Tô Tử Mạch vừa nghe lời này không khỏi nở một nụ cười miễn cưỡng, từ sau lần trước Phượng Dao dùng băng vệ sinh mà mình cho nàng ấy để kiếm một món tiền lớn, Tô Tử Mạch đã nhìn ra thực chất bên trong Phượng Dao là một người mê tiền.
Nhưng mà gần đây Tô Tử Mạch tu luyện tiêu tốn cũng không ít, đúng lúc đang thiếu tiền. Nếu quả thật có mối làm ăn chỉ lời không lỗ, Tô Tử Mạch đương nhiên không ngại nhập hội.
Nghĩ tới đây Tô Tử Mạch mở miệng nói: "Phượng Dao tỷ tỷ, trước tiên tỷ nói sơ qua về cơ hội làm ăn này là gì, nếu quả thật có thể kiếm tiền ta đương nhiên sẽ không bỏ qua."
"Muội đi theo ta."
Phượng Dao cũng không giải thích quá nhiều với Tô Tử Mạch, mà là trực tiếp kéo Tô Tử Mạch đi, không lâu sau Tô Tử Mạch đã thấy được bốn chữ lớn ‘Sòng bạc tiến tài’.
"Phượng Dao tỷ tỷ, cơ hội làm ăn mà tỷ nói không phải là đánh bạc đấy chứ, ta lại không có hứng thú gì đối với trò này."
Là một người thế kỷ hai mươi mốt chuyển kiếp mà đến, Tô Tử Mạch hiểu rất rõ trò đánh bạc này trước đến giờ cũng không có người thắng, cái gọi là mười lần đánh bạc chín lần thua cũng không phải là nói đùa.
Nhưng Phượng Dao lại chỉ chỉ sang bên cạnh nói: "Tử Mạch muội muội, muội hiểu lầm ý ta, ta không bảo muội đi đánh bạc thật sự, chuyện này đối với muội mà nói tuyệt đối là làm ăn chỉ lời không lỗ."
Nghe nói như vậy Tô Tử Mạch nhìn theo hướng ngón tay Phượng Dao chỉ sang, chỉ thấy bên cạnh có một tấm biển lớn bên trên viết vài cái tên, ở cạnh tên còn có một dãy số.
Tô Tử Mạch vừa nhìn sang trong nháy mắt đã hiểu rõ, viết trên đó chính là mấy gia tộc của cuộc thi xếp hạng gia tộc lần này, mà dãy số phía sau kia chính là tỷ lệ cược cuối cùng gia tộc nào đoạt được hạng nhất.
Khó trách Phượng Dao sẽ dẫn nàng tới nơi này, nàng chính là người tham gia cuộc thi xếp hạng gia tộc lần này, thắng bại của cuộc thi đấu đương nhiên nằm trong tay Tô Tử Mạch.
"Tử Mạch muội muội, bây giờ chắc muội đã biết sự hao tâm tổn trí của ta rồi chứ. Dù sao cuộc thi xếp hạng gia tộc này cuối cùng muội chắc chắn đứng thứ nhất, không bằng chúng ta nhân cơ hội này tới đặt cược. Huống chi bây giờ tỷ lệ cược của muội còn cao như vậy, đây có thể là một ăn mười, buôn bán gì cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy nha."
Phượng Dao nói xong ánh mắt cũng trở nên sáng lên, Tô Tử Mạch thấy vậy không khỏi cạn lời một lúc, nhưng mà lời vừa rồi của Phượng Dao lại khiến nàng tỉnh ngộ.
Cuộc thi xếp hạng gia tộc này tổng cộng có năm gia tộc tham gia, nhưng tỷ lệ cược của Tô gia vẫn cứ cao hơn nhiều so với những gia tộc khác như vậy, có thể nói là vô cùng nổi bật.
Tô Tử Mạch không kìm được mở miệng than phiền: "Vì sao tỷ lệ cược của Tô gia cao hơn nhiều so với những gia tộc khác như vậy, ta thấy tỷ lệ cược của những gia tộc khác chênh lệch cũng không lớn, duy chỉ có Tô gia nổi bật như vậy, có phần cũng quá xem thường Tô gia rồi thì phải."
Lời này của Tô Tử Mạch vừa nói ra khỏi miệng, Phượng Dao cũng còn chưa kịp trả lời, bên cạnh đã có người giành nói trước: "Cô nương có phải ngươi mới tới nơi này của chúng ta hay không,Tô gia là gia tộc phế vật nổi tiếng, mọi khi cũng thường xuyên đội sổ, làm sao có thể so sánh với tứ đại gia tộc khác chứ."
"Đúng vậy nha, hơn nữa ta còn nhận được tin tức, lần này người Tô gia tham gia thi đấu còn là kẻ phế vật trong phế vật kia, hình như là vị tiểu thư vô dụng nhất tên Tô Tử Mạch đó. Ta thấy Tô gia chắc chắn cũng biết mình nhất định sẽ thua nên dứt khoát tùy tiện phái người đi ra làm nhân vật đi ngang qua sân khấu."
Tô Tử Mạch nghe được lời bán tán của mọi người bên cạnh sắc mặt không khỏi thay đổi. Những người này xem thường Tô gia cũng được nhưng lại dám nói nàng như vậy, chuyện này thì không thể nhịn được.
Chỉ thấy Tô Tử Mạch hít sâu một hơi nói: "Ta muốn đặt cược, ta đánh cược cuối cùng Tô gia có thể giành được hạng nhất cuộc thi xếp hạng gia tộc lần này."
Tô Tử Mạch vừa nói xong tất cả mọi người nhìn về phía nàng, thấy sự chú ý của mọi người đều bị mình thu hút, Tô Tử Mạch càng đầy chắc chắn nói: "Đúng rồi, ta đặt tiền cược một nghìn lượng vàng."
Vốn dĩ Tô Tử Mạch đặt cược vào Tô gia cũng đã làm cho người khác rất kinh ngạc, khi Tô Tử Mạch nói ra mấy con số một nghìn lượng vàng này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Tô Tử Mạch càng giống như là đang nhìn kẻ ngu vậy.
Vừa rồi mọi người đều đã nói rõ ràng như vậy nhưng Tô Tử Mạch lại vẫn đặt cược vào Tô gia nhiều tiền như vậy, việc này không phải là ngại nhiều tiền không chỗ tiêu sao.
Khi mọi người ở đây đều cho rằng Tô Tử Mạch điên rồi, Phượng Dao cũng theo đó mở miệng nói: "Ta cũng muốn đặt cược cuối cùng Tô gia giành được hạng nhất, ta đặt tiền cược hai nghìn lượng vàng."
Lúc này ông chủ của sòng bạc đã hoàn toàn sững sờ rồi, ông ta kinh doanh sòng bạc này nhiều năm như vậy chưa từng thấy cảnh này.
Trước kia cũng có tay cờ bạc chuyên chọn những cửa dưới có tỷ lệ cược cao đánh liều một phen, nhưng ông ta chưa từng thấy có người đặt cược vào cửa dưới nhiều như vậy, việc này nếu không thắng cược thì coi như thua lỗ nặng.
Mặc dù trong lòng ông chủ sòng bạc rất khó hiểu, nhưng mối làm ăn đưa tới cửa ông ta không có lý do gì không làm, hai người Tô Tử Mạch và Phượng Dao cộng lại những ba nghìn lượng vàng đấy.
Ai cũng biết xác suất Tô gia giành được hạng nhất gần như là số không, ba nghìn lượng vàng này nếu không ngoài dự đoán rất có thể chính là tiền của sòng bạc.
Sau khi Tô Tử Mạch và Phượng Dao đặt cược xong bèn nhanh chóng rời đi, cho đến lúc hai người rời khỏi những người trước sòng bạc đó còn đang không ngừng bàn tán chuyện này.
"Hai nữ nhân vừa rồi kia đúng là điên, lại đặt nhiều tiền như vậy vào Tô gia, ta thấy các nàng là bị ma ám."
"Hừ, vừa rồi cũng đã tốt bụng nhắc nhở mà các nàng còn mê muội không tỉnh ngộ như vậy, chờ lúc các nàng thua hết vốn gốc chắc chắn sẽ biết làm khác lẽ thường sai lầm đến mức nào."
Mọi người đều bày tỏ sự chỉ trích và khinh bỉ mãnh liệt đối với hành vi kích động như vậy của Tô Tử Mạch và Phượng Dao, chẳng qua là Tô Tử Mạch và Phượng Dao cũng sớm đã đi xa, cơ bản là lười nghe những lời này của bọn họ. Truyện Cổ Đại
"Tử Mạch muội muội, vừa rồi những người đó nói muội như vậy muội đừng để trong lòng."
Phượng Dao thấy dọc theo đường đi Tô Tử Mạch cau mày, không nhịn được lên tiếng khuyên bảo Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch nghe vậy cười nhạt một cái nói: "Phượng Dao tỷ tỷ, tỷ không cần lo cho ta, ta sẽ không vì ba hai câu của những người đó mà nổi giận. Chẳng qua là ta đang nghĩ vì sao cuộc thi xếp hạng gia tộc này không bắt đầu sớm chút, ta rất muốn mau chóng giành được hạng nhất đến sòng bạc lấy tiền, nhân tiện vả mặt bọn họ một chút."
"Ôi thật là mạnh miệng nha, khó trách vừa rồi thấy ngươi hơi quen mắt, hóa ra ngươi chính là Tô Tử Mạch tên phế vật kia của Tô gia."
Tô Tử Mạch vừa nói xong bên cạnh đột nhiên có người tiếp lời, Tô Tử Mạch nhìn theo hướng giọng nói truyền tới, người nói chuyện lại là Thi Vũ đại tiểu thư Thi gia.
Lúc trước Tô Tử Mạch từng có mâu thuẫn với Thi Vũ này, chỉ là lúc ấy Thi Vũ cũng không nhận ra Tô Tử Mạch chính là người Tô gia, đồng thời cũng là người đại diện Tô gia tham gia thi đấu cuộc thi xếp hạng gia tộc lần này.
Cho đến khi vừa rồi Thi Vũ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Tô Tử Mạch và Phượng Dao, lúc này Thi Vũ mới biết thân phận thật sự của Tô Tử Mạch, bèn trực tiếp bắt đầu giễu cợt Tô Tử Mạch.