"Không biết thứ tự trước sau gì sao? Dám nói chuyện với hội trưởng đại nhân như vậy, quả thật là không biết tốt xấu!"
Vẻ mặt Hạ Ứng lúc này cũng không vui, vừa nãy sau khi nhận ra thân phận của Tô Tử Mạch, trong lòng Hạ Ứng đang kìm nén cơn giận, sự xuất hiện của râu quai nón càng làm ông ta tức giận hơn.
Chỉ thấy Hạ Ứng tức giận nói với râu quai nón đó: "Các ngươi là ai? Theo quy tắc của Hội Luyện Khí Công, các ngươi đã đến muộn rồi, không có tư cách tham gia cuộc bình chọn lần này, mời các ngươi lập tức rời khỏi đây."
"Hừ! Không phải lão tử đang thương lượng với ông, ông chính là hội trưởng của Hội Luyện Khí Công đúng không? Ông nghe cho rõ đây, xung quanh Hội Luyện Khí Công này đã bị ta đặt phù chỉ trước rồi, chỉ cần ta châm lửa đốt phù chỉ lên, Hội Luyện Khí Công của ông sẽ lập tức bị san bằng, đám người các ngươi sẽ không ai chạy thoát được."
Lời này của râu quai nón khiến mọi người không khỏi thay đổi sắc mặt, Hạ Ứng lúc này cũng nửa tin nửa ngờ nói: "Ngươi bớt ở đây hăm dọa đi, tưởng lão phu sợ ngươi chắc?"
Thấy Hạ Ứng không tin, râu quai nón trực tiếp rút ra một lá phù chỉ, vứt lá phù chỉ xuống dưới đất trước mặt mọi người.
"Phựt!"
Chỉ nghe một tiếng phựt lớn, một quả cầu lửa hừng hực bốc lên, tuy quả cầu lửa này không lợi hại bằng thuật hỏa cầu lúc trước Tô Tử Mạch dùng phù chỉ phóng ra, nhưng như vậy cũng thấy được uy lực của cấp linh thánh.
Vẻ mặt râu quai nón lúc này đắc ý nói: "Bây giờ các ngươi nhìn rõ rồi chứ? Những phù chỉ giống như vậy xung quanh Hội Luyện Khí Công cũng có hơn trăm lá, nhiều phù chỉ như vậy, nếu như đốt lên cùng lúc, vậy thì hậu quả cũng không cần ta nói nữa."
Mọi người cuối cùng cũng chịu tin lời của râu quai nón, thậm chí có người còn bắt đầu chủ động thúc giục Hạ Ứng ứng.
"Hội trưởng đại nhân, hay là ngài mau giúp hắn ta tăng thuộc tính khí hồn đi, bọn ta không muốn chết đâu."
"Đúng đó, bọn ta từ bỏ cơ hội lần này, ngài cho hắn ta vào vòng trong luôn là được rồi."
Tuy những người này đều đến vì khí hồn, nhưng khí hồn này chẳng qua chỉ là vật ngoài thân so với cái mạng nhỏ của họ mà thôi.
Râu quai nón quan sát phản ứng của tất cả mọi người, vẻ mặt ngày càng đắc ý hơn, còn Hạ Ứng lại bắt đầu cau mày chặt hơn.
Đối mặt với tình huống này ông ta cũng không có cách nào hay hơn, vào lúc ông ta chuẩn bị thỏa hiệp, Tô Tử Mạch bỗng nhiên đứng ra nói: "Đợi đã, vừa rồi các người nói từ bỏ cơ hội lần này, đều là thật sao?"
Sự xuất hiện bất ngờ của Tô Tử Mạch khiến mọi người kinh ngạc, vừa rồi Tô Tử Mạch rõ ràng đã bị đuổi đi rồi, sao bây giờ lại chạy đến đây?
Hạ Ứng nhìn thấy Tô Tử Mạch trong lòng ông ta cũng rất tò mò, nhưng dưới tình huống bây giờ cũng không rảnh để hỏi nhiều, Tô Tử Mạch lúc này nói thẳng với Hạ Ứng: "Hội trưởng đại nhân, vừa nãy những người này đã chính miệng nói từ bỏ cơ hội lần này, vậy nếu ta giúp ông đuổi mấy người này đi, vậy thì người được chọn có thể tăng thuộc tính khí hồn này sẽ là ta, ông thấy thế nào?"
Hạ Ứng còn chưa kịp mở lời, râu quai nón bên cạnh đã tức giận nói với Tô Tử Mạch: "Nha đầu thối nhà ngươi ở đâu chui ra vậy? Ngươi có nghe thấy những lời vừa rồi của lão tử không? Ngươi chán sống rồi sao?"
Tô Tử Mạch nghe xong vẻ mặt khinh thường đáp: "Đương nhiên bổn tiểu thư nghe rõ rồi, không phải ngươi muốn uy hiếp bọn ta sao? Ngươi có giỏi thì ngươi khởi động số phù chỉ đó đốt cả Hội Luyện Khí Công này đi, nếu ngươi không làm được thì ngươi là con chó."
Râu quai nón vừa nghe thấy lời này lập tức giận run người nói: "Lẽ nào lại như vậy được, ngươi tưởng lão tử không dám thật sao?"
"Đại ca đừng manh động, không thể muốn đốt là đốt đâu."
"Hội trưởng đại nhân ngài mau đuổi nữ nhân này đi đi, bọn ta không muốn chết đâu mà."
Mọi người nghe Tô Tử Mạch khiêu khích râu quai nón như vậy lập tức cuống cuồng lên, nhưng Hạ Ứng lúc này bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, nghe theo lời của Tô Tử Mạch nói: "Vị cô nương này nói đúng lắm, cả đời này lão phu chưa từng bị người ta uy hiếp chịu khuất phục, nếu là chuyện lão phu không muốn làm thì chắc chắn không có ai có thể ép buộc lão phu được, ngươi có bản lĩnh thật thì trực tiếp ra tay đi."
Râu quai nón thấy ngay cả Hạ Ứng cũng nói như vậy chợt sửng sốt, mục đích của hắn ta là có được khí hồn, không hề muốn đốt Hội Luyện Khí Công thật.
Nhưng chuyện đã đến nước này nếu hắn ta còn không đốt thì cũng nhát gan quá rồi, nghĩ đến đây râu quai nón nghiến răng nói: "Được, là các người ép ta, vậy mọi người cùng nhau chết đi."
Sau khi nói xong râu quai nón nhắm mắt lại khởi động ý nghĩ, chuẩn bị khởi động những phù chỉ đã đặt sẵn bên ngoài, mọi người nhìn thấy vội vàng phóng linh lực làm vòng bảo vệ, có người còn nằm bò trốn dưới bàn.
Nhưng ngay sau đó lại không có bất kỳ chuyện khác thường gì xảy ra, râu quai nón mở mắt ra thấy mọi thứ vẫn như cũ cũng ngỡ ngàng, cho dù uy lực của những phù chỉ đó không đủ cũng không đến nỗi không có chút động tĩnh nào chứ!
Vào lúc mọi người đều đang ngỡ ngàng, Tô Tử Mạch bỗng nhiên giơ tay xé một đống phù chỉ nát bét vứt trên mặt đất, nhìn thấy số phù chỉ này râu quai nón không khỏi kinh ngạc nói: "Hóa ra là ngươi trộm phù chỉ của ta."
"Hừ! Chẳng qua ta nhìn thấy người nào đó đang muốn làm chuyện xấu, tiện tay đem số phù chỉ này đến đây mà thôi, số phù chỉ này bị ta xé nát hết rồi, sợ là âm mưu của ngươi cũng không thể đạt được."
Vẻ mặt râu quai nón lúc này xám xịt, còn Hạ Ứng cũng khôi phục lại tinh thần, vừa giơ tay ra vài tia sáng màu xanh da trời cũng lóe lên, râu quai nón và vài thuộc hạ của hắn ta cũng bị đánh ngã xuống đất.
Tu vi của mấy tên này rất tầm thường, chính là muốn dựa vào số phù chỉ này để có được lợi lộc, vừa rồi Hạ Ứng cũng sợ làm liên lụy đến người khác mới không ra tay.
Sau khi nhìn thấy Tô Tử Mạch đã xé nát số phù chỉ này, lúc này ông ta mới lập tức ra tay chế ngự toàn bộ những người này.
Mọi người nhìn thấy nguy cơ đã được loại bỏ lập tức thở phào nhẹ nhõm, sau đó bèn khen ngợi Hạ Ứng hết lời.
"Hội trưởng đại nhân quả nhiên lợi hại, vừa ra tay đã chế ngự được mấy tên xấu xa này."
"Đúng vậy, nếu hội trưởng đại nhân không ra tay bây giờ không chừng chúng ta đã bị chôn vùi trong biển lửa rồi, hội trưởng đại nhân đúng là ân nhân cứu mạng của bọn ta."
Những người này liên tục nịnh nọt lấy lòng Hạ Ứng, nhưng lại không thèm nhìn Tô Tử Mạch lấy một cái, vừa rồi rõ ràng là công lao của Tô Tử Mạch lớn nhất, bây giờ lại bị bọn họ trực tiếp bỏ qua.
Tô Tử Mạch thấy vậy khóe môi lộ ra một nụ cười khinh bỉ, nhưng cũng không nói gì, nàng lại muốn xem thử Hạ Ứng tiếp theo sẽ xử lý thế nào.
Chỉ thấy Hạ Ứng lạnh lùng trách mắng mọi người: "Các ngươi im miệng hết cho ta, các ngươi muốn cảm ơn phải cảm ơn vị cô nương này chứ không phải lão phu, còn nữa, vừa rồi những lời các ngươi nói lão phu đều ghi nhớ hết, nếu các ngươi đã chủ động từ bỏ, bây giờ các ngươi có thể đi rồi."
Mọi người nghe xong lời này không khỏi sốt ruột, bắt đầu cầu xin Hạ Ứng, vừa rồi trong lúc cấp bách không còn cách nào khác, bây giờ nguy cơ đã được loại bỏ, sao bọn họ nỡ từ bỏ cơ hội này chứ?
Hạ Ứng thấy vậy bèn chán ghét nói: "Những lời giống vậy lão phu không muốn nhắc lại lần hai, nếu các ngươi không chịu đi nữa vậy thì đừng trách lão phu phải ra tay."
Thấy Hạ Ứng thật sự tức giận, mọi người lúc này mới không cam lòng rời đi, chẳng bao lâu sau trong đại sảnh chỉ còn lại Tô Tử Mạch.