Mục lục
Thần soái hộ quốc (full) – Diệp Vô Đạo (Diệp Huyền Tần) – Truyện tác giả: Chí Tôn Cẩu Thặng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyền Tân gật đầu, cũng không còn hỏi thêm về bùa không gian nữa.

 

Đợi đến lúc Thần Chủ giáo, đương nhiên tất cả chân tướng sẽ được tiết lộ.

 

“Chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Lý Nghĩa Hồng hỏi.

 

Diệp Huyền Tân gật đầu: “Bắt đầu đi”

 

Để đề phòng hai người này giở trò mánh khóe, Diệp Huyền Tân dùng kình khí trói chặt bọn họ lại, một khi bọn họ có biểu hiện bất thường, Diệp Huyền Tân có thể phát hiện ra ngay lập tức để phản ứng kịp thời.

 

Lý Nghĩa Hồng dùng sức bóp mạnh bùa không gian, bùa không gian lập tức bùng cháy hừng hực, ngọn lửa biến thành một con dao.

 

Con dao trong tay anh ta hung hăng chém về phía không gian trước mặt, không gian trước mặt lập tức bị rạch ra một vết nứt.

 

Không gian hỗn hoạn được giải phóng ra từ vết nứt, lập tức hút ba người bọn họ vào.

 

Diệp Huyền Tân chỉ cảm thấy hai mắt tối sâm, không nhìn thấy gì nữa.

 

Thế nhưng anh có thể cảm nhận được rõ ràng luồng không gian hỗn loạn xung quanh đang xé rách lấy cơ thể của mình.

 

Nỗi đau đó không khác gì với việc cắt thịt bằng một con dao cùn, Diệp Huyền Tân đau đến mức gần như ngã quy.

 

Anh chưa bao giờ nếm trải qua nỗi đau như vậy.

 

Cũng may loại đau đớn này không kéo dài bao lâu, trước mắt sáng lên, cơn đau cũng biến mất.

 

Anh mở mắt ra phát hiện mình đã đến một không gian khác.

 

Đây là một khu rừng già trong núi sâu, cây cối rậm rạp che khuất cả bầu trời, phía trước cách đó không xa còn có một con sông nước chảy cuồn cuộn.

 

Đây có phải là xuyên không gian không?

 

Quả nhiên thần kỳ.

 

Luồng không gian hỗn loạn gần như xé nát thân thể Diệp Huyền Tân ra thành từng mảnh, lúc này vẫn còn thấy đau, Diệp Huyền Tân ngồi trên mặt đất thở hổn hển, điều chỉnh lại trạng thái của mình.

 

Lý Nghĩa Chính hiếu kỳ nói: “Anh Diệp, anh có chuyện gì vậy?”

 

Diệp Huyền Tân giống như ý thức được điều gì đó, anh vội vàng nhìn ngó xung quanh.

 

Lý Nghĩa Chính, Lý Nghĩa Hồng đứng hai bên cạnh anh, cảm xúc ổn định, hô hấp bình thường, một chút cũng không giống bộ dáng như người vừa mới chịu đau đớn.

 

Trong lòng Diệp Huyền Tần lập tức dấy lên nghỉ ngờ.

 

Không gian vừa nãy hỗn loạn quá mạnh, mạnh đến nỗi chút nữa xé toạc cơ thể cảnh giới tiên ma của anh rồi.

 

Không gian hỗn loạn mạnh đến như vậy, theo lý thuyết thì đã sớm đem cơ thể hai anh em Lí Nghĩa Chính, Lý Nghĩa Hồng Xé nát rồi.

 

Nhưng sao trông bọn họ một chút cũng không có chuyện gì vậy.

 

Điều này không bình thường.

 

Không lẽ hai anh em thật ra thực lực bọn họ cực kỳ mạnh, chỉ là đang giả heo ăn thịt hổ.

 

Khả năng này cũng không lớn.

 

Diệp Huyền Tân hỏi dò: “Vừa nãy lúc xuyên qua không gian, hai người có cảm thấy đau không?”

 

Lý Chính Văn và Lý Nghĩa Hồng ngơ ngác nhìn nhau, mặt đầy nghi ngờ.

 

“Đau đớn? Có cái gì mà đau?”

 

“Chỉ là nháy mắt một cái, liền xuyên qua rồi, không có gì đau đớn cả”

 

Diệp Huyền Tân không dám tin, không gian hỗn loạn xé nát cơ thể như thế, tại sao bọn họ lại không cảm nhận được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK