Mục lục
Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim - Thanh_Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù Tô Tử Mạch đối với những kiểu giờ khắc nguy cấp này đã rất bình tĩnh và tự tin, nhưng thực lực của đối phương vẫn vượt quá sức tưởng tượng của Tô Tử Mạch.

Đối mặt với quả cầu lửa mà Tô Tử Mạch ném qua, Hầu sư huynh này chỉ thản nhiên đưa tay gạt quả cầu lửa này sang một bên, bản thân càng không một chút tổn hại.

Tô Tử Mạch thấy thế sắc mặt thay đổi đáng kể, phải biết rằng bây giờ nàng đã là một linh sư rồi, uy lực của quả cầu lửa so với trước đây cũng mạnh lên không ít.

Nhưng dù vậy vẫn bị Hầu sư huynh này nhẹ nhàng giải quyết như vậy, điều này có thể nói rõ tu vi của Hầu sư huynh này cách xa nàng.

Sau khi khẳng định được điều này Tô Tử Mạch đột nhiên có ý định rút lui, đánh không lại nên phải chạy trước rồi, chẳng lẽ còn muốn cùng với người ta liều mạng lấy trứng chọi đá sao?

Tô Tử Mạch cũng không phải loại người bảo thủ như vậy, thấy tu vi của đối phương mạnh hơn mình, Tô Tử Mạch trực tiếp đổi ý quay người rút lui.

“Các vị sư huynh, các huynh đừng để cho nàng ta chạy thoát.”


Thấy Tô Tử Mạch muốn chạy trốn, Liễu Như Băng ngay lập tức sốt ruột hét lên.

Lần này không dễ gì mới dụ được Tô Tử Mạch đến, nếu như lần này không thể giết được Tô Tử Mạch, vậy thì sau này Tô Tử Mạch chắc chắn sẽ có phòng bị.

Dù cho Liễu Như Băng có điên cuồng đến đâu, thì cũng không thể trực tiếp đưa người tới điện Thần Dược mà giết Tô Tử Mạch được.

Mấy vị sư huynh của Liễu Như Băng thấy thế nhanh chóng đuổi theo Tô Tử Mạch, Hầu sư huynh này ở phía trước hung hăng đánh một chưởng vào sau lưng Tô Tử Mạch.

Tô Tử Mạch cảm thấy có chưởng phong ở đằng sau lưng lao tới, nhưng lúc này nếu nàng xoay người lại đỡ hoặc né sang bên cạnh cũng đều sẽ ảnh hưởng tới tốc độ chạy trốn của mình.

Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch cố gắng cắn răng, quyết định tiếp nhận cú chưởng này.

“Đùng.”

Bàn tay của Hầu sư huynh hung hăng đập vào lưng của Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng mà dưới sự thúc đẩy của cú chưởng này tốc độ của Tô Tử Mạch cũng nhanh hơn vài phần, dĩ nhiên cũng để nàng chạy thoát ra được rừng rậm mà hướng về phía điện Thần Dược.

Đám người Hầu sư huynh vẫn muốn tiếp tục đuổi theo, Liễu Như Băng vội vàng ngăn lại nói: “Dừng lại, không cần đuổi theo nữa, nếu như để người của điện Thần Dược thấy là tiêu đời.”

Nghe vậy đám người Hầu sư huynh mới dừng lại, Liễu Như Băng mang vẻ mặt tức giận nhìn theo bóng lưng của Tô Tử Mạch đang chạy trốn.

Cơ hội tốt như vậy không ngờ vẫn để cho Tô Tử Mạch chạy thoát, có điều lần này nói chung cũng cho Tô Tử Mạch một chút giáo huấn.

Liễu Như Băng cũng không sợ Tô Tử Mạch đi tố cáo với điện Thần Dược, dù sao chuyện này cũng không có bằng chứng, chỉ cần nàng ta không thừa nhận Tô Tử Mạch nói gì cũng vô dụng.

Sau khi chạy thoát Tô Tử Mạch dùng tốc độ nhanh nhất để quay về điện Thần Dược, đang chuẩn bị về phòng dưỡng thương lại đúng lúc gặp được Bạch Lạc.

“Tô sư muội muội bị sao vậy? Sao lại bị thương rồi?”

Nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt và vết máu trên miệng của Tô Tử Mạch, Bạch Lạc không nhịn được mà quan tâm hỏi.

Tô Tử Mạch gật đầu nói: “Bạch sư huynh, vừa nãy ở bên ngoài muội không cẩn thận đụng phải vài tên lưu manh, bị bọn chúng đánh trọng thương rồi.”

“Cái gì? Vậy mà lại có người dám ở gần điện Thần Dược hành hung Tô sư muội. Muội nói cho sư huynh biết bọn chúng là ai, sư huynh đi tìm người thay muội dạy dỗ chúng.”

Bạch Lạc vẫn luôn thích Tô Tử Mạch, nhìn thấy Tô Tử Mạch bị người ta đánh trọng thương, là một đại sư huynh thì sao hắn ta có thể ngồi im không quản được.

Tô Tử Mạch lắc đầu nói: “Bạch sư huynh, không cần đâu, những tên lưu manh đó sau khi đả thương muội đã chạy đi rồi, không cần phí sức lực nữa.”

Tô Tử Mạch cũng không nói cho Bạch Lạc biết sự thật, bởi vì trong lòng Tô Tử Mạch đã âm thầm quyết định, thù này nàng nhất định phải tự tay báo.

Nghe Tô Tử Mạch nói vậy, Bạch Lạc vội vàng dìu Tô Tử Mạch vào phòng, đồng thời đưa cho Tô Tử Mạch ăn đan dược chữa thương.

Sau khi ăn đan dược, Tô Tử Mạch lập tức cảm thấy cơ thể hồi phục không ít, đồng thời cười với Bạch Lạc nói: “Bạch sư huynh, thật sự làm phiền huynh rồi.”

“Này, Tô sư muội không cần khách sáo như vậy với huynh, nhưng mà lần này muội bị thương cần phải nghỉ ngơi vài ngày, nhất định đừng lưu lại gốc bệnh, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.”

Tô Tử Mạch nghe vậy gật đầu nói: “Cám ơn Bạch sư huynh đã quan tâm, đúng rồi, có chuyện muội muốn xin chỉ bảo từ Bạch sư huynh.”

“Tô sư muội có gì muốn hỏi cứ việc hỏi, chỉ cần huynh biết tất nhiên sẽ nói cho muội, chưa nói tới việc chỉ bảo hay không.”

Tô Tử Mạch suy nghĩ một lúc, cuối cùng mở miệng nói: “Bạch sư huynh có biết làm như thế nào để mau chóng thăng cấp tu vi trong thời gian ngắn không?”

Ban đầu Tô Tử Mạch dưới sự huấn luyện của Dạ Ly Thần, trong vài ngày ngắn ngủi từ linh giả thăng cấp lên linh sư, đây cũng xem như là thành tích đáng kinh ngạc rồi.

Nhưng hoàn cảnh vừa rồi mới khiến Tô Tử Mạch tỉnh ngộ, thực lực càng cao càng tốt, bởi vì sẽ luôn có người mạnh hơn bạn.

Nếu như tu vi của Tô Tử Mạch có thể cao hơn một chút, thì hôm nay sẽ không bị người của Liễu Như Băng đánh cho thảm hại mà chạy.

Vì vậy bây giờ Tô Tử Mạch cực kỳ muốn nâng cao thực lực của mình, chẳng qua là trước đó đã làm phiền Dạ Ly Thần, lần này Tô Tử Mạch không muốn lại dựa vào Dạ Ly Thần nữa, cho nên mới nhờ tới Bạch Lạc.

Bạch Lạc nghe vậy nói: “Muốn thăng cấp tu vi đương nhiên là nhờ vào việc mỗi ngày tu luyện tích lũy từng chút một, chỉ cần công phu đạt đến tu vi tự nhiên sẽ thăng cấp thôi.”

Tô Tử Mạch có chút sốt ruột lắc đầu nói: “Bạch sư huynh, điều muội nói đến không phải cái này, muội muốn hỏi có đường tắt nào có thể thăng cấp tu vi trong thời gian ngắn.”

Bạch Lạc nghe vậy không nhịn được mà cau mày, thành khẩn nói với Tô Tử Mạch:

“Tô sư muội, chuyện thăng cấp tu vi này không thể nóng vội, có cái gọi là dục tốc bất đạt, bất cứ việc gì cũng phải theo trình tự đi lên từng bước từng bước mà đi, nếu tăng cấp quá mức rất dễ xảy ra chuyện.”

Nghe giọng điệu như vậy của Bạch Lạc Tô Tử Mạch cười khổ nói: “Bạch sư huynh, nỗi khổ tâm của huynh muội đều hiểu, đạo lý mà huynh nói muội cũng hiểu, nhưng quả thực cũng tồn tại cách nhanh chóng thăng cấp tu vi, muội chỉ muốn tìm hiểu một chút, cũng không chắc là sẽ đi thử.”

“Thì ra là như vậy à, cách đơn giản nhất để nhanh chóng thăng cấp tu vi đương nhiên chính là dùng một số đan dược đặc biệt rồi, ví dụ như tụ linh đan chính là cách thăng cấp tu vi phổ biến nhất, tuy nhiên cách này không có cách nào sử dụng trong thời gian dài, chỉ có lần sử dụng đầu tiên là hiệu quả tốt nhất.”

“Vậy ngoài cách sử dụng đan dược ra còn có cách nào khác nữa không?”

Phương pháp mà Bạch Lục nói Tô Tử Mạch đã biết từ lâu rồi, cái nàng muốn nghe là phương pháp khác.

Lúc này Bạch Lạc lại tiếp tục nói: “Ngoài cách dùng đan dược ra, phương pháp hơi phổ biến chính là đi thám hiểm cảnh giới, ở phía trên đại lục tồn tại không ít cảnh giới, trong những cảnh giới này khắp nơi đều có mai phục, nhưng cũng chứa nhiều cơ hội, nếu như người phúc trạch vững chắc gặp được cơ hội tốt, cũng có thể thăng cấp tu vi nhanh chóng trong thời gian ngắn.”


Nghe được lời này đôi mắt của Tô Tử Mạch sáng lên, phương pháp này nghe có vẻ rất hợp với nàng.


Nghĩ vậy Tô Tử Mạch hỏi: “Bạch sư huynh vậy huynh có biết có cảnh giới nào thích hợp với tu vi của muội để đi thám hiểm một vòng không?”


 


 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK