũng là đàn ông, có tư cách để tôi dốc toàn lực chiến đấu. Diệp Huyền Tân nhíu mày: “Sao hả?, anh không đầu hàng? võ sĩ quyền anh cấp năm nói: “Xin lỗi, trong từ điển của cuộc đời tôi, không hề có hai chữ đầu hàng!”
“Hơn nữa, anh cũng không có tư cách để tôi đầu hàng. “Anh đúng là có chút thực lực, nhưng, chỉ có thể đối phó với những võ sĩ quyền anh hạng yếu thôi. “Còn muốn đối phó với những võ sĩ quyền anh đẳng cấp thì anh vẫn còn kém xa.”
“võ sĩ quyền anh cấp năm là ranh giới giữa các võ sĩ. Tuy tôi và võ sĩ quyền anh cấp sáu chỉ cách nhau một bậc nhưng thực lực lại khác xa nhau một trời một vực…
Diệp Huyền Tần có chút không kiên nhẫn nói: “Được rồi, đừng có lải nhải nữa, tôi không có thời gian nói mấy lời vô nghĩa với anh. “Để tất cả những võ sĩ còn lại cùng ra tay đi, tôi giải quyết tất cả các người một thể luôn.”
Mẹ nó chứ! võ sĩ quyền anh cấp năm bị chọc tức muốn điên lên.
Ông đây có ý tốt muốn giải thích với anh cấp bậc của võ sĩ quyền anh để anh thức thời biết lượng sức mình.
Vậy mà anh lại nói ông đây lải nhải.
Thậm chí còn muốn các võ sĩ khác cùng ra tay.
Đây đúng là một sự sỉ nhục quá lớn. “Đi chết đi, tên khốn kiếp!” võ sĩ quyền anh cấp năm không chút do dự xông về phía Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tân vẫn như cũ đứng bất động tại chỗ, không hề có động tác gì.
Sau khi võ sĩ quyền anh cấp năm tới gần Diệp Huyền Tân, bỗng nhiên dừng lại sau đó ngã sõng soài xuống đất. Mũ cối rách nát, máu mũi điên cuồng chảy ra.
Tình trạng không khác biệt lắm với võ sĩ quyền anh cấp mười trước đó.
Ôi!
Con mẹ nó chứ
Vô số người kinh ngạc nhảy dựng lên. võ sĩ quyền anh cấp năm đã là một tay lão luyện trên sàn đấu rồi.
Thế nhưng anh ta ở trước mặt Diệp Huyền Tân lại không có chút sức lực phản kháng nào cả.
Thực lực của Diệp Huyền Tân lại một lần nữa khiến bọn họ mở mang tầm mắt
Mọi người đều đồng loạt kích động lên. Trận đấu quyền anh hôm nay đúng là đáng xem. bại.” Trọng tài thở dài nói: “võ sĩ quyền anh cấp năm, thất “Mời võ sĩ quyền anh cấp bốn lên sàn.” võ sĩ quyền anh cấp bốn lên sàn, vẻ mặt có chút nghiêm trọng.
Anh ta có thể nhìn ra được bản thân mình cũng không phải là đối thủ của Diệp Huyền Tần.
Anh ta dò hỏi: “Xin hỏi lời vừa rồi của anh nói có còn tác dụng không. “Anh cho phép những võ sĩ còn lại cùng ra tay!” Diệp Huyền Tần nói: “Đương nhiên lag còn tác dụng võ sĩ quyền anh cấp bốn nói: “Trọng tài, tôi xin phép được cùng võ sĩ quyền anh cấp ba, cấp hai và cấp một cùng nhau hợp tác chiến đấu!”
Trọng tài đáp: “Được.”
“Mời võ sĩ quyền anh cấp một, cấp hai, cấp ba lên sàn
Người phụ trách sàn đấu liên tục thở dài. Từ khi sản đấu được thành lập đến giờ chưa bao giờ đấu. gặp phải chuyện như vậy.
Không ngờ những võ sĩ quyền anh cấp một hai ba lại hợp tác cùng đánh một người.
Nếu truyền ra ngoài, thì sàn đấu còn mặt mũi nào chứ .
Tên nhãi họ Diệp này, hôm nay tới đúng là để dẹp tiệm. Người phụ nữ ở quầy đăng kí cũng cắn chặt đôi môi đỏ mọng.
Thực lực của tên nhãi này không thấp như cô ta tưởng. Anh mạnh như vậy, chắc hẳn lòng dạ cũng rất thâm sâu.
Lần này, cho dù phải để ông chủ của sàn đấu tự mình ra tay cũng phải mọi được tim anh ra. Cô ta bình tĩnh lại, đi tới khu vực làm việc tìm kiếm ông chủ của sàn đấu.
Rất nhanh sau đó, võ sĩ quyền anh cấp một, hai, ba đã lên sàn.
Trọng tài nói: “Hiện giờ các người có bốn người, cùng nhau khiêu chiến Diệp Huyền Tần, có ý kiến gì không?” Một tay võ sĩ quyền anh cấp kim cương lập tức tỏ thái độ: “Tôi không đồng ý! “Lấy nhiều đánh ít, lấy mạnh đánh yếu vi phạm nguyên tắc của tôi, tôi sẽ không đồng ý để họ cùng ra tay đâu!”
“Các người lần lượt ra tay đi, tốt nhất là phải thắng.”
“Nếu thất bại, thì tôi giúp các người rửa nhục!