Mục lục
Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim - Thanh_Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được lời nói của Dạ Ly Thần, sắc mặt Tô Tử Mạch lập tức trở nên kinh ngạc, người nam nhân lạnh lùng như Dạ Ly Thần cũng cảm thấy hứng thú với cỏ cây hoa lá, chẳng lẽ trong lòng Dạ Ly Thần vẫn tồn tại một công chúa nhỏ.

Lúc này Dạ Ly Thần nói với giọng điệu cầu khen ngợi: “Vi phu đã sớm muốn dẫn nàng đến Điện Lăng Vân rồi, chỉ là trước đó thời cơ chưa chín muồi, cho nên vi phu đã phải rút bớt thời gian tìm một mảnh đất ở Điện Lăng Vân để làm cái hoa viên này, không phải nữ tử các nàng đều rất thích các loại hoa màu sắc rực rỡ hay sao, vốn vi phu còn lo lắng phu nhân nàng không thích, nhưng bây giờ xem ra là vi phu lo lắng thừa rồi.”

Nghe thấy Dạ Ly Thần nói vậy Tô Tử Mạch không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng, nàng chưa bao giờ nghĩ Dạ Ly Thần sẽ vì nàng mà chuẩn bị nhiều thứ như vậy, phần tâm ý này quả thật là hiếm có.

Nhất là khi Dạ Ly Thần còn cố ý dùng giọng điệu hời hợt nói ra, trong lòng Tô Tử Mạch vô cùng cảm động, Dạ Ly Thần vậy mà lại có một mặt cẩn thận như vậy, xem ra về sau nàng phải đối với hắn tốt hơn mới được.


Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch cười nói với Dạ Ly Thần: “Được rồi, tấm lòng của ngài ta đã cảm nhận được rồi, nhưng mà nếu lần sau ngài muốn dẫn ta tới ngắm hoa thì cứ nói thẳng, cũng đừng có viện cớ cái gì mà có chuyện cần nói, mặc dù quan hệ phu thê của chúng ta không phải là thật, nhưng đối với người khác thì đúng là như vậy, mặc kệ là vì mặt mũi của ngài hay là vì cảm xúc của Bảo Bảo, ta sẽ cố gắng phối hợp với ngài.”

Dạ Ly Thần nghe xong những lời này, trong lòng không khỏi cảm thấy hơi mất mát, hai người rõ ràng đến con cũng đã có rồi, thế nhưng Tô Tử Mạch dường như vẫn không thể nào thực sự chấp nhận mối quan hệ của bọn họ, điều này lại khiến cho Dạ Ly Thần rất khó hiểu.

Đáng tiếc là Dạ Ly Thần cũng không biết Tô Tử Mạch vẫn luôn không thể buông bỏ, trước kia vào lúc nàng và Dạ Ly Thần lên giường thì nàng vẫn chưa xuyên vào cỗ thân thể này, tuy cùng Dạ Ly Thần lên giường chính là cỗ thân thể này nhưng cũng không phải là linh hồn hiện tại, trong lòng Tô Tử Mạch đúng là có chút không được tự nhiên.

Nhưng Dạ Ly Thần cũng không ép buộc Tô Tử Mạch, hắn nghiêm mặt nói: “Được rồi, nếu đã như vậy thì vi phu sẽ nói đến chuyện chính, mấy ngày nữa là đến sinh nhật của Bảo Bảo rồi, đây là lần sinh nhật đầu tiên kể từ lúc Bảo Bảo sinh ra, chúng ta thân là phụ mẫu nhất định phải chú ý, nàng có ý kiến gì không?”

Khi Dạ Ly Thần nói những lời này, Tô Tử Mạch cũng không thấy ngạc nhiên, sinh nhật của Bảo Bảo, người làm mẫu thân là nàng tất nhiên sẽ không quên, trước khi Dạ Ly Thần nói thì trong lòng Tô Tử Mạch cũng đã có kế hoạch rồi, vốn nàng vẫn còn do dự không biết có nên tìm Dạ Ly Thần bàn bạc hay không, nhưng không ngờ Dạ Ly Thần vậy mà lại chủ động nói chuyện này với nàng.

Nghĩ tới đây Tô Tử Mạch gật đầu nói: “Sinh nhật của Bảo Bảo tất nhiên không thể qua loa rồi, nhưng ta cảm thấy cần phải tôn trọng ý kiến của Bảo Bảo, ngài cũng biết tuy Bảo Bảo còn nhỏ tuổi, nhưng lại rất thông minh, bất kể là thân thể hay là trí não đều vượt xa một đứa trẻ bình thường, nếu làm lớn chưa chắc đã hợp ý của con, vậy nên tốt nhất vẫn là hỏi ý kiến của con.”

Những lời này Tô Tử Mạch cũng đã cân nhắc từ rất lâu rồi, tuy rằng Bảo Bảo mới vừa trong một tuổi, nhưng thoạt nhìn bề ngoài của thằng bé lại như đứa trẻ năm sáu tuổi rồi, còn về phần trí não của Bảo Bảo, đôi khi người lớn là Tô Tử Mạch còn cảm thấy xấu hổ.

Tất nhiên một yêu nghiệt như Bảo Bảo như vậy không thể đối đãi như một đứa trẻ bình thường được, phải tổ chức sinh nhật như thế nào cho Bảo Bảo tất nhiên là hỏi ý kiến của Bảo Bảo là ổn thỏa nhất.

Dạ Ly Thần nghe thấy vậy cũng gật đầu đồng ý nói: “Phu nhân, nàng nói không sai, vậy chúng ta cùng đi tìm Bảo Bảo thảo luận một chút, xem con nghĩ như thế nào?”

Sau đó hai người đã đi tìm Bảo Bảo, nói cho thằng bé biết mấy ngày nữa sẽ đến sinh nhật của nó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Bảo lập tức cười tươi như hoa.

“Phụ thân mẫu thân, hai người muốn tổ chức sinh nhật cho con sao?”

Nhìn dáng vẻ Bảo Bảo dường như có chút không dám tin, Tô Tử Mạch không khỏi cười nói: “Đương nhiên là thật rồi, loại chuyện này phụ thân và mẫu thân làm sao có thể lừa con được chứ, con nói xem con muốn chúng ta tổ chức sinh nhật cho con như thế nào?”

Nghe vậy Bảo Bảo đưa tay lên chống cằm trầm tư suy nghĩ, như thế đang nghiêm túc cân nhắc xem muốn cùng người nhà đón sinh nhật lần đầu tiên như thế nào. Ngôn Tình Nữ Phụ

Dạ Ly Thần và Tô Tử Mạch kiên nhẫn đứng chờ ở một bên cũng không thúc giục, qua một lúc lâu cuối cùng đôi mắt Bảo Bảo chuyện động nói: “Phụ thân, mẫu thân con nghĩ kỹ rồi, nhưng mà có phải chuyện gì hai người cũng sẽ đáp ứng con hay không?”

Nhìn vẻ mặt giảo hoạt của Bảo Bảo, Tô Tử Mạch hơi cảnh giác nói: “Sinh nhật của con đương nhiên chúng ta sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của con, nhưng không được đưa ra loại yêu cầu quá đáng, con phải nói ra trước để cho chúng ta nghe một chút.”

Bảo Bảo nghe thấy vậy cười nói: “Mẫu thân yên tâm, yêu cầu của con một chút cũng không quá phận, trong khoảng thời gian này con vẫn luôn ở trong Điện Lăng Vân sắp bị chán đến chết rồi, con muốn ra ngoài chơi vài ngày, yêu cầu này chắc không quá khó phải không?”

Sau khi nói xong ánh mắt Bảo Bảo lập tức nhìn sang Dạ Ly Thần, thừa dịp lúc Tô Tử Mạch không chú ý vụng trộm nháy mắt với Dạ Ly Thần.

Dạ Ly Thần nhìn thấy vẻ mặt của Bảo Bảo, trong nháy mắt đã kịp phản ứng lại, Bảo Bảo đây là đang tạo cơ hội cho hắn và Tô Tử Mạch ở chung một chỗ.

Ở trong Điện Lăng Vân Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, hơn nữa thường xuyên có việc cần Dạ Ly Thần phải giải quyết, nếu có thể đi ra ngoài đi chơi Dạ Ly Thần có thể cùng Tô Tử Mạch sớm tối bên nhau, đến lúc đó Bảo Bảo lại thức thời một chút tự nhiên sẽ có nhiều thời gian ở riêng với Tô Tử Mạch.

Nghĩ đến đây Dạ Ly Thần vội vàng phụ họa nói: “Bảo Bảo nói không sai, phu nhân, ta thấy chúng ta cứ đồng ý với Bảo Bảo đi, đợi đến sinh nhật của Bảo Bảo, chúng ta sẽ dẫn con ra ngoài chơi mấy ngày.”

Tô Tử Mạch thấy Dạ Ly Thần biểu hiện tích cực như vậy, không khỏi sững sờ, lúc trước vì muốn Tô Tử Mạch ở lại, Dạ Ly Thần còn lấy lý do thân thể Bảo Bảo chưa khỏi cần phải tĩnh dưỡng, nhưng bây giờ lại đồng ý mang Bảo Bảo ra ngoài chẳng phải lời nói trước sau mâu thuẫn sao?


Ngay lúc Dạ Ly Thần đang nghĩ phải giải thích như thế nào thì Bảo Bảo lại dành nói trước: “Mẫu thân, thân thể của con đã tốt hơn lúc trước rất nhiều rồi, nếu cứ nghẹn ở trong này mãi mới càng dễ xảy ra vấn đề ấy, nói không chừng đi ra ngoài được hít thở không khí tươi mới con lại tốt hơn thì sao.”


Dạ Ly Thần nghe thấy Bảo Bảo nói như vậy thì vội vàng gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, bây giờ tình huống của Bảo Bảo cần ra ngoài nhiều hơn mới có lợi, hơn nữa vi phu vẫn luôn ở bên người Bảo Bảo, nếu Bảo Bảo có vấn đề gì thì vi phu cũng có thể kịp thời ra tay chữa trị, sẽ không có chuyện gì đâu.”


Dạ Ly Thần và Bảo Bảo đều đã nói như vậy rồi, Tô Tử Mạch suy nghĩ một lát cũng gật đầu nói: “Được rồi, vậy thì cứ quyết định như vậy đi, đợi đến sinh nhật của Bảo Bảo, chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài chơi mấy ngày, còn về phần hành trình cụ thể thì cứ giao cho ngài sắp xếp đi.”


“Phu nhân yên tâm, vi phu nhất định sẽ tính toán thật tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK